“Nói với nó, nếu như muốn tập đoàn Cổ Linh thì không cần Cổ Lâm nữa! Để cho nó quỳ! Trong mắt nó chỉ có vinh hoa phú quý mà thôi! Một lần tập đoàn Cổ Linh, hai là Cố Lâm, bảo nó chọn một trong hai!” Cố Lôi Đình tