-FTF??
-Làm sao?
-Cô rốt cuộc là có bao nhiêu tiền? FTF không phải là công ty nhỏ đâu!!
-Rất nhiều, tôi buôn bán chất cấm đấy haha!!
-…..
-Đừng có ngơ như vậy chứ, tôi có một chuỗi công ty thời trang bên Mỹ chỉ là điều hành bí mật nên không ai biết thôi!! Tiền đối với tôi chính là chẳng thiếu chỉ là thời cơ chưa tới thôi!!
-Ra vậy, tôi giúp cô được không?
-Không cần!! Chuyện tôi không liên can tới anh!!
-Ừm….
Trở về nhà, Hạo Thần lên phòng tắm rửa rồi bước ra ngoài. Đưa tay lấy điện thoại gọi cho ai đó rồi nhàn nhạ ngã người xuống giường
“Alo, tôi nghe thưa chủ tịch!!”
-Cài người vào Lục Thị cho tôi!!
“Sao ạ?”
-Từ khi nào mà anh biết hỏi ngược lại tôi vậy?
“Aaa vâng, tôi xin lỗi thưa chủ tịch!!”
Ngã người xuống giường, anh nhắm mắt nhớ khuôn mặt cô khi nói về lão Lục, cô không khóc nhưng sao anh lại thấy đâu đó của người con gái này thật chất chính là yếu đuối.
Khẽ thở ra, anh là vì cái gì mà lại muốn can thiệp vào cuộc sống của cô, muốn bảo vệ cô và làm những điều mà cô muốn? Anh vốn là người lạnh lùng, cũng chẳng bao giờ lo chuyện bao đồng nhưng với cô gái này anh bất giác muốn lo chuyện của cô, muốn tìm hiểu chuyện của cô ngay từ lần đầu gặp.
Đưa tay lên môi mình, anh cảm tưởng lại nụ hôn hôm đám cưới, nó thật sự đến bây giờ vẫn còn đọng lại đâu đó trên môi anh chút cảm giác.
Hạo Thần đưa tay lên ray ray trán rồi bước xuống bếp tìm một chai nước trong tủ lạnh mà tu ừng ực. Thẩm Vy từ trên lầu bước thấy anh đang uống nước mà nhíu mày
-Anh chết khát sao?
-Xuống đây làm gì vậy??
-Đói!!
Cô tiến lại bếp kiếm gói mì dự nấu liền bị anh cản lại
-Ăn mì không tốt!!
-Không tốt đỡ hơn là chết đói đấy!!
-Ra bàn đi tôi làm bánh cho em ăn!!
Cô nhướn vai bước ra bàn ngồi đợi, mùi của bơ tỏi sộc vào mũi khiến cô không chịu nổi mà đứng dậy tiến về phía anh
-Anh biết nấu ăn ư? Tôi không nghĩ đại thiếu gia Vũ Thị lại nấu ăn giỏi như vậy!!
-Tôi cũng không nghĩ một đứa con gái không biết đến bếp núc cho đến khi gặp cô!!
-Anh!! Không chấp nhặt anh!!
Anh cho bánh vào lò nướng rồi ép cô vào góc bếp, cô nhíu mày đặt tay lên ngực anh như muốn đẩy ra
-Làm gì?
-…..
Anh bất chợt giật mình quay lại hiện tại. Anh vừa muốn làm gì vậy? Hôn cô sao? Đứng thẳng dậy anh tiến lại bàn
-Cảnh cáo cô nên bớt lảm nhảm lại!!
-Anh mới là người nên bớt lảm nhảm lại và làm những điều không giống ai lại!!