“ Không cần ——”
Úc Cẩn đã đi ra ngoài.
Khương Tự mấp máy môi, tùy ý lấy một cái ghế dựa ngồi xuống.
Không bao lâu Úc Cẩn trở lại, đem ấm trà chén trà bỏ lên trên bàn, đổ ra lại là nước trong.
“ Lúc này không nên uống trà, uống chút nước ấm đi.”
Khương Tự tiếp nhận chén nước nói lời cảm tạ.
“ Khương cô nương thích uống cái gì? Chờ lần sau ta sẽ chuẩn bị kỹ càng.”
Hai chữ ‘ Nước mật ‘ suýt nữa thốt ra, bị Khương Tự mạnh mẽ nuốt xuống.
“ Không cần phiền toái, về sau ta hẳn sẽ không quấy rầy Dư công tử, chúng ta vẫn nên nói chuyện ngày hôm nay thì hơn.”
“ Khương cô nương muốn nói thế nào?” Thân thể Úc Cẩn hơi nghiêng về phía trước, hiện ra dáng vẻ rất phối hợp.
Hắn có một đôi mắt phượng rất đẹp, con ngươi đen bóng như bảo thạch, theo sóng mắt lưu chuyển lấp lánh phát sáng, toát ra mị lực mê người.
Khương Tự ngửa về phía sau mở một chút khoảng cách, bất mãn nhíu mày.
Đối mặt với nữ hài tử chỉ từng gặp ít ỏi mấy lần mà đã lỗ mãng như thế, thực sự không phải thứ tốt.
“ Dư công tử là từ lúc nào bắt đầu theo dõi ta?”
Úc Cẩn nghe xong hơi hơi nhướng mày, không có trả lời.
“Dư công tử không muốn trả lời?”
Úc Cẩn bỗng nhiên cười: “Khương cô nương, ngươi đây cũng không phải thái độ hảo hảo nói chuyện. Đừng quên, hiện tại là ta đang uy hiếp ngươi, không phải ngươi đang uy hiếp ta.”
Nha đầu này, hiện tại còn đè ép hắn làm mưa làm gió? Chẳng lẽ chờ khi gả cho hắn mới cam tâm tình nguyện ư.
Nhắm mắt, hít sâu, đè xuống xúc động giết người diệt khẩu.
“ Dư công tử nói xem bàn thế nào?”
Úc Cẩn cười một tiếng, dường như chắc chắn thiếu nữ đối diện sẽ không phản đối: “ Khương cô nương trước đưa ra một vấn đề, ta trả lời, sau đó ta đưa ra một vấn đề, ngươi trả lời, lặp đi lặp lại như vậy mới công bằng, Khương cô nương cảm thấy thế nào?”
Khương Tự nhẹ nhàng cắn môi.
Hỗn đản này quả nhiên là cái tính chiếm hết tiện nghi mà không thiệt thòi.
Kiếp trước dỗ dành nàng làm thế thân người trong lòng hắn, cố tình sau khi nàng biết thì đã hãm sâu vũng bùn, vừa nghĩ tới từng chút về hỗn đản liền không thể nhẫn tâm dùng các loại thủ đoạn giả chết, xuất gia này nọ, chỉ có thể vừa dây dưa với hắn vừa chuốc khổ, tư vị trong đó một lời khó nói hết.
“ Được thôi, cứ vậy đi.”
“ Như vậy Khương cô nương hỏi trước đi.” Úc Cẩn vuốt vuốt chén trà, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua gương mặt trắng nõn của thiếu nữ.
Hình như tức giận rồi.
Tức giận cũng rất ít gây người, rất muốn hôn một cái làm sao bây giờ?
Ánh mắt thiếu niên đột nhiên đen tối không rõ, dừng ở đường cong tinh xảo trên môi thiếu nữ.
Không thể không nói, thiếu nữ có thể nói được trời ưu ái, môi không tô mà đỏ, là màu hồng phấn dụ người nhất, nước trơn bóng ngay cả một vằn môi đều không có.
Ánh mắt Úc Cẩn càng trầm thấp hơn.
Khương Tự không khỏi cảm thấy trong phòng oi bức.
Hình cắt của hai người rọi ở trên cửa sổ có rèm, trong lúc nhất thời tựa như thời gian đình chỉ.
Long Đán ngồi xổm ở trong sân nhìn chằm chằm cửa sổ không chuyển mắt, tâm tình cực kỳ khẩn trương.
Chủ tử hơn nửa đêm mang cô nương người ta về, chính là thuần túy nói chuyện phiếm sao?
‘ Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép’ mười phần hoàn mỹ thuyết minh tâm tình của tiểu thị vệ vào giờ khắc này.
“ Vậy được, vẫn là vấn đề vừa rồi, Dư công tử từ lúc nào bắt đầu theo dõi ta?”
“ Không phải theo dõi, là bảo vệ.” Úc Cẩn cường điệu một chút, mắt thấy thiếu nữ đối diện muốn trở mặt, lúc này mới không nhanh không chậm nói, “ Sau khi Khương cô nương rời khỏi nơi này của ta.”
“Vì sao?”
Úc Cẩn cười khẽ: “ Đây là vấn đề thứ hai.”
Khương Tự âm thầm hít ngụm khí, lạnh lùng nói: “ Ngươi hỏi đi.”
“ Khương cô nương làm sao phát hiện Trường Hưng Hầu thế tử làm hại nữ tử?”
Khương Tự giả dạng làm vong hồn nữ nhi của Tú nương tử nói với Tú nương tử những lời đó, Úc Cẩn núp trong bóng tối nghe được rõ ràng.
Khi đó, hắn chỉ cần vừa nghĩ tới Khương Tự đến Trường Hưng Hầu phủ ở một đêm, sau đó liền phát hiện bí mật kinh người như thế của Trường Hưng Hầu thế tử, liền hận không thể chém Trường Hưng Hầu thế tử thành muôn mảnh.
Tên súc sinh kia có phải là đã làm gì Khương Tự rồi không? Bằng không một tiểu cô nương như nàng làm sao lại biết những cái này?
Khương Tự thở dài trong lòng.
Biết ngay hắn muốn hỏi cái này.
Làm thế nào thu thập Trường Hưng Hầu thế tử khiến cho hắn thân bại danh liệt, nàng đã sớm có dự định, cũng không muốn liên lụy những người khác vào.
Thế nhưng nàng hiểu Úc Thất, hôm nay nếu như nàng mập mờ cho qua, quay đầu hắn có thể băm vằm Trường Hưng Hầu thế tử cho chó ăn, gọn gàng, đơn giản tùy hứng.
Nàng cũng không muốn tiện nghi cho Trường Hưng Hầu thế tử như vậy!
“ Trong đêm đi vườn hoa Hầu phủ, trong lúc vô tình bắt gặp sai vặt của Trường Hưng Hầu thế tử chôn xác, nghe được bọn hắn nói chuyện thì biết.”
Úc Cẩn bỗng nhiên đứng dậy.
Khương Tự quýnh lên, không khỏi đứng lên ngăn ở trước người hắn: “ Ngươi đi đâu?”