Nó đương nhiên liều mạng, đánh ra càng nhiều quy tắc, cả con mắt hóa thành màu đen, có khí tức đáng sợ dật động.
– Hả?
Ánh mắt của Lăng Hàn lẫm liệt, tại sao có Ma khí màu đen? Phải biết Tiểu Thế Giới của bọn họ này thiên hướng ở Thần giới, sau khi khai thiên mới sẽ thăng nhập Thần giới mà không phải Minh giới, nhưng vì cái gì Thiên Đạo Chi Nhãn có dấu hiệu ma hóa?
Minh giới động tay sao?
– Vậy thì không thể để ngươi sống nữa!
Lăng Hàn hừ lạnh một tiếng, tay trái lấy ra Tích Sinh Kiếm, chém ra một thức Vạn Pháp Quy Nhất, lấy Lôi Động Cửu Thiên gia trì, Kiếm Mang chém ra, điện quang màu trắng rực cháy.
Phốc!
Kiếm Mang xẹt qua, Thiên Đạo Chi Nhãn bị chém thành hai đoạn, quy tắc thần liên quét loạn, lượng lớn máu tươi tuôn ra, từ giữa bầu trời rơi xuống, vừa cấp tốc thiêu đốt, không để lại ở nơi trần thế.
Vẫn chưa rơi xuống đất, Thiên Đạo Chi Nhãn liền triệt để thiêu thành tro tàn.
Trong thiên địa, mưa máu dồn dập, người người đều dâng lên một trận bi thương, đây là thiên địa tiếc thương. Nhưng tương tự, tiếng kèn lệnh hùng tráng cũng dật động ở trong thiên địa, đây là tán ca đối với anh hùng.
Lăng Hàn thu hồi Tích Sinh Kiếm, chuyên tâm khai thiên, xoạt xoạt xoạt, sức chiến đấu Phá Hư hai mươi Tam Tinh điên cuồng chém phá, bầu trời Thần giới càng ngày càng gần.
Xoạt, đúng lúc này, một đạo Kiếm Mang dài ngàn trượng từ Thần giới đánh tới.
Chuyện này, không có một người cảm thấy giật mình.
Nếu như Thần giới không có phản ứng, mới là quái sự rất lớn.
Lăng Hàn giơ tay trái lên, chém về đạo kiếm quang kia, đùng, hắn tiếp được Kiếm Mang, trên tay trái hiện động kim quang và Lôi Điện, đây là hắn vận dụng hai môn thần thông.
Trên thực tế hắn có thể bằng thể phách ngạnh kháng, nhưng hắn không muốn để Thần giới Ngũ Tông biết hắn nắm giữ lá bài tẩy này. Còn nữa, có lẽ đối phương còn có tuyệt chiêu càng lợi hại hơn, có thể nhằm vào thể phách của hắn, vậy này xem là vũ khí bí mật đi.
Lấy sức chiến đấu Phá Hư hai mươi Tam Tinh ngạnh kháng một chiêu này, Lăng Hàn bị chém lui vài chục trượng, động tác khai thiên chậm lại.
Ở Thần giới, lại xuất hiện nam tử trung niên tay cầm trường kiếm, đỉnh đầu có Tam Nhật Tam Nguyệt, có điều, trên mặt của hắn mang theo vẻ kinh ngạc. Đây quả thật là để hắn khiếp sợ, mới qua một năm mà thôi, Hạ giới lại xuất hiện một nhân vật có thể khai thiên, khó mà tin nổi a!
Hạ giới này là chuyện gì xảy ra?
Có điều, bất luận làm sao những giun dế này cũng đừng hòng khai thiên thành công, bọn họ căn bản không biết phàm nhân và Thần linh chênh lệch.
– Bệ hạ!
– Thánh thượng!
Tất cả mọi người kinh ngạc thốt lên, rốt cục lại đến thời khắc mấu chốt nhất.
Lăng Hàn cười nhạt, nhìn Thần giới giơ một ngón giữa nói:
– Hôm nay trẫm khai thiên, lẽ nào sẽ không có chuẩn bị? Nếu thực lực của ngươi chỉ như vậy, thì sao có tư cách ngăn trẫm khai thiên?
Tuy rằng đường đường một đời quân chủ lại giơ ngón giữa, có vẻ rất thô bỉ, nhưng mọi người chỉ cảm giác hả giận.
Bọn họ cũng rất muốn nói, con mẹ Thần giới các ngươi!
Xem bọn họ là nguyên liệu luyện đan, ai không muốn đánh Thần giới Ngũ Tông?
Bệ hạ quá khí phách!
Bên Thần giới kia, tuy nam tử trung niên không thể nghe được Lăng Hàn nói, nhưng nhìn thấy động tác của hắn, không khỏi lộ ra vẻ giận dữ, sát khí như rực cháy.
Chuyện cười!
Hắn đường đường là cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, hơn nữa Tam Nhật Tam Nguyệt ý vị như thế nào? Đại Cực Vị!
Trong Thần giới, một cảnh giới nhỏ chính là chênh lệch vô cùng vô tận, tu vi Nhật Nguyệt Cảnh Đại Cực Vị của hắn là khái niệm gì? Nếu như đẩy thực lực của Lăng Hàn về Luyện Thể Cảnh, vậy hắn chính là Linh Anh Cảnh!
—————