Trần Hậu sắc mặt trắng bệch, khó có thể tin mà chỉ vào người trên mặt đất kêu lên: “Là tiểu Hạ, Thăng ca, người kia là tiểu Hạ.”
*
Ô Thăng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía người bị Ba Sắc đè ở dưới thân, xuyên thấu qua sợi tóc lộn xộn, loáng thoáng nhìn đến bộ dáng của đối phương.
*
Trong lòng giật mình, cuống quít nhào tới, rẽ tóc của đối phương ra, khó có thể tin nói: “Tiểu Hạ, như thế nào lại là tiểu Hạ? Tiểu Hạ, ngươi mau tỉnh lại.”
*
Trừ bỏ đệ tử của Tây Đại Viện, những người khác sắc mặt biến đổi.
*
“Đã xảy ra chuyện gì?” Bị gọi tới Túy Nguyệt Lâu đón nữ nhi, Ô Tiền Thanh cùng Ô An Dịch chen qua đám người,
Vào nhà, nhìn thấy Ô Thăng ôm Ô Hạ trần truồng trên người đầy dấu hôn nôn nóng kêu to, mà ở góc tường chính là một nam nhân khác trần trụi nằm dưới sàn, tùy ý đoán, liền đại khái hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
*
Trần Hậu hồi thần, vội vàng nhặt quần áo trên mặt đất lên, che lên người Ô Hạ, trong miệng lẩm bẩm nói: “Sao có thể, như thế nào sẽ là tiểu Hạ?”
*
Rõ ràng hắn và Ô Hạ cùng nhau đi xuống lầu, sau đó……
Ô Hạ nói muốn đi nhà xí, hắn liền không gặp qua ô Hạ.
*
“Bang” một tiếng, Ô Thăng bi thương phẫn nộ quăng một cái tát vào mặt Trần Hậu, quát: “Tiểu Hạ, không phải cùng ngươi ở bên nhau sao?”
*
“Tiểu Hạ nguyên bản là cùng ta ở bên nhau, sau đó nói muốn đi nhà xí, ta liền……” Trần Hậu càng ngày càng nói nhỏ: “Ta liền không có đi theo.”
*
“Nơi này làm sao vậy? Như thế nào nhiều người như vậy?” Một đạo thanh âm dễ nghe truyền vào.
Mọi người sôi nổi nhìn ra bên ngoài, Ô Nhược ôm Ô Hi vẫn có chút men say đi vào.
“Ô Nhược ——” Ô Thăng trừng đỏ đôi mắt hung hăng nhìn chằm chằm người vừa đi vào.
*
Ô Nhược nhìn hắn ta ôm Ô Hạ, lại nhìn Ba Sắc trần trụi ở mép tường: “Tiểu Hạ làm sao vậy? Di, Ba Sắc sao lại ở chỗ này?”
*
Hơn nữa, còn không mặc quần áo.
“Cái gì?” Ô An Dịch giận trừng mắt, chỉ vào người nam nhân trong một góc hỏi: “Người nam nhân này chính là Ba Sắc?”
*
“Đúng vậy, ta đã từng ở học đường gặp qua vài lần.”
*
“Con mẹ nó, tìm hắn lâu như vậy, thế nhưng ở chỗ này bị chúng ta tìm được.” Ô An Dịch đối Ô An Kỳ nói: “Đại ca, chúng ta bắt hắn lại.”
*
Ô An Kỳ gật gật đầu, cùng Ô An Dịch hợp lực đem người trói lại.
*
“……” Ô An Thục không thể ngăn trở, trơ mắt nhìn Ba Sắc bị người mang đi.
Ô Nhược ánh mắt rơi xuống trên người Hắc Tuyển Dực đang đứng không nói một lời, kinh ngạc nói: “Tuyển Dực, sao ngươi lại tới đây?”
*
Hắc Tuyển Dực tiến lên ôm cậu vào lòng: “Ngươi không sao chứ?”
*
Ô Nhược hơi hơi mỉm cười: “Ta không có việc gì.”
*
“Chúng ta trở về.” Hắc Tuyển Dực đem Ô Hi đẩy đến trong lồng ngực Ô Tiền Thanh, lôi kéo người rời đi.
