Búi tóc vừa mới chải xong, Lục nương liền đem cây trâm Bích Ngọc Liên hoa cầm trong tay cài vào, mỹ nhân trong gương đồng khí sắc không thể nghi ngờ liền tốt lên vài phần. Lúc trước Hạ Liên Phòng ở Phật đường lâu, màu da vốn đã trắng nõn nay xem ra càng thêm trắng mịn trong suốt, nếu không cẩn thận sợ là sẽ hù dọa được người khác. Cây trâm màu xanh ngọc bích làm cho nàng có thêm vài phần nhân khí, mà màu sắc này tuy rằng dễ khiến người khác chú ý, nhưng cũng không có bức người, cho nên phần mĩ lệ này cũng sẽ không có vẻ quá mức phô trương.
Chờ đến Phúc Thọ viên, Hạ Mạt Hồi cùng Hạ Lan Tiềm đều đã đến, Chu nương Kiều nương còn có Diêu Hoàng, Ngụy Tử, Yên Nhiên, Y Nhân tứ tỳ theo hầu ở phía sau bọn họ. Thấy thế, Hạ Liên Phòng thoáng thả lỏng. Mấy người này đều là theo chân mẫu thân làm hồi môn tới đây, đối với mẫu thân cùng ba người tỷ đệ bọn họ đều là trung thành và tận tâm, Thượng Quan thị nghĩ hết biện pháp cũng không thể lung lạc, thế nên mới tìm không ít tội danh đem người đuổi đi.
“Đại tỷ, tỷ đã tới rồi.” Hạ Lan Tiềm cười tủm tỉm tiến lên kéo tay nàng, không nói lời gì liền đem nàng kéo đến bên cạnh Từ thị. Từ thị quan sát khí sắc của Hạ Liên Phòng, khẽ gật đầu nói: “Nữ nhi gia chính là cần trang điểm xinh đẹp, lát nữa tổ mẫu cho người đặt làm chút trang sức mới cho cháu, năm nay Yến Lương thình hành tạo hình sắc hoa, ngay cả lão thái bà này nhìn đều không tránh khỏi muốn động tâm đâu.”
Hạ Liên Phòng che miệng cười khẽ: “Tổ mẫu quen trêu ghẹo, nhìn ngài một chút cũng không thấy già.”
“Chính là chính là, tổ mẫu còn rất trẻ tuổi đâu!” Bởi vì Hạ Liên Phòng xuất hiện, Hạ Lan Tiềm cũng không hề lạnh mặt không thích nói chuyện như mọi khi, mà là biểu lộ ra vẻ ngây thơ của trẻ con, dựa vào bên người Từ thị. “Nhị tỷ, tỷ nói có phải hay không?”
Hạ Mạt Hồi rót chén trà đưa đến trước mặt Từ thị, nói: “Đó là đương nhiên.” Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi hơi có chút hồng, nàng bình thường quen nói thẳng, đột nhiên nịnh nọt Từ thị, luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Hạ Liên Phòng mỉm cười nhìn một màn trước mặt, nàng đệ muội a… Là đơn thuần ngây thơ như vậy, ánh mắt của bọn họ vẫn là sạch sẽ sáng ngời như thế, những điều tốt đẹp này, nàng vĩnh viễn đều sẽ không để nó biến mất.
Tổ tôn bốn người vui vẻ hòa thuận ấm áp, đang nói được cao hứng, thanh âm của Thượng Quan thị liền truyền đến: “Tức phụ xin thỉnh an mẫu thân.”
Có lẽ là tâm tình tốt, Từ thị cười nói: “Ngồi đi ngồi đi, đều là người một nhà, khách khí cái gì?”
Nghe xong lời này, thần sắc của Hạ Mạt Hồi cùng Hạ Lan Tiềm đều biến đổi, bọn họ chán ghét Thượng Quan thị, vô luận thế nào đều sẽ không từ bỏ được. Ngược lại là Hạ Liên Phòng, tươi cười ôn nhu bình thản, đứng dậy nhẹ cúi chào Thượng Quan thị: “Nhị phu nhân đã tới, Liên nhi bên này có lễ.”
“Liên nhi mau mau mời ngồi, lão phu nhân nói là người một nhà, không cần khách khí.” Nói xong ngồi xuống, ngồi tại nơi chỉ có chánh thất phu nhân mới có thể ngồi, nghĩ đến thường ngày cũng là ngồi quen rồi.
Hạ Liên Phòng tươi cười trầm tĩnh như thủy, nàng nhìn đệ muội liếc mắt một cái, thấy hai người bọn họ thần sắc đều là bài xích, lông mày liền nhẹ nhàng chau lại, không dấu vết đưa mắt nhìn Từ thị, thấy bà ta vẫn chưa phát hiện, liền cố ý đem đề tài rời đi: “Đúng rồi, hai vị muội muội đâu, sao vẫn còn chưa tới?”
Hạ Mạt Hồi thầm nghĩ: đại tỷ nhắc tới làm gì, đây không phải là nâng bậc thang cho nhị phu nhân xuống sao? Nếu bà ta thuận thế cầu xin tổ mẫu thì phải làm thế nào cho phải?
