“Cảm ơn lời khen của học trưởng, tôi cũng chỉ miễn cưỡng xem như chuẩn chiến nhân thôi, bây giờ bọn tôi phải về rồi anh ở lại chơi vui vẻ nhé.”
Cuthbert vốn tính mời Vera đi chơi nghe thấy vậy cũng biết hôm nay không thể dữ Vera lại được nữa liền đưa chiếc lọ sứ ra trước mặt Vera nói;
“Đây là thuốc điều trị bầm tím cao cấp, chỉ cần bôi trên vết thương một giờ sau sẽ khỏi hẳn, em hãy nể mặt anh mà nhận lấy cho anh vui đi”
“Mày là cái thá gì mà muốn cậu ấy phải nể mặt, đừng có ra vẻ nữa, thằng chuyên dụ dỗ gái kia!”
Kaza không nhịn được nữa quát xong cầm tay Vera định kéo em rời khỏi đây thì Cuthbert lại chạy sang chắn ở đằng trước hai người, cố nén tức giận lại nói;
“Em có thể không nhận thứ này nhưng dù sao việc Keva gây sự với em lúc nãy cũng có liên quan tới anh, anh mong em để lại thông tin liên lạc, hôm nào em rảnh anh muốn mời em đi ăn một bữa coi như để anh tạ tội với em, nếu như vậy cũng không được nữa thì anh sẽ tự trách bản thân rất lâu mất!”
Vera cũng không muốn ở lại đây lâu hơn nữa còn Kaza đang nổi điên lên, nếu họ đánh nhau chắc chắn Kaza sẽ thua thảm nên đã đồng ý kết bạn với Cuthbert trên một mạng xã hội có tên là FB (một loại mạng xã hội cho mọi người có thể gọi điện hoặc nhắn tin với nhau), có phương thức liên lạc Cuthbert mới để hai người về.
Trên đường đi ra ngoài đường lớn Kaza vẫn đang tức giận quay sang nhìn Vera hỏi;
“Cậu kết bạn FB với thằng đó làm gì chứ, lúc nãy nếu cậu không làm vậy nó cũng không dám cản chúng ta lại lâu đâu vì khi nhiều người chú ý tới nó sẽ rất mất mặt.”
“Tớ không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa, kết bạn FB có sao đâu, anh ta nhắn tin tớ không trả lời là được!”
Khi hai người ra gần tới đường lớn để bắt taxi thì bỗng nhiên có hai người trung niên từ xa bước tới rất nhanh, người đi đầu là một phụ nữ trung niên ăn mặc khá lộng lẫy, khuân mặt có nét giống Keva lúc này nhìn vào sẽ thấy rõ đang rất tức giận. Bà đi tới gần Vera và Kaza nhìn vào Vera quát;
“Không ngờ một con bé nhỏ tuổi như thế này mà ra tay lại tàn nhẫn đến thế, cháu đánh con ta tới mức méo mõ cả khuân mặt mà không một lời xin lỗi cứ thế bỏ về sao?”
Người phụ nữ này tên Emily là mẹ của Keva, khi đang đi quẩy bar thì nhận được tin Keva tỉ thí với một nữ sinh 14 tuổi và bị đánh cho rất thảm, nhìn vào bức ảnh chụp khuân mặt của con gái được gửi cho bà đã rất tức giận liền vội gọi xe đi đến nơi này.
Đứng trước mặt Vera bà rất tức giận nhưng vẫn còn lí chí, bà ý thức được rằng một người mới 14 tuổi đã có thể trở thành chuẩn chiến nhân thì cần tài nguyên bồi dưỡng nhiều như thế nào, vì vậy chắc chắn gia cảnh của Vera không bình thường, bây giờ bà muốn tìm hiểu xem gia đình Vera như thế nào nếu gia đình Vera có địa vị thấp hơn gia đình bà thì bà không cần phải nhịn nữa, lập tức bắt Vera về hành hạ một trận!
Nghe người phụ nữ trung niên nói vậy Vera cũng biết đây là mẹ của Keva em liền đáp;
“Cô nói như vậy là không phải rồi, tỉ thí vốn là quyết đấu bằng vũ lực bị thương là chuyện bình thường, hơn nữa người thách thức trước chính là chị Keva, đánh với người nhỏ hơn mình ba tuổi không lại còn muốn đối phương tới xin lỗi, như vậy chẳng khác gì tự bôi tro trát chấu lên mặt mình cả!”
Emily nghe vậy nghiến răng kèn kẹt nắm đấm siết lại cố nén cơn giận nói;
“Hay, hay lắm, không chỉ ra tay tàn nhẫn mà mồm mép cũng rất lanh lợi, không cần biết như nào nhưng cháu đánh con ta ra nông nỗi vậy thì cũng không thể bỏ qua dễ dàng như thế được, bố mẹ cháu là ai? Đưa số liên lạc của họ cho ta, ta muốn hỏi xem họ dạy con cái kiểu gì mà thành ra một đứa nhóc hỗn xược như thế này!”
Kaza nghe bà ta nói từ đầu đến giờ không nhịn được nữa liền nói lớn;
“Người hỗn xược là con gái bà mới đúng, không quen biết gì tự nhiên tìm tới gây sự với Vera còn đòi tỉ thí, trong lúc tỉ thí con ả Keva đó cũng ra đòn rất nặng nếu Vera không né kịp cũng đã bị thương nặng rồi, thực lực không bằng người ta thì thua thôi có gì đâu chứ cứ xem như đó là bài học cho con điên đó đi. Còn về bố mẹ Vera dạy dỗ cậu ấy như thế nào thì bà không có đủ tư cách để bình phán!”
Emily chỉ tay vào Kaza quát lớn; “Thằng nhóc hỗn láo này mày dám đứng trước mặt tao nói xấu con gái tao à, con tao dù có làm gì sai cũng do tao quản chứ không đến lượt thằng nhãi con mày nói, bố mẹ hai đứa nhóc bọn mày là ai? Đưa số điện thoại của họ cho tao!”