“Du lịch? Mẹ, chúng ta đi đâu du lịch? Mẹ không cần đi làm sao?”
“Nghỉ ngơi vài ngày, đưa các con đi Nhật chơi, mẹ đặt vé máy bay xong rồi, chỉ muốn cho các con một niềm vui bất ngờ thôi, mau dậy đi.”
Ôn Hủ Hủ một bên trả lời con trai, một bên hỏa tốc ôm con gái còn đang ngủ nướng ra khỏi chăn.
Thấy thế, Mặc Bảo cũng không còn thắc mắc, vội vàng bò xuống giường.
Hai mươi phút sau, ba mẹ con thu dọn đồ đạc đi ra cửa.
“Ầm… ầm…”
Vừa vặn lúc này, điện thoại của Ôn Hủ Hủ lại rung lên, cô lấy ra nhìn, phát hiện là bạn tốt Chung Vãn gọi tới.
“A lô?”
“Nancy, bệnh viện xảy ra chuyện gì vậy? Sao phòng khám của cô lại có nhiều người như vậy? Hình như có người xông vào tìm cô, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Sao cô lại xin nghỉ vài hôm mà bệnh viện lại như vậy gà bay chó sủa lên như thế, cô đã đắc tội với ai sao?”
Chung Vãn ở trong điện thoại giống như súng máy, vừa mở miệng liền không dứt.
Ôn Hủ Hủ nghe được, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
“Không có việc gì, bọn họ chỉ muốn tôi trị bệnh thôi, tôi không muốn chữa trị, sau đó đến phòng khám tìm tư liệu mà thôi, cậu không cần lo lắng, bọn họ đã đến rồi thì kệ bọn họ đi, cậu nhanh chóng làm việc của cậu đi.”
“Thật sao?”
Chung Vãn bán tín bán nghi.
Nhưng lúc này Ôn Hủ Hủ đã không còn nhiều thời gian để giải thích, cũng không cần thiết để giải thích!
Cúp điện thoại, cô lập tức đưa theo hai con chạy ra sân bay.
Ôn Hủ Hủ không thể để cho mình bại lộ, cả đời này cô cũng không muốn gặp lại tên khốn đó, chỉ tính đến bọn nhỏ, cô cũng tuyệt đối sẽ không để cho hắn biết sự tồn tại của chúng.