Đằng kia, Thủy Tinh Cầu bộc phát hào quang mãnh liệt, Chiêm Thai Lưu Ly kích động không bảo trì được sự tỉnh táo, nàng kích động nhìn Thủy Tinh Cầu trước mắt.
“Ta đã thành công?” Chiêm Thai Lưu Ly lẩm bẩm nói, ánh mắt có chút đỏ bừng, biểu hiện kích động đến mức tận cùng, thiên phú Linh Lực của nàng không cao, những năm này nếu không tá trợ tài nguyên khổng lồ của Thần Các, chỉ sợ dù là Tứ phẩm Chí Tôn nàng cũng khó có thể đạt tới, cho nên nàng minh bạch, muốn chính thức trở nên mạnh mẽ, con đường Linh Lực này hoàn toàn không thích hợp, chỉ khi thành Chiến Trận Sư, nàng mới chân chính trở nên cường đại.
Nàng không cách nào tưởng tượng, nếu như lúc này nàng thất bại sẽ là tuyệt vọng cỡ nào, Thần Các đã hủy gia tộc của nàng, cưỡng ép mang nàng về Thần Các, cũng do nhìn trúng thiên phú chiến ý của nàng, một khi ko thể thành Chiến Trận Sư, Thần Các sẽ không còn xem trọng nàng, khi đó, bất luận là nàng hay gia tộc đều là chuyện không hay ho jì.
Bất quá trời đã không tuyệt đường người, nàng đã có một lựa chọn chính xác.
Mục Trần mở to mắt nhìn vào đôi mắt kích động của Chiêm Thai Lưu Ly, lòng hắn chợt im lặng, xem ra sau lưng của nàng cũng là có những chuyện không muốn nhiêu người biết
So với hắn, ước muốn có được phương pháp tu luyện này hoàn toàn không kém hơn.
Nghĩ đến đây, tia tiếc hận trong nội tâm hắn cũng liền tan thành mây khói, Chiến Trận Sư mặc dù không tệ, nhưng đối với Mục Trần hắn mà nói thì không phải lựa chọn duy nhất, chỉ là làm cho hắn có thêm một thủ đoạn mà thôi.
Vì thế, dù cho không trở thành Chiến Trận Sư, hắn cũng sẽ không tuyệt vọng, hơn nữa, có thể ý niệm tu luyện của Thiên Trận Hoàng không thích hợp nhưng không có nghĩa những ý niệm còn lại không thích hợp đối với hắn, đại thế giới mênh mông vô tận, tuy phương pháp hiếm có, nhưng hiển nhiên không phải chỉ có một phương pháp của Thiên Trận Hoàng.
“Xem ra ngươi thật sự cùng ta có duyên.” Thiên Trận Hoàng mỉm cười nhìn qua Chiêm Thai Lưu Ly, thần sắc càng thêm ôn hòa.
“Đa tạ tiền bối!” Chiêm Thai Lưu Ly đỏ mắt nói.
Thiên Trận Hoàng vung bàn tay lên, viên Thủy Tinh Cầu kia liền lướt đi, biến thành mộtđạo lưu quang, vọt vào mi tâm Chiêm Thai Lưu Ly, nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.
Thủy Tinh Cầu tiến vào, thân thể mềm mại của Chiêm Đài Lưu Ly khẽ run lên, đôi mắt đẹp cau lại, hiển nhiên là do nàng phát giác được trong đầu hơn nhiều hơn một ít gì đó.
“Ta đã đem phương pháp kia phong ấn trong óc ngươi, ngươi tùy thời tìm đọc, trong đó có rất nhiều kinh nghiệm mà ta đúc kết, ngươi có thể tham khảo, về sau, ngươi giác ngộ đến đâu e rằng là do cơ duyên chính ngươi quyết định đi.” Thiên Trận Hoàng ôn hòa mà nói.
Chiêm Thai Lưu Ly khom người cung kính: “Đa tạ lão sư.”
Nàng thay đổi cách xưng hô với Thiên Trận Hoàng là do nàng đã tự xem mình là truyền nhân của Thiên Trận Hoàng do đã hoàn toàn nhận dược truyền thừa.
