Hắn hào hùng vạn trượng, nhưng ánh mắt quét qua, không khỏi sững sờ, Cửu U Vương và Thi Nhị đâu?
Trước hắn vẫn đang đối kháng với khí thế của Lăng Hàn, đạt đến mức độ hết sức chăm chú, căn bản không có ý thức đến chuyện gì xảy ra.
– Phốc!
Đinh Bình lập tức cười phun, tuy cấp độ võ đạo của hắn thấp, nhưng mắt không mù, cảnh giới của Dung Hoàn Huyền kém xa hai người trước, hiện tại ngay cả hai người kia cũng không phải đối thủ của sư phụ, coi như ngươi đột phá thì đã có sao, kém xa lắm a.
Cái này không phải đang khôi hài sao?
Dung Hoàn Huyền không khỏi giận dữ, một phàm nhân nho nhỏ cũng dám chê cười hắn?
Lăng Hàn cười nhạt nói:
– Ngươi thực sự là quá kém, ngay cả đệ tử của ta cũng không để ngươi ở trong mắt, sao có dũng khí hung hăng chứ?
– Đáng ghét!
Dung Hoàn Huyền hơi nghiêng người đi, giết tới Đinh Bình, hắn muốn hút khô máu tươi của phàm nhân này, càng muốn để Lăng Hàn mất đi một đồ đệ, thưởng thức vẻ mặt thống khổ của đối phương.
Oanh, giữa bầu trời, có Lôi Vân lăn lộn, hắn đột phá Phá Hư Cảnh, thiên địa xúc động, hạ xuống thiên kiếp.
Lăng Hàn lẩm bẩm nói:
– Nghe nói, thiên kiếp là người ngoài không thể nhúng tay, bằng không sẽ bị cuốn vào trong thiên kiếp. Có điều, ta ngay cả vùng thế giới này cũng có thể mở, cuốn vào trong thiên kiếp lại sợ cái gì, vừa vặn để ta rèn luyện Lôi thể một chút.
Hắn cười hì hì, giương tay vồ một cái, Dung Hoàn Huyền liền không có chút hồi hộp nào mà lọt vào trong tay hắn.
Mới vừa vào Phá Hư, làm sao có thể ngang hàng hắn?
– Cái gì!
Dung Hoàn Huyền khó mà tin nổi, trước hắn chỉ là Thiên Nhân Cảnh, làm sao có khả năng cảm ứng được thực lực của Lăng Hàn mạnh mẽ ra sao Ở hắn nghĩ đến, Lăng Hàn cũng chỉ đặt chân vào Phá Hư sớm hơn hắn một hai năm, chết no là tầng hai, tầng ba mà thôi.
Làm sao chênh lệch sẽ lớn như vậy?
– Lăng Hàn, ta muốn độ thiên kiếp, ngươi muốn theo ta đồng thời sao?
Nhưng hắn lập tức cười quái dị, ai độ thiên kiếp không mất một lớp da? Đừng xem Lăng Hàn rất mạnh, nhưng thực lực càng mạnh, thiên kiếp cũng sẽ tương ứng càng mạnh, độ khả thi chết không thấp chút nào.
– Ngươi nghĩ quá nhiều!
Lăng Hàn chỉ cầm lấy Dung Hoàn Huyền, ở dưới lực lượng của hắn, một trăm Dung Hoàn Huyền gộp lại cũng không thể chạy trốn.
Xoảng!
Thiên kiếp hình thành, đánh xuống Dung Hoàn Huyền một đạo Thần Lôi, mà Lăng Hàn cũng bị cuốn vào, lập tức có đạo Thần Lôi thứ hai đánh xuống, mục tiêu là Lăng Hàn. Có điều, bởi vì khoảng cách của hai người quá gần, hai đạo Thần Lôi bao phủ cả hai cùng một lúc.
– Không!
Dung Hoàn Huyền kêu to sợ hãi, coi như để hắn ở trạng thái mạnh nhất Độ Kiếp, có thể vượt qua hay không cũng là số lượng năm năm. Nhưng bây giờ thì sao, hắn bị Lăng Hàn hạn chế, còn muốn độ thiên kiếp của hai người, vậy còn có thể vượt qua sao?
Lăng Hàn điên rồi sao, vì giết hắn lại lấy thân mạo hiểm.
Xoảng! Xoảng! Xoảng!
Thần Lôi không ngừng oanh kích, lấy thể phách của Dung Hoàn Huyền lại có thể kiên trì bao lâu, trong nháy mắt liền bị chém thành tro tàn. Ở trước khi chết, ánh mắt của Dung Hoàn Huyền oán độc, bởi vì Thần Lôi đánh ở trên người Lăng Hàn lại cái rắm cũng không có, dồn dập đàn hồi.
Hắn con mẹ nó chết không nhắm mắt, chết không nhắm mắt a!
Đời sau, nhất định không nên để hắn gặp phải biến thái như Lăng Hàn, cùng hắn sinh ở một thời đại vốn là bi ai.
Lăng Hàn vô hỉ vô bi, lấy độ cao của hắn hiện tại đương nhiên sẽ không để Thiên Thi Tông ở trong lòng, nhưng làm sao cũng phải xử lý xong một nhân tố không yên tĩnh. Hắn vung quyền đánh nổ hai cái Tam Sinh Thi Quan còn lại.
Hoàng Tuyền Trì là thiên địa tự nhiên hình thành, phá huỷ cũng vô dụng, đó là thiên địa âm khí ngưng tụ, bởi vậy hắn chỉ có thể lấy trận pháp phong tỏa Hoàng Tuyền Trì ở dưới Vạn Bảo Thành lại, nhưng Thiên Thi Tông muốn tro tàn lại cháy cơ bản là chuyện không thể nào.
—————