– Còn ai biết lời nguyền bất hợp pháp nào khác không?
Neville giơ cánh tay run run của mình lên. Mặc dù có tiến bộ rõ rệt nhưng nó vẫn ít khi phát biểu. Và, có vẻ như, chính Neville cũng ngạc nhiên về sự táo bạo của mình.
– Sao?
Moody giả nói. Con mắt phép đảo về và dán lên Neville. Bằng 1 giọng nhỏ xíu nhưng rành mạch, nó nói:
– Tra tấn..
Moody giả nhìn Neville chăm chú, lần này bằng cả 2 con mắt.
– Longbottom?
Neville căng thẳng gật đầu, nhưng Moody giả không hỏi gì thêm. Quay lưng lại với cả lớp, hắn ta thò tay vào hũ lấy ra con nhện kế tiếp và đặt nó lên mặt bàn. Con nhện đứng đó bất động, rõ ràng quá sợ hãi mà không dám cất bước. Chĩa đũa phép vào con nhện, hắn ta hô:
– Engorgio!
Con nhện phồng lên, giờ đã to hơn cả 1 con nhện lông. Không thèm che giấu nữa, Ron đẩy cái ghế của mình lùi ra sau, càng xa cái bàn của Moody giả càng tốt. Hắn ta giơ đũa lên lần nữa, chĩa vào con nhện, và thì thào:
– Crucio!
Vừa lúc đó, tôi nhảy qua cái bàn, chạy tới ôm chầm lấy Neville, vỗ về nó và nói bằng giọng an ủi:
– Đừng sợ. Không sao cả. Có tớ ở đây rồi.
Cả lớp kinh ngạc nhìn tôi. Không thèm quay lại, tôi lạnh lùng nói:
– Dừng lại đi. Đừng để Neville bị dày vò bởi những điều không tốt nữa.
Ngoại trừ Eric và Moody giả, tất cả đều chẳng hiểu mô tê gì. Hắn ta ngừng tra tấn con nhện. Tôi đưa Neville về chỗ.
– Reducio!
Moody giả thì thào, và con nhện teo về đúng kích thước. Hắn ta thả nó vào lại trong hũ rồi nói:
– Như đã thấy, tác dụng của nó đúng y như tên. Rồi, còn ai biết cái gì khác nữa không?
Hermione giơ tay lên, nhưng khác với mọi lần, cô ấy có vẻ hơi sợ sệt. Moody giả gật đầu và cô ấy từ từ đứng lên, từng chữ được rít qua kẽ răng:
– Avada Kedavra.
Vài đứa trong lớp khó chịu nhìn Hermione, trong đó có Ron. Moody giả nói, 1 nụ cười nhẹ vặn cái miệng hắn ta méo xệch:
– Đúng vậy! Cái cuối cùng và là cái xấu nhất. Avada Kedavra. Lời nguyền Giết chóc.
Moody giả thò đũa phép vào trong cái hũ thủy tinh. Và dường như cũng biết là chuyện gì sắp xảy ra, con nhền nhện thứ 3 cuống cuồng chạy như điên quanh đáy hũ, cố lẩn cho được mấy ngón tay kia, nhưng, hắn ta cuối cùng cũng tóm được nó và đặt lên trên bàn. Con nhện lại bắt đầu chạy như phát khùng trên mặt gỗ. Moody giả giơ cây đũa phép, và tôi thấy Harry bỗng nhiên rùng mình như gặp điềm báo trước. Hắn ta rống lên:
– Avada Kedavra!
1 tia chớp xanh đến lóa mắt, và kèm theo là 1 âm thanh rào rào như thể có 1 cái gì đó bao la, vô hình đang bay vút trên không. Con nhện ngay lập tức té ngửa ra, không vết tích, nhưng không thể nào nhầm được, đã chết. Nhiều đứa con gái khóc thút thít, Ron té ngửa ra sau và gần như rớt xuống khỏi ghế khi con nhện trượt về phía cậu. Một cách rất tự nhiên, tôi bỗng cảm thấy có gì đó rạo rực trong lòng. Moody giả gạt con nhện chết trên bàn rơi xuống sàn rồi trầm tĩnh nói:
– Không đẹp chút nào. Không dễ chịu chút nào. Không có cả phản nguyền. Không cách gì ngăn được. Từ xưa tới nay chỉ có 1 người sống sót được với nó, và người ấy đang ngồi ngay trước mặt tôi.
Harry mặt đỏ bừng lên khi tất cả mọi người đều hướng ánh nhìn về phía cậu. Moody giả nói như thể có gì đó khoái trá ẩn sâu trong giọng nói:
– Nào, nếu không có phản nguyền, vậy tại sao tôi lại cho các trò coi nó? Bởi vì các trò phải biết về nó. Các trò phải biết cái tệ hại nhất là cái gì. Các trò không ai muốn thấy mình rơi vào hoàn cảnh phải đối mặt với nó. Vậy HÃY THƯỜNG XUYÊN CẢNH GIÁC.
Hắn ta gầm lên, và một lần nữa khiến cả lớp giật nảy mình.
– Bây giờ, 3 lời nguyền kia: Avada Kedavra, Imperio và Crucio, chúng được gọi là những lời nguyền không thể tha thứ. Chỉ cần áp dụng 1 trong 3 lời nguyền vào 1 con người là lãnh đủ mãn đời trong ngục Azkaban. Đó là cái mà tôi phải dạy cho các trò chống chọi. Các trò cần được chuẩn bị. Các trò cần được trang bị. Nhưng hơn tất thảy, các trò cần thường xuyên cảnh giác, không ngừng cảnh giác. Lấy viết lông ngỗng ra nào. Chép lại câu đó.
Chúng tôi dành phần còn lại của tiết học để chép các ghi chú về những lời nguyền không thể tha thứ. Không ai nói gì cho tới lúc chuông reng, nhưng ngay khi thầy Moody cho lớp giải tán và rời phòng học, 1 dòng thác bàn tán liền bùng vỡ. Họ bàn về buổi học như là bàn về 1 buổi biểu diễn ngoạn mục nào đó không bằng. Hừ! Theo tôi thấy thì chẳng có gì là giải trí ở đây cả, và Harry, Hermione và Eric cũng vậy.
Sau tiết học, Neville bị Moody giả giữ lại nói chuyện.
Hermione đã thành lập ra H. V. Đ. C. Q. L. G. T (Hội Vận Động Cho Quyền Lợi Gia Tinh), ấy thế mà Harry và Ron cứ bảo là.. “Hội Vịt Đẹt”! Tôi cũng chả hiểu nó nghĩa là gì nữa, cơ mà nghe cũng hay đó chứ. Hermione hết sức bực mình vì chuyện đó. Và mặc cho tôi khuyên ngăn rằng giờ thì chả ai nghe theo đâu nhưng cô ấy vẫn cứ quyết làm tới. Rồi thế là, cái hội đó đã có tổng cộng 7 người: Bộ 3 hoàng kim, tôi, Eric, Draco và cả Luna. Con bé thích những điều lạ lùng ấy mà, nhưng có vẻ 4 người kia không thích con bé chỉ bởi vì.. lời đồn.