“Hặc hặc.” Nghe nàng xưng hô, Thiên Trận Hoàng nhịn không được cười sướng một tiếng. Liên tục gật đầu. Nói: “Tốt, không nghĩ tới đến khi sắp tan biến ta còn có thể thu được một truyền nhân không tệ, hy vọng nhất mạch truyền thừa của ta có thể từ trong tay ngươi mà phát dương quang đại.”
Chiêm Thai Lưu Ly nhu thuận gật đầu, chợt nàng có chút lúng túng nhìn về Mục Trần, bởi vì lúc này hắn như trước vẫn hai tay trống trơn, không có tí thu hoạch nào.
Thiên Trận Hoàng nhìn về phía Mục Trần, Trầm ngâm thoáng chốc, nói: “Nơi đây còn bốn khối Thủy Tinh Cầu, ngươi cũng thử nhìn một chút xem còn tí duyên phận nào không, tất cả đều là ta thu nhập được hồi thời kỳ viễn cổ, ngươi cũng đừng cho rằng đây là ta sửa mái nhà dột mà tùy tiện ban cho, 4 phương pháp này danh khí cũng không hề nhỏ, nếu không phải vì có chỗ không trọn vẹn, giá trị chắc hẳn phải vượt xa tâm pháp của ta.”
Mục Trần nghe vậy cũng khẽ giật mình, hắn có chút kinh ngạc nhìn về phía bốn Thủy Tinh Cầu còn lại, nguyên bản hắn cho rằng những thứ còn lại chỉ là thứ bình thường, không nghĩ tới lai lịch 4 thứ này cũng không nhỏ.
“Có chỗ không trọn vẹn, và cũng không nguyên vẹn ư “
Ánh mắt chớp động, hắn cười, những năm này một đường thẳng tiến, đồ vật không nguyên lành hắn có được thật sự không ít, thậm chí ngay bí kíp Đại Nhật Bất Diệt Thân chính là công pháp không trọn vẹn của “Vạn Cổ Bất Hủ Thân”, cho nên đối với đồ không trọn vẹn, hắn ngược lại càng có hứng thú.
“Ta làm lại lần nữa”. Tâm niệm vừa động, hăn lần nữa nhắm mắt, ý niệm quét ra, quấn quanh bốn khối Thủy Tinh Cầu phía trước.
Chiêm Thai Lưu Ly cùng Thiên Trận Hoàng nhìn qua Mục Trần, bọn hắn có thể cảm giác được ý niệm đang phủ lên bốn khối Thủy Tinh Cầu, mọi người vì vậy yên lặng chờ, không đến một phút đồng hồ, ánh mắt họ liền mãnh liệt ngưng tụ, họ đã nhìn thấy, bên trái khối Thủy Tinh Cầu ngoài cùng, đột nhiên một viên Thủy Tinh Cầu bộc phát ra hào quang chói mắt.
Thủy Tinh Cầu kia tràn ngập hào quang hắc ám, chỉ có điều bên trong hắc sắc quang mang phảng phất có Lôi quang lập loè, trong lúc mơ hồ, lôi minh nổ vang vang vọng.
Thiên Trận Hoàng nhìn thấy Mục Trần vậy mà có độ phù hợp cao như thế, ánh mắt ngài lập tức lóe lên, sâu trong ánh mắt là xẹt qua một vẻ kinh dị.
Mục Trần mở ra hai mắt, hắn có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm Thủy Tinh Cầu, sau đó vung chưởng lên, viên thủy tinh cầu đã chậm rãi rơi vào trong tay của hắn.
Mục Trần có chút do dự, sau đó, tay nắm giữ khối Thủy Tinh Cầu, hào quang thẩm thấu tiến vào trong cơ thể của hắn, thân thể của hắn chấn động mạnh, trong óc, phảng phất là có vật gì nương theo lôi thần trí mình vào nơi mù mịt hư vô/
Tiếng nổ vang vang vọng, trong tiếng lôi minh đằng kia, dường như Lôi đình tạo thành những kiểu chú cổ xưa, ý niệm từ trong đầu Mục Trần hiển hiện mà qua.
Cửu Kiếp Lôi Ngục quan tưởng pháp!