” Con phải nghe nương ba năm nay nó ở phổ phật tự chưa chắc đã siêng năng tập luyện còn có thì cũng không có người chỉ điểm làm gì mà giỏi hơn con được chứ ” bà tin con của mình bà còn tốn nhiều ngân lượng như vậy mời người giỏi về dạy dỗ tất nhiên phải tốt hơn Tư Đồ Thiên Tuyết rồi.
Nhưng họ đâu biết rằng trong ba năm nay Tư Đồ Thiên Tuyết không chỉ phát triển thế lực của nàng không chỉ học tập võ công, y thuật mà còn cả cầm kỳ thi họa. Ngoại tổ phụ đã tìm những người danh sư đứng đầu trong tứ quốc dạy bảo nàng.
Cầm kỳ thi họa có người dùng rất nhiều năm để tinh thông nhưng mà nàng chỉ một năm tinh thông tất cả, những người danh sư dạy nàng đều rất kinh ngạc họ chưa từng thấy ai học nhanh được như vậy có khi họ còn nói nàng còn giỏi hơn cả họ.
Hai ngày sau ngoại ô kinh thành một đoàn người đang cưỡi ngựa chạy về phía kinh thành dẫn đầu là một nam tử có dung mạo yêu nghiệt mang trên người bộ giáp màu đen được chế tạo riêng rất tinh xảo dáng người uy nghiêm khí thế lạnh lẽo làm cho người ta dung sợ không giám lại gần người này là Đông Phương Huyền Phong chiến thần Đông Dạ quốc.
Mà lúc này trong thành rất náo nhiệt ai ai cũng ngồi đứng bên đường chờ đợi chiến thần Minh vương hội kinh nhất là những thiếu nữ ăn mặc đẹp đẽ trang điểm tinh xảo chỉ để cho vị chiến thần này đi qua chỉ cần liếc nhìn mình một cái.
Các công tử tiểu thư đang ngồi trên tiểu lâu chờ đợi vị Minh vương xuất hiện. Bên trong minh nguyệt lâu tầng thứ ba tầng giành cho những người có tiền có máu mặt mới được bước lên tứ đại công tử và tứ đại mỹ nhân của Đông Dạ quốc đang tập trung ngồi nói chuyện, chơi cờ cũng đang đợi.
Mà ở tầng cao nhất một thiếu nữ mặc một bộ tử y đang ngồi bên cạnh cửa sổ nhìn ra đường cái vì nàng cũng rất tò mò vị chiến thần Minh vương Đông Phương Huyền Phong này có giống như lời đồn không với lại người cứu nàng ba năm trước là Minh vương.
Ngay lúc này trước cổng thành có tiếng bước chân ngựa đang chạy vào thành tất cả những người dân đều đứng qua hai bên nhường đường cho vị chiến thần đi qua.
Nàng cũng nhìn qua một nam tử mười bảy tuổi mang bộ giáp màu đen trên mặt đã bị chiếc mặt nạ màu đen che đi nữa khuôn mặt nhưng cũng không giấu được vẻ đẹp yêu nghiệt ấy đúng lúc này người nam tử ấy ngẩn đầu lên nhìn về phía nàng, nàng cũng nhìn vào đôi mắt ấy một đôi mắt phượng màu lam sâu thẳm làm cho người khác khi nhìn vào không tự giác được mà cuống vào.
Khi Đông Phương Huyền Phong đang cưỡi ngựa thì cảm giác được có một ánh mắt nhìn hắn giống như đang tìm tòi nghiên cứu xem hắn là một người như thế nào vậy. Hắn ngẩn đầu lên nhìn về phía đó một thiếu nữ mặc tử y khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, đôi mắt của nàng nhỏ nhắn nhưng sắt lạnh khi nhìn sâu trong ấy chứa nỗi buồn mà không ai có thể chạm tới.
Hai con người một thế giới cùng với nỗi buồn, cô đơn đóng băng trái tim liệu có thể chạm tới nhau hay đi qua nhau.
Ba năm trước họ gặp nhau là vô tình mà ba năm sau khi gặp lại nhau là định mệnh là số phận hay bi kịch.