“Liên nhi.” Thượng Quan thị hốc mắt nhất hồng, bi thương nói: “Hồng Trang cùng Lục Ý đang giặt quần áo, nói là chọc tức tổ mẫu, đích thực bất hiếu, cho nên cam tâm bị phạt, muốn đi Phật đường vì tổ mẫu niệm kinh cầu phúc, phù hộ ngài trưởng mệnh trăm tuổi, phúc thái an khang.”
Từ thị vừa nghe, trong lòng liền mềm nhũn. Hai đứa cháu gái này tuy là thứ xuất, nhưng cũng là mỗi ngày đến trước mặt bà ta thỉnh an hiếu kính, ngày ngày ở bên hầu hạ bà ta, thật sự là một ngày cung không ngừng nghỉ. Nếu các nàng nếu đã nghĩ thông suốt thì liền thuyết minh rằng đã hiểu chuyện, biết sai. Nghĩ như vậy, bà ta liền cảm thấy mình phạt có chút nặng, đang chuẩn bị mở miệng bỏ qua, Hạ Liên Phòng lại vừa vặn nói: “Tổ mẫu, hai vị muội muội nếu đã biết sai, ngài liền khoan dung, tha cho các nàng lần này có được không? Ngoại tổ phụ thường nói, trong nhà phụ từ tử hiếu, phu nghĩa phụ đức, huynh hữu đệ cung, tỷ muội đồng lòng, mới được an bình hòa thuận. Liên nhi vừa ra Phật đường, bữa tối đầu tiên này muồn được ăn tận thiện tận mỹ* mới đúng nha.” (* hết sức tốt, hết sức đẹp)
Từ thị vừa mềm lòng liền nghe được lời nói của Hạ Liên Phòng, cái gọi là phụ từ tử hiếu, phu nghĩa phụ đức, huynh hữu đệ cung, tỷ muội đồng lòng mười sáu chữ nãy, trong lòng vừa động, không khỏi nhớ mấy lời đại nghịch bất đạo của Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý. Vừa liên tưởng, lời này là từ trong miệng Tĩnh quốc công nói ra, đó là ngoại tổ phụ của tỷ đệ ba người Liên nhi, Hồng Trang Lục Ý chiếm Hạm Đạm trúc của Liên nhi, lại cả gan làm loạn như thế, vạn nhất truyền đến tai Tĩnh quốc công… Nghĩ tới lão già bảo thủ cố chấp kia dám ở trên Kim Loan điện quát tháo Hoàng Đế đối, một thân xương cốt cứng rắn đòi mạng, coi trọng nhất là luân lý cương thường. Từ thị trong lòng rùng mình một cái, tâm tư lúc trước muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ cũng không còn, lạnh mặt nói: “Liên nhi cháu quá mức mềm lòng, đã làm sai tất nhiên là phải bị phạt, bằng không tiếp theo chẳng phải vẫn sẽ tái phạm?”
“Tổ mẫu đừng giận.” Hạ Liên Phòng vội bưng nước trà hầu hạ bà ta uống một ngụm, nhẹ giọng khuyên giải: “Kia dù sao cũng là tôn nữ của ngài, lúc Liên nhi bất hiếu trốn ở Phật đường, tất cả đều là các nàng thay thế Liên nhi hiếu kính ngài, nếu là phạt như vậy, truyền đi, người ngoài chẳng phải nói tổ mẫu không phải, nói ngài khắt khe thứ xuất?”
“Ai dám!” Từ thị vừa nghe lời này, liền càng tức. “Ta đối đãi các ngươi, chưa từng bởi vì trưởng – thứ khác biệt mà thiên vị! Trong phủ đại học sĩ này cho dù có kẻ lắm mồm cũng là bị người khác sai sử, cố ý bôi đen lão thái bà này!” Nói xong trừng mắt nhìn Thượng Quan thị, đều là cô ta dạy ra nữ nhi tốt! Nếu mình thật sự phạt các nàng, có phải liền sẽ truyền ra gái lời đồn đãi chính mình khắt khe thứ xuất cháu gái hay không? Chẳng lẽ Thượng Quan thị là định dựa vào cái này để uy hiếp bà ta sao!
Thượng Quan thị cúi đầu ủ rũ nghe, trong lòng lại thập phần thấp thỏm. Ở trong ấn tượng của bà ta, vị đại tiểu thư này từ trước đến giờ đều là người nhuyễn nhu dễ đắn đo, nay nàng nói ra như vậy, rốt cuộc là trùng hợp vẫn là cố ý? Nếu nói là trùng hợp, không khỏi cũng quá khéo, từng câu chọc thẳng buồng tim lão phu nhân. Nhưng nếu nói là cố ý, nét mặt cùng ánh mắt của nàng đều phi thường thành khẩn thật tâm, trong lúc nhất thời, Thượng Quan thị cũng mò không ra.
Nghe lời nàng nói, tuy là cầu tình giúp Hồng Trang Lục Ý, nhưng lại chọc lão phu nhân càng thêm tức giận, nguyên bản để mình nói vài lời hay, lại để cho hai nữ nhi đến đây hạ mình cầu xin, lão phu nhân nể tình hậu hạ lâu nay, tất nhiên sẽ không tiếp tục. Nhưng mà…
Mia: Có thể nói, căm ghét cũng là một loại động lực. Chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng đến đoạt giải quyết đôi “mẹ chồng con dâu” khốn nạn này….