*
Ô Tiền Thanh không muốn để nữ nhi nhìn đến loại trường hợp khó coi này, cũng nhanh đem người mang đi.
*
Dư lại những người khác bốn mắt nhìn nhau.
Đệ tử Tây Đại Viện nhỏ giọng nói: “Rốt cuộc sao lại thế này?’
*
Có người thông tri bọn họ tới nơi này xem kịch vui, chính là Ô Hạ cùng người khác tằng tịu với nhau?
Nhưng, chuyện này cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới Ô Hạ sẽ thích nam nhân, thậm chí chạy đến tửu lầu cùng nam nhân lén làm ra chuyện đồi phong bại tục như vậy.
*
Có người nói: “Chuyện thoạt nhìn không giống mặt ngoài đơn giản như vậy a.”
*
Ô Thăng nghe được bọn họ nói chuyện, phẫn nộ rống to: “Lăn, các ngươi đều cút ra ngoài cho ta.”
*
Ô An Thục và Ô Thụy vội vàng đem người của Tây Đại Viện đều đuổi ra ngoài, cảnh cáo bọn họ không được nói bậy, sau đó lại đem cửa đóng lại.
*
Lúc này, Ô Hạ tỉnh lại, nhìn thấy Ô Thăng đang ôm mình, đáy mắt hiện lên nghi hoặc: “Ca, ta làm sao vậy?”
*
Nói xong, hắn phát hiện thanh âm của mình vô cùng khàn, yết hầu cũng khô khốc đến khó chịu.
*
Ô Thăng giả vờ trấn định nói: “Ngươi chỉ là uống say té xỉu.”
*
Muốn hắn nói là đệ đệ của hắn bị một người nam nhân làm bẩn như thế nào, nếu như bị Ô Hạ biết được chân tướng, nhất định điên mất.
*
“Ca, thân thể của ta đau quá, đặc biệt là……” Ô Hạ cảm giác như nơi đó nóng rát, xấu hổ đến hắn căn bản nói không nên lời.
*
Ô Thăng cúi đầu không nói, thay đệ đệ mặc tốt quần áo.
*
“Ta rốt cuộc làm sao vậy?” Ô Hạ cúi đầu, liền nhìn đến trên ngực mình một khối xanh một khối tím.
*
Mọi người cúi đầu, cũng không dám nhìn hắn, cũng không dám nói chuyện.
“Ta có phải hay không bị người đánh?” Ô Hạ khó hiểu nói: “Nếu ta bị đánh, ta đây như thế nào một chút ấn tượng đều không có? Ta nhớ rõ ta cùng Trần Hậu cùng nhau đi xuống lầu, sau lại……”
*
Cũng không biết nghĩ tới cái gì, hắn sắc mặt càng ngày càng khó coi, đột nhiên, bi giận mà kêu to một tiếng.
*
Ô Thăng vội vàng hỏi: “Tiểu Hạ, ngươi làm sao vậy?”
*
“Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi.” Ô Hạ nhớ tới khi mình cùng Trần Hậu tách ra, là đi nhà xí, lúc sau không biết làm sao vậy thân thể của hắn đột nhiên không nghe hắn sai khiến, sau đó, từ hậu viện trực tiếp bò đến lầu ba, từ cửa sổ phòng khác đi vào phòng lúc trước bọn họ ăn cơm.
*(O_O)*
Tiếp theo, hắn đã bị Ba Sắc ôm vào trong lồng ngực, dùng sức hôn lấy đôi môi của hắn.
Hắn muốn phản kháng, chính là thân thể không nghe sai khiến, thậm chí muốn càng nhiều.
*(O_O)*
Ba Sắc động tác vô cùng thô lỗ, không chỉ cắn gặm, trong miệng còn không dừng kêu Ô Nhược, cuối cùng khúc nhạc dạo cũng không làm, liền trực tiếp dùng đồ vật kia xỏ xuyên qua thân thể hắn, điên cuồng ở trên người hắn trừu động.
*(O_O)*
Ô Hạ nghĩ đến đây, la lên một tiếng, dùng sức đẩy Ô Thăng, đôi mắt đỏ hồng trừng mọi người, thống khổ quát: “Các ngươi đều thấy được đúng không? Nhìn thấy ta bị nam nhân đè ở dưới thân, có phải hay không?”
