Nhất cử nhất động cùng biểu tình của người này mới vừa rồi đều bị Đàm Tổng nhìn hết vào mắt, gã thật sự không phải thật tình muốn giúp tai thỏ, ánh mắt lập loè vừa rồi chỉ là lừa gạt người ta mà thôi.
Tai Thỏ làm sao có thể đơn thuần như vậy, bị một tên cặn bã lừa gạt như vậy, tại sao hắn lại không thể bị lừa được một cái ôm ấp hôn hít nâng lên cao!
Lòng đố kỵ cùng lửa giận đan xen trong lòng, Đàm Tổng nắm chặt tay lại thành nắm đấm, sắc mặt tối sầm lại.
Mạc Chi Dương nhạy bén có thể cảm nhận được sự biến hoá khí áp của Đàm Tổng, quả nhiên dù trở thành ai thì tài đánh ghen của anh chàng này cũng là bậc nhất, một khi đã ăn giấm thì sẽ có người gặp tai nạn.
“Nhưng tiền bối, chuyện này không tốt, anh cứ như vậy sẽ bồi thường rất nhiều tiền.” Mạc Chi Dương lo lắng nhìn gã, há miệng thở dốc, cuối cùng thở dài một hơi: “Hay là thôi đi.”
“Không, Chi Dương, em trước tiên trở về trước cùng anh, tiền vi phạm hợp đồng chúng ta sẽ nghĩ cách giải quyết.” Đan Tuyền nói, bắt lấy cánh tay cậu, muốn đem người kéo đi.
Chuyện này Đàm Tổng thật sự không chịu nổi, trực tiếp tiến lên, kéo đôi tay bẩn thỉu của Đan Tuyền ra, đem tai thỏ bảo hộ sau lưng: “Anh làm gì vậy?”
Tai thỏ đáng yêu đơn thuần như vậy, tuyệt đối không thể để một tên cặn bã như vậy lừa gạt, muốn lừa cũng nên để hắn lừa.
“Anh ấy là tiền bối của tôi, Đàm Tổng làm gì vậy?” Mạc Chi Dương giả vờ nhẹ nhàng đẩy hắn một chút, quả nhiên, sắc mặt Đàm Tổng đen đến mức có thể nhỏ ra mực.
Hắn tức giận như thế nào, cuối cùng Đan Tuyền sẽ thảm như thế nào, cậu thích nghe ngóng.
Đàm Tổng là một người mới nổi ở nước ngoài, Đan Tuyền không biết, cũng không để tâm, một phen tiếng lên muốn kéo Mạc Chi Dương, lại bị người đàn ông mạnh mẽ này đẩy ra, tức giận nhảy lên: “Mày là ai? Chuyện riêng giữa chúng tôi, không đến lượt mày can thiệp! “
“Tôi là ông chủ của em ấy, muốn đi hay ở là do tôi định đoạt!” Đàm Tổng gắt gao đem tai thỏ bảo vệ sau lưng, một phen đẩy người đang muốn vồ tới.
Người đàn ông chết tiệt này là ông chủ nào?
Đan Tuyền lo lắng, nếu hôm nay rời đi, số tiền đó sẽ mất sạch, nghĩ vậy liền muốn đem đẩy ra: “Mày tránh ra, đừng cản trở tao!”
“Tiền bối!” Mạc Chi Dương núp sau lưng hắn, yếu ớt duỗi tay ra một nửa, nhưng khi gã sắp bắt được, cậu lại giả bộ run lên, tránh né một cách hoàn hảo.
Bị người đàn ông này ngăn lại hết lần này đến lần khác, Đan Tuyền thực sự khó thở, thân thể vội vàng bật ra năng lực, trực tiếp đấm thẳng vào mặt Đàm Tổng, quả đấm này rất mạnh.
Mạc Chi Dương chỉ là chơi một hồi, không ngờ lại như thế này, đẩy người không có phản ứng ra, vừa nhấc chân liền đem Đan Tuyền đá văng ra xa: “Phi, người của ông đây mày cũng có thể đánh?! “
Cảnh tượng này có chút kích động, Đàm Tổng đã bị đánh một quyền, chưa kịp định thần lại thì đã nhìn thấy cảnh này.
Đan Tuyền bị đá văng ra xa hai mét, người này nằm trên mặt đất ôm bụng không phản ứng kịp chuyện gì xảy ra, liền thấy cậu hùng hổ tiến lại gần.
Với biểu tình kia, giống như muốn đem gã đánh chết, sợ đến mức lấy tay che bụng, tay kia đỡ lấy thân thể.
Không cho gã cơ hội, Mạc Chi Dương tiến lên hai bước, túm lấy cổ áo gã, vung tay phải về phía trước mắt hắn một vòng: “Hắn là người mà mày có thể đánh?”
