Vừa rồi cô lo lắng gặp phải Nguyễn Hạo Thần sao? Thật buồn cười phải không?
Có câu nói ‘đêm xuân đáng giá ngàn vàng, lúc này cậu ba Nguyễn mới thấy quý giá nhỉ.
Tô Khiết bước nhanh về phía trước.
Chỉ là khi cô đi qua một toilet riêng, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, một bàn tay nhanh chóng vươn ra, trực tiếp kéo cô vào.
Tô Khiết giật mình, theo bản năng muốn kêu lên, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, cô cảm thấy mình đã bị ôm vào lòng, cảm giác có chút quen thuộc, không, rất quen thuộc, quen thuộc chết tiệt.
Cô biết đó là anh, chỉ có anh!
Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng kêu của Tô Khiết phải nhịn xuống, những lo lắng lúc đó nhanh chóng biến mất, trong lòng cô lại có chút khó chịu.
Người đàn ông này muốn làm gì vậy?
Tô Khiết đang suy nghĩ miên man, môi anh nhanh chóng háo hức áp vào cô. Tô Khiết giật mình, nhanh chóng tránh đi, không chỉ là vì anh hôn mà là do mùi rượu nồng nặc trên người anh.Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Hôm nay tới tham gia bữa tiệc cô đã dùng đồ giải rượu từ sớm rồi, nhưng bây giờ anh uống nhiều rượu như vậy, nếu cô bị anh hôn thì có khả năng cô sẽ lại choáng.
“Sao vậy? Sợ à?” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, khẽ mỉm cười, cười với ý tứ sâu xa: “Sợ rượu sao?”
Cô sợ rượu, dĩ nhiên là anh biết điều đó, cho nên anh chính là cố ý. Vừa rồi anh uống không ít rượu.
Ra khỏi phòng khách, đám người đang ghét kia cũng không đi theo, đối phó với Lý Vận rất dễ dàng, nhưng anh nhận được tin tức nói bên ngoài có không ít người của Mạc Bách.
Cho nên anh đặc biệt đợi cô ở đây.
Trong một khách sạn như thế này thì nhà vệ sinh không bị giám sát nên là nơi an toàn nhất, ở đây cũng đều là người của anh, không có người khác trà trộn vào.
Dù trong hoàn cảnh nào thì anh cũng sẽ không để cô có bất kỳ nguy hiểm gì.