*
Vết thương trên người cũng không phải bị người đánh, mà là bị nam nhân ghê tởm hôn ra tới, còn có phía sau, là bị nam nhân cắm đến phát đau, Trần Hậu vội vàng phủ nhận: “Không có, chúng ta cái gì cũng không có nhìn thấy.”
*
“Các ngươi đến bây giờ còn muốn gạt ta, ta đều đã nhớ ra.”
*
Ô Thăng nhanh chóng an ủi: “Tiểu Hạ, không phải như ngươi nghĩ.”
Ô Hạ khóe mắt tẫn nứt: “Không phải như vậy, là loại nào? Đều là các ngươi ra mưu ma chước quỷ, vì đem Ô Nhược hẹn ra tới, buộc ta cùng hắn xin lỗi, nói muốn mượn cơ hội này hãm hại Ô Nhược, nhưng bây giờ thì sao? Ô Nhược ở nơi nào? Bị người nhìn thấy bị cưỡng hiếp lại là ai? Ngươi nói a, các ngươi nói a.”
*
Lúc này, hắn có ý nghĩ muốn chết.
Tiếng hô tê tâm liệt phế làm Ô Thăng đau lòng nóng nảy, hắn ta hồng hốc mắt, nức nở nói: “Chúng ta không nghĩ tới chuyện sẽ như vậy, chúng ta……”
*
“Hiện tại giải thích có ích lợi gì? Ta bị nam nhân đè ở dưới thân đã là sự thật, còn bị nhiều người như vậy nhìn thấy, về sau ta sao còn có mặt mũi đi gặp người.”
*
Ô Hạ khóe mắt đỏ đậm trượt xuống hai hàng nước mắt tức giận, đột nhiên một cái xoay người, từ cửa sổ nhảy xuống.
*
“Tiểu Hạ.” Ô Thăng cuống quít vọt tới phía trước cửa sổ, chỉ thấy Ô Hạ đã cưỡi ngựa rời khỏi Túy Nguyệt Lâu.
*
Hắn quay đầu lại, đối Trần Hậu cả giận nói: “Các ngươi còn không mau đuổi theo.”
“Dạ.” Vài người vội vàng lao ra ngoài.
*
Ô Thăng phẫn hận nhìn về phía Ô An Thục: “Ngươi có phải hay không nên giải thích chuyện này, ngươi rõ ràng nói Ba Sắc thích Ô Nhược, cũng nói tốt là cùng ta cùng nhau đối phó Ô Nhược, hiện tại thì sao? Ngươi muốn ta trở về làm sao cùng phụ thân ta nói rõ ràng chuyện này.”
*
Ô An Thục: “……”
*
Hắn biết chuyện hai huynh đệ Ô Thăng và Ô Nhược bất hòa, liền lợi dụng bọn họ hẹn Ô Nhược ra, đem người chuốc say, chuyện khác, chính là giao cho Ba Sắc, nhưng không nghĩ tới kết quả sẽ là như thế này, nơi này rốt cuộc ra vấn đề gì?
*
“Ô An Thục, nếu là tiểu Hạ có bất trắc gì, chúng ta Đông Đại Viện cùng các ngươi Bắc Đại Viện thề không đội trời chung.”
*
Ô Thăng một chân đá ngã lăn cái bàn bên cạnh, xoay người rời đi.
*
“Đại ca, này rốt cuộc sao lại thế này a?” Ô Thụy bị dọa đến không rõ.
Trước khi tới nơi này, đại ca nói muốn hắn mang người đến Túy Nguyệt Lâu xem trò hay, như thế nào biến thành Bắc Đại Viện cùng Đông Đại Viện kết hạ thâm thù?
*
Ô An Thục thở dài: “Chúng ta đi về trước cùng phụ thân nói rõ ràng chuyện này, cho phụ thân bọn họ có cái chuẩn bị.”
*
Lúc này đây, Đông Đại Viện khẳng định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Thật là vận số năm nay không may mắn, bọn họ đêm qua mới cùng người của Nam Đại Viện ‘bắt tay làm hòa’, hôm nay liền cùng Đông Đại Viện nháo ra chuyện như vậy.