Nhưng dù vậy, bọn họ cũng đã thỏa mãn cực kì, nếu không có Mục Trần, bọn họ e rằng còn phải còng lưng tìm kiếm di tích, rồi phải không ngừng tinh luyện vẫn lạc nguyên khí, sao có chuyện hoàn thành nhiệm vụ, chứ đừng nói tới ngồi chia hoa hồng…
Hô.
Mục Trần hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm túc, nhưng hắn vẫn chưa bắt đầu tu luyện, hắn xếp bằng nhập định, linh lực vận chuyển, điều chỉnh trạng thái bản thân.
Đột phá lần này khá là gian nan, chỉ có toàn lực ứng phó, mới thành công đột phá.
Nữa ngày sau, khi bóng đêm đã biến mất thì hai mắt mới chậm rãi mở ra, bên trong không còn chút nào vẻ uể oải.
Linh lực quanh thân hùng hồn đến cực hạn, đạt đến đỉnh điểm của cửa tứ phẩm.
“Gần đủ rồi.”
Mục Trần lẩm bẩm, ánh mắt ngưng lại, hắn vung tay, một cái bình ngọc bắn ra rồi bể nổ, vô số đạo quang ảnh bắn ra, chính là vô số viên vẫn lạc nguyên đan, trôi nổi khắp động phủ.
Những viên vẫn lạc nguyên đan này vừa xuất hiện, sương mù cũng hừng hực lên chính là do vẫn lạc nguyên hấp dẫn đến.
Mục Trần hít sâu một hơi, một làn khí xám theo hơi thở tiến vào trong thân thể, nháy mắt, như có một đạo dung nham nóng rát từ trong thân thể lan ra,tinh hoa linh lực tinh khiết chảy xuôi theo kinh mạch, đi đến đâu kinh mạch run rẩy đến đó tựa như sói đói nhìn thấy con mồi.
Đó là một cảm giác tham lam cực đoan.
Linh lực trong cơ thể, dường như hận không thể đem tinh hoa linh lực thôn phệ sạch sành sanh.
“Có thể khiến linh lực phản ứng kịch liệt như thế sao?.” Cảm thụ động tĩnh này, Mục Trần cũng kinh ngạc, kiểu khát nước này của linh lực đối với vẫn lạc nguyên đan xa xa vượt qua chí tôn linh dịch.
“20 ngàn vẫn lạc nguyên đan này, e hiệu quả tương đương hai mươi vạn chí tôn linh dịch.” Mục Trần lẩm bẩm, chẳng trách mỗi một lần đại thú liệp chiến, hầu hết thế lực có chút thực lực tại Bắc Giới đều chen chúc mà đến, không nói đến linh thần dịch đã khiến địa chí tôn động lòng kia, chỉ vẫn lạc nguyên đan này cũng khiến cho các thế lực vì nó mà điên cuồng.
Chỉ 10 ngàn vẫn lạc nguyên đan, đã tương đương mười vạn chí tôn linh dịch, số lượng linh dịch này, coi như là một nhất lưu thế lực, cũng là cực kỳ phong phú.
Mục Trần nhẹ lắc đầu, áp chế cảm thán trong lòng, hắn đánh mắt nhìn hơn vạn vẫn lạc nguyên đan đang trôi nổi, hai tay kết ấn.
Vù!
Hùng hồn linh lựctừ trong lòng bàn tay dâng trào, bên trong linh lực, hỏa viêm màu tím bốc lên toả ra nhiệt độ nóng rực, đó chính là bất tử hỏa của hắn.
Muốn hấp thu linh lực tinh hoa bên trong, việc đầu tiên chính là luyện hóa.
Xèo! Xèo!
Mục Trần động ngón tay, từng viên vẫn lạc nguyên đan hóa thành 1 lộ tuyến, vọt vào bên trong đoàn tử diểm của hắn.
Oành!
Vẫn lạc nguyên đan tiến vào bên trong tử viêm, âm thanh trầm thấp vang lên, từng viên một vẫn lạc nguyên đan liền vỡ vụn, trải qua tử viêm luyện hóa, cấp tốc hóa thành từng sợi khói xanh như lưu ly, chui ra khỏi tử viêm, Mục Trần khẽ nhếch miệng, từng làn khói tiến vào trong thân thể.
Hừng hực!
Nháy mắt khi linh lực tinh hoa tiến vào, thân thể của hắn liền run lên, da dẻ đỏ đậm lên, yên vụ màu trắng bay lên.
Hắn cảm giác được, trong chốc lát, thân thể hắn phảng phất như có dung nham điên cuồng chảy xuôi, đi đến đâu kinh mạch co giật đến đó, cảm giác đau nhói.
Có điều, bên dưới cảm giác đau nhói đó là một loại khát vọng tham lam điên cuồng, kinh mạch huyết nhục trong cơ thể hắn bừng bừng sức sống, tham lam nuốt chửng từng đoàn linh lực tinh hoa, tựa như cái động không đáy không thể lấp đầy.
Cảm giác đau nhói cùng khát khao đồng hành mãnh liệt bên trong cơ thể, hắn giữ chặt tâm tưởng, trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, không ngừng đem linh lực tinh hoa tinh khiết, hút vào trong thân thể.
Hắn biết, tuy trong tay hắn là 20 ngàn viên vẫn lạc nguyên đan, nhưng trước mắt hắn phải vận dụng hết thảy không được sơ sót, nếu đột phá thất bại, lần đột phá thứ 2 không biết năm nào tháng nào mới được.
Nương theo đại thú liệp chiến ngày càng kịch liệt, Mục Trần đã mơ hồ rằng tứ phẩm chí tôn đã bắt đầu không đủ dùng, vì lẽ đó, hắn không có quá nhiều thời gian chờ đợi.
Lần này, hắn nhất định phải hoàn thành đột phá!