Càng nghĩ càng tức giận, nhịn không được mà tát hắn mấy cái, đem người đánh đến mặt mũi bầm dập, còn chưa hã giận, đem người léo lên, dùng đầu gối hung hăng trực tiếp chỏ vào bụng gã.
Mấy đòn này, Đan Tuyền trực tiếp bị đánh đến nôn mửa, cả người trở nên nhũn ra.
“Người của ông, tao có thể làm đánh đầu chó của hắn, nhưng mày thử đụng đến hắn xem, tao sẽ đem mày đá như đá gà!” Mạc Chi Dương buông người ra, lại đá vào bụng gã một cái, đem người đá ra xa: “Cút đi ! “
Vốn dĩ muốn chơi với gã, không muốn ra tay, nhưng gã lại ăn gan hùm mật gấu dám đánh người đàn ông của cậu, chán sống rồi?
Vừa xoay đầu lại, liền thấy Đàm Tổng sững sờ, đưa tay che chỗ bị đánh, có chút không vui, giống như một kẻ ngốc, cũng không biết đánh lại.
Còn phải để vợ đi hỗ trợ báo thù, bộ mặt cuồng dã huyễn khốc đâu rồi?
“Anh có đau không?” Mạc Chi Dương ngẩng đầu lên, vươn tay kiểm tra vết thương của hắn.
Thấy vậy, Đàm Tổng đột nhiên nhớ tới lời dạy trong sách, đột nhiên nắm chặt lấy tay cậu ấn vào vết thương: “Có chút, nhưng trái tim lại rất ngọt, vừa mới nói em nói anh là người đàn ông của em.”
“Anh nghe lầm rồi.” Mạc Chi Dương muốn rút tay về, nhưng lại vô lực bị gắt gao giữ chặt, trừng mắt liếc hắn một cái: “Anh vừa nói anh là ông chủ của em.”
Bộ dạng đáng yêu lại ngạo kiều này, khiến tim Đàm Tổng tan chảy: “Em vừa mới nói! Anh có thể nghe rõ.”
‘giá trị động tâm + 1 + 1 + 1 + 1’
Mạc Chi Dương cũng không rối rắm với vấn đề này nữa, vừa lúc tài xế của Đàm Tổng chạy đến, hai người cùng nhau lên xe, bây giờ vẫn nên về trước, Tiểu Nhiên không tìm được người sẽ khóc.
“Ngạo kiều lại nhuyễn manh, diễn xuất không tồi.” Hệ thống khen một câu, ban đầu lúc này vai chính tới, sau khi ký chủ phân tích các đặc điểm tính cách của Đàm Tổng, liền quyết định đưa ra loại thuốc phù hợp với trường hợp, dùng quy tắt như vậy đổi lấy giá trị động tâm.
Nhìn ra ngoài cửa sổ xe, Mạc Chi Dương nhìn ánh đèn xẹt qua trước mắt, đèn đường ngã về phía sau theo tốc độ của xe, hơi nhếch lên khóe miệng, có chút tự tin.
Đàm Tổng ngồi bên cạnh, khóe miệng dường như không đau nữa, nhưng tại sao cậu lại không nhìn mình? Vì vậy, giả vờ hít một hơi: “Tê~”
Nghe thấy âm thanh, Mạc Chi Dương quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt ăn đau của hắn: “Anh làm sao vậy?”
“Không sao, chỉ là một vết thương nhỏ thôi, Dương Dương đừng lo lắng.” Đàm Tổng nói xong kéo lên một nụ cười giả vờ mạnh mẽ.
Quả nhiên, thuộc tính trà xanh này là một loại vi rút được mang ra theo số hiệu, không thể chữa khỏi, Mạc Chi Dương không còn cách nào khác chỉ có thể thò lại gần, muốn nhìn thấy vết thương của hắn.
Kết quả là mắc bẫy, Đàm Tổng đem cậu bế lên, gắt gao ôm vào lòng ngực, cũng không chịu buông ra: “Em vừa nói amh là người của em.”
Mạc Chi Dương lúc này mới có chút trói buộc, chỉ ngồi nghiêng trong lòng ngực hắn, tượng trưng giãy dụa vài cái, sau đó mới quay đầu không nhìn hắn: “Em không có.”
Với dáng vẻ đáng yêu này của cậu, Đàm Tổng nóng mắt, cúi người hôn lên má cậu một chút: “Buổi tối anh qua tìm em được không?”
Nói thế lại nhìn tài xế lái xe phía trước, lỗ tai Dương Dương mẫn cảm, bộ dáng đỏ mặt của cậu, chỉ có hắn mới có thể xem.
Tài xế lái xe thật ra biết phía sau đang xảy ra chuyện gì, mơ hồ nghe được chuyện vừa rồi, trong lòng hò hét: Tôi muốn nhìn các người làm, hiện tại liền làm ngay a!
Nhưng vì công việc, tài xế lái xe đã cưỡng lại sự cám dỗ, ở lại Thanh Sơn sớm hay muộn cũng có hiện trường có thể xem.