” Thật tuyệt ah … ” Hai người trầm mặt khi nghe thấy câu nói của Robin .
Tuyệt sao ?
Từ trước đến giờ chưa có ai nói điều đó với hai người ah …
Thật lạ …
” Haruki tỷ , Haruto ca , các ngươi sao vậy ? Tại sao lại đột nhiên im lặng như vậy ? ” Robin nhìn hai người , khó hiểu hỏi .
” Không có gì … Chỉ là đột nhiên nhớ đến một số chuyện thôi .” Haruto lắc đầu mỉm cười .
” Ngươi vào chuẩn bị một chút đồ đi , chúng ta sẽ rời đi đến đó khoảng một tuần .” Robin gật đầu rồi đi vào bên trong phòng của mình . Hai người nhìn theo nàng rồi sau đó nở nụ cười cay đắng .
” Tuyệt ? “
” Ta không nghĩ đó sẽ là từ được dùng cho hai chúng ta ah ? ” Haruki nói , hai tay chắp lại đặt lên đùi .
” Ừ … Dù sao thì ‘quái vật’ vẫn còn hợp hơn … “
Vẫn là nghe tên gọi ‘quái vật’ nghe hợp hơn …
Nghe quá nhiều …
Đến nỗi đã không còn xem chính mình là một con người nữa rồi …
———————–
———— Dracule Mihawk ———-
” Mihawk , trong một tuần tới bọn ta sẽ không có mặt ở đây nên ngươi sẽ phải tự nấu ăn , luyện tập và chăm sóc bản thân mình . Tuyệt đối không được bỏ bữa , không được thức khuya – ” Haruki ngay lập tức bị anh chặn miệng lại .
” Haruki , Mihawk dù sao cũng đã 20 tuổi rồi . Em cũng đừng lo lắng quá mức như vậy . ”
” Nhưng anh biết hắn như thế nào mà ! Thậm chí chỉ mới tuần trước , hắn đã lợi dụng lúc chúng ta đi vắng một ngày mà không ngừng nghỉ luyện tập ! Đến khi chúng ta trở về thì hắn đã nằm gục ở sân huấn luyện rồi ! ” Haruto thở dài khi nghe cô nói rồi chỉ có thể cố gắng đẩy cô rời khỏi nơi này .
” Haruki , em nhanh đi vào chuẩn bị đồ đi . Nếu như em còn ở đây để dặn dò nữa thì đến cả anh cũng sẽ đau đầu cùng với Mihawk đấy .” Haruki bĩu môi cùng phụng phịu nhìn anh với Mihawk trước khi giận dỗi quay đầu bước vào nhà .
” Nhiều lúc ta cứ nghĩ rằng em ấy thật sự là mẹ ruột của ngươi đấy , Mihawk … ”
” Ta không có lời gì để nói … ” Anh nhìn sang Mihawk rồi sau đó đưa cho hắn một con Den Den Mushi .
” Ngươi cầm lấy thứ này và mỗi ngày ta và Haruki sẽ gọi về để kiểm tra sức khỏe cho ngươi . Mặc dù ta cũng khá an tâm với khả năng tự chăm sóc chính mình của ngươi nhưng thật sự ngươi cũng khiến cho ta rất lo lắng một vài lúc .” Mihawk hơi sững người nhìn anh . Hắn thật sự rất tệ trong khoảng chăm sóc chính mình đến như thế ư ?
” Vâng … “
” Và một điều nữa , Mihawk … ” Hắn nhìn lên để nhìn thấy đôi huyết mâu của anh nhìn thẳng vào hắn .
” Nếu như trong bất cứ lúc nào mà ngươi đột nhiên nhớ lại điều gì đó liên quan đến một người đàn ông lạ mặt thì ngay lập tức gọi cho bọn ta được chứ ? Không cần biết là buổi sáng hay buổi tối , chỉ cần nhìn thấy hắn là ngay lập tức gọi cho bọn ta .” Haruto nghiêm túc nhìn hắn .
” Được chứ ? ” Mihawk gật đầu rồi cầm lấy con Den Den Mushi .
” Tốt , bây giờ ngươi vào nhà đi . Ta vẫn còn một vài thứ cần làm ngoài này .”
” Vâng .”
Haruto không quay đầu nhìn Mihawk nhưng anh chờ đợi cho đến khi tiếng chân của hắn hoàn toàn biến mất mới thở dài . Anh đi đến chỗ chiếc ghế đá và ngồi xuống .
Anh không phải là lo lắng đến sức khỏe của Mihawk quá mức như vậy …
Dù sao thì hắn chỉ là đang cố gắng để luyện tập và hoàn thành giấc mộng của chính mình …
Nhưng anh không thể nào không cảnh báo hắn như vậy …
Bởi vì nếu như Mihawk đang ở trong trạng thái yếu ớt thì ai biết được ngay trong thời khắc đó tên kia có trở ra …
Và ai biết được Mihawk có nhớ lại được những kí ức không ? …
Nhớ lại ngày mà hắn đã nổi giận …