Thiên phú Thiên Thủ sư phối hợp thiên phú Kiếm đạo sư thi triển Vô thượng đại kiếm thuật so với một mình Kiếm đạo sư thi triển còn cường đại hơn nhiều. Đạo lôi kiếm thứ chín này cho dù lợi hại cũng không thể ngăn cản được hắn.
May mà Di Tĩnh cho hắn một đạo Thiên thủ chi khí, bằng không kiếp số lần này quả thực sẽ rất khó khăn.
– Cuối cùng cũng kết thúc…
Nhìn thấy chín đạo kiếp vân chậm rãi tiêu tán, Nhiếp Vân thở dài một hơi, hắn biết thiên kiếp đã chấm dứt.
Thiên kiếp Phá Không cảnh có cửu trọng, mặc dù không có nguy hiểm trí mạng nhưng lại cực kỳ tiêu hao tinh thần. Nếu không phải có thiên phú Nguyên khí sư, có được pháp lực vô cùng vô tận, như vậy nhất định sẽ không kiên trì nổi.
Cho dù là như vậy thì lúc này Nhiếp Vân cũng thấy kiệt sức, muốn nhắm mắt nghỉ ngơi cho tốt.
– Nghỉ ngơi một chút? Ồ? Điều này không có khả năng.
vừa định khoanh chân ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, hai mắt trong lúc vô tình nhìn về phía Lôi vân, vừa mới nhìn qua Nhiếp Vân lập tức giật mình, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng.
Dựa theo lẽ thường mà nói, lôi kiếp chấm dứt, lôi vân trên bầu trời phải tan đi mới đúng. Mà bây giờ lôi vân trên bầu trời chẳng những không có ý tan đi, mà ngược lại còn có xu thế càng thêm mạnh mẽ. Chẳng lẽ lôi kiếp của hắn còn chưa kết thúc hay sao?
Chín đạo trước đó chỉ là món khai vị hay sao?
Nghĩ tới đây, ở sâu trong lòng Nhiếp Vân sinh ra cảm giác lạnh lẽo.
Ầm ầm.
Tuy nhiên Lôi kiếp cũng không cho hắn quá nhiều thời gian suy nghĩ. Vừa mới cuồn cuộn một lát đã bắt đầu khởi động. Một đạo Kim giáp Lôi binh từ trong lôi vân lao ra.
– Cửu chuyển lôi binh? Dĩ nhiên là Lôi binh kiếp? Ta… con mẹ nó…
Nhìn thấy lôi binh từ trên không trung lao xuống, Nhiếp Vân mới biết thiên phú bài danh top mười nghịch thiên tới đâu. Khó trách Nghiễm Minh Tử lại chuyên môn nhắc nhở. Nạp hư cảnh độ kiếp không ngờ lại gặp phải Lôi binh kiếp mà chỉ cường giả đan điền Huyệt Khiếu cảnh mới phải gặp… người này đang chơi mình sao?
Phá không kiếp, Nhiếp Vân bằng vào kinh nghiệm của hai thế giới, thiên phú Thiên Thủ sư, thiên phú Kiếm đạo sư cùng với thực lực Hạp Hư cảnh sơ kỳ đỉnh phong còn có thể miễn cưỡng vượt qua. Nhưng mà Lôi binh kiếp..
Đây chính là đại kiếp nạn mà ngay cả cường giả Phá Không cảnh đỉnh phong cũng phải cửu tử nhất sinh, không ngờ lại để cho một Hạp Hư cảnh như ta độ..
Nhiếp Vân cảm thấy sắp phát điên, xem ra lão tặc thiên thề không giết hắn sẽ không bỏ qua a.
Cho dù ta có thiên phú Nguyên khí sư thì cũng không có kiếp số nghịch thiên như vậy chứ?
Ngay cả tâm tư muốn chết lúc này Nhiếp Vân cũng có.
Thực lực của hắn hiện tại như thế nào hắn rất rõ ràng, có thể vượt qua Phá Không kiếp cũng đã rất miễn cưỡng, muốn vượt qua Lôi Binh kiếp, tuyệt đối không có chút hi vọng nòa.
Loại đại kiếp nạn này đã không thể dùng từ nghịch thiên để hình dung, mà là gạt bỏ, xóa bỏ.
– Tuy nhiên không liều một lần thì sao ta có thể yên tâm được? Thiên phú Thiên Thủ sư, thiên phú Kiếm đạo sư, thiên phú diễm hỏa sư, vô thượng đại kiếm thuật…
Thấp giọng quát một tiếng, Nhiếp Vân lập tức thi triển ba loại công kích thiên phú mạnh nhất ra, đồng thời tay run lên, lập tức nghênh đón đạo lôi binh cửu chuyển trước mắt.
Ầm ầm.
Đối mặt với công kích của hắn, lôi binh cũng không thèm để ý, bàn tay hoàn toàn do sấm sét tạo thành nhẹ nhàng vung lên, không gian xuất hiện một khe nứt. Vô thượng đại kiếm thuật và rất nhiều thiên phú hình thành công kích mạnh mẽ đều bị khe hở cuốn vào rồi xoắn nát vụn.
Giữa cả hai căn bản không cùng một cấp bậc, không có tính so sánh.
Phanh.
ngực Nhiếp Vân cảm thấy tê rần, bay ngược về phía sau, máu tươi điên cuồng phun ra.
– Cái này…
Lôi binh cửu chuyển, mỗi một chuyển thực lực tăng cường một phần. Hiện tại lực lượng mà nhất chuyển đánh ra, toàn bộ lực lượng của bản thân cũng không phải là đối thủ. Xem ra muốn vượt qua lôi kiếp này là hi vọng xa vời a.