“Chúng tôi đi căn cứ W chơi một chút, nơi này giao cho anh?” Thương Viêm thấy Lưu Sở Thiên mặt sưng xỉa, tuy rằng bộ dáng rất là đứng đắn, nhưng lời nói cậu ra lại khiến Lưu Sở Thiên chỉ có thể há mồm kêu ra được một chữ “A” .
“… Ly thiếu?” Lưu Sở Thiên không thấy Diễm Quân Ly phản bác, chần chờ mà nhìn Diễm Quân Ly, gặp phải Diễm Quân Ly thản nhiên gật đầu, gã hoa tay múa chân, lúc này gã cũng chẳng biết phải nói ra câu gì.
Khi Diễm Quân Ly nói thì gã đã biết chuyện này là do tên tiểu tử bên căn cứ W làm ra, cho nên đi thảo phạt căn cứ W cũng xem như là chính sự, nhưng vấn đề ở chỗ, lộ trình từ căn cứ B sang căn cứ W, tuy nói không xa, tuy nhiên lúc này ở lại tọa trấn không phải tốt nhất sao?
Về phần trực thăng, nếu căn cứ W đã tuyên chiến với căn cứ B, nếu chói lọi mà bay trên đầu địa bàn nhà người ta, người ta không nhân cơ hội bắn hạ hay sao?
“Sở Thiên, tôi nghĩ tôi lại nhiều thêm một cái dị năng.” Thương Viêm nhân cơ hội nói ra, thấy Lưu Sở Thiên rớt cả quai hàm, còn Diễm Quân Ly? Ah, y đối với tất cả những chuyện của Thương Viêm đều không kinh ngạc, bởi vì y đã sớm quen.
“… dị năng gì?” Lưu Sở Thiên khoanh tay tựa vào cạnh cửa sổ, một người nếu muốn khác thường thì cũng không phải dễ, nhưng hiện tại Thương Viêm đã có dị năng không gian, chữa khỏi, tốc độ, có thêm nữa thì cũng có sao đâu.
“Dị năng có thể lập tức đến căn cứ W.” Thương Viêm thần bí cười cười, sau khi Lưu Sở Thiên nghe xong thì không ngăn trở nữa, nói với Diễm Quân Ly “Mau đi đi” rồi vẻ mặt đau khổ quay trở về tiếp tục cương vị công tác.
“Tiểu Viêm.” Tầm mắt Diễm Quân Ly rơi xuống trên người Thương Viêm, Thương Viêm bị Diễm Quân Ly nhìn chằm chằm thì chỉ biết ngại ngùng mà cúi cúi đầu, “Sau này sẽ nói với anh.” Kỳ thật Thương Viêm cũng biết BOSS đã đoán được cái gì đó, tuy rằng không quá hoàn chỉnh, nhưng cũng không thiếu, cậu tính sau khi xử lý xong Chung Hư Lữ sẽ đem chuyện hệ thống nói cho BOSS.
Nghe thấy lời này, Diễm Quân Ly không thể nói không, chỉ cười cười nhìn cậu, làm Thương Viêm lại cúi đầu, “Đi thôi.” Thương Viêm thấy trong không khí có vẻ cứng nhắc, lúc này kéo tay Diễm Quân Ly đi đến cửa gian phòng chứa đồ.
Trước mặt Diễm Quân Ly, Thương Viêm đem Chìa Khóa Thiên Hộ cắm vào ổ trên tay nắm, “Cạch cạch cạch cạch” thanh âm rất nhỏ quanh quẩn bên tai, hai mắt Thương Viêm nhìn cảnh vật ngoài cửa, hoàn toàn không giống với cảnh tượng bên trong, có thể nói đây là Bàn tay xám mà cậu vừa lòng nhất, cho dù là Bàn tay vàng cũng không so sánh được.
“Đến.” Thương Viêm dẫn Diễm Quân Ly xuyên qua cửa phòng, đưa Diễm Quân Ly đến căn nông hộ ở căn cứ W mà trước kia cậu ở.
Cho dù là Diễm Quân Ly cũng nhịn không được phát ra tiếng sợ hãi, “… căn cứ W?” Mặc dù là câu hỏi, nhưng không cần trả lời y cũng biết đây khẳng định chính là căn cứ W, không thể nghi ngờ.
“Tiểu Viêm em còn có bao nhiêu chuyện mà anh không biết?” Diễm Quân Ly không biết nên hình dung tâm tình hiện tại của mình như thế nào, tất nhiên y rất cao hứng vì bên cạnh mình có một người tài ba như vậy, hơn nữa người này lại còn là bảo bối của y, tuy nhiên bí mật sau lưng Thương Viêm lại làm y muốn tìm tòi cho rõ, trong lòng dâng lên một loại dục vọng muốn ra mệnh lệnh để Thương Viêm nói ra mọi chuyện.
“Em sẽ nói cho anh biết.” Tuy rằng không là toàn bộ, Thương Viêm trấn định mà nhìn Diễm Quân Ly.
Diễm Quân Ly trầm mặc một chút, nhăn lại mi, sờ sờ tóc Thương Viêm, thanh âm dị thường kiên định, “Nhất định.” Không thể hoàn toàn hiểu hết về người này, cảm giác bất an cứ lan tràn trong lòng Diễm Quân Ly, vô pháp ngăn chặn.
“Hiện tại chúng ta đi gây chuyện?” Thương Viêm thuận theo cái xoa đầu của Diễm Quân Ly, nâng mắt thăm dò hỏi, cứ cương như vậy hoài cũng không tốt.
“… Uhm.” Diễm Quân Ly nhìn Thương Viêm thật sâu, nghe theo lời Thương Viêm, tạm thời đem đề tài kia để qua một bên.
Chung Hư Lữ lên cấp 11 thì không còn lo lắng cẩn thận nữa. Trước đó gã luôn đề phòng Diễm Quân Ly và Thương Viêm sẽ phản kích, nhưng sau khi đá tinh lọc bị cướp đi thì gã biết gã muốn ngăn chận cũng không thể, vì thế gã để cho đàn chuột biến dị ở xung quanh căn cứ B công kích, quấy nhiễu.
Mà vào giờ khắc này, Thần cư nhiên cho gã thăng liền 3 cấp, Chung Hư Lữ liền bắt đầu không sợ trời không sợ đất.
“Lão Đại, lại có người đến phá rối.” Dị năng giả kia không nhanh không chậm lễ phép mà gõ gõ cửa, Chung Hư Lữ ngồi trên ghế thủ lĩnh của căn cứ, đối với chuyện phá rối lại tiếp tục xảy ra thì có chút lo lắng.
Hiện tại cũng vì cấp bậc của Chung Hư Lữ, những đám người phá rối đều bị bắt hết, ngay cả những người vừa rục rịch tâm tư cũng bị nhổ tận gốc rễ, thật là mèo mù vớ phải chuột chết.
“Biết, tự mình xử lý.” Chung Hư Lữ nghe dị năng giả kia nói, đầu tiên nghĩ đến đó là Thương Viêm, trên khóe miệng gã hiện lên ý cười thâm độc, đây là mày tự mình đưa lên cửa.
Mà lần này, thật sự là Thương Viêm nằm cũng trúng đạn, cậu và Diễm Quân Ly còn chưa có làm gì thì đã xảy ra chuyện phá rối, hơn nữa còn cách chỗ bọn họ ở không xa. Điều này làm Thương Viêm không khỏi ngẩn ra, chắc không phải là Đoạn Ái Đoạn Nãi chớ? Bất quá, bọn họ cũng sẽ không ngu đến nỗi để bại lộ vị trí của mình chứ?
“Là thừa dịp phá rối lần trước chưa lắng xuống mà tiếp tục làm lớn chuyện.” Diễm Quân Ly hơi cong người, khẽ thì thầm bên tai Thương Viêm nói vậy. Y không có ngụy trang gì cả, bởi vì căn cứ W có ai biết được mặt Diễm Quân Ly ở căn cứ B chứ.
“Thật là khờ, hiện tại Chung Hư Lữ đã cấp 11, vừa mới nhào ra đã bị xử lý gọn.” Thương Viêm cao ngạo mà hừ lạnh một tiếng, sau đó chua chát bĩu môi, rồi liếc sang trộm ngắm Diễm Quân Ly một cái, cậu mới sẽ không thừa nhận cậu hâm mộ cấp bậc của Chung Hư Lữ đâu.
“Em là đang ghét bỏ anh?” Diễm Quân Ly dùng tiếng nói lạnh nhạt mà hỏi, nghe thế Thương Viêm trợn to ánh mắt, cậu sốt ruột mà quay đầu nhìn Diễm Quân Ly đang định giải thích, thì bỗng trông thấy đôi mất quen thuộc kia lóe lên ý cười.
Thật sự là dọa chết người đó, mặt Thương Viêm lập tức phồng lên, giận hờn mà nhéo phần thịt non ngay eo Diễm Quân Ly, bởi vì sức chiến đấu của cậu và BOSS là không thể so sánh với nhau, cho nên cậu chỉ có thể dùng loại động tác nhỏ này, để diễn tả bất mãn của mình.
“Chúng ta đi nhìn xem.” Diễm Quân Ly chụp lấy cái tay Thương Viêm đang làm bậy trên người mình, giọng điệu bình tĩnh, nhưng thanh tuyến thì lại thấp vài phần. Kỳ thật có nhiều lúc, Thương Viêm làm như vậy sẽ càng khiến y cảm thấy “Rục rịch” .
Sau khi bị ngăn trở, Thương Viêm được Diễm Quân Ly đưa đến một nơi rất tuyệt vời để dòm lén, khi Thương Viêm và Diễm Quân Ly vừa an vị tốt, thì kẻ khiến Thương Viêm giận đến nghiến răng nghiến lợi cũng xuất hiện —— Chung Hư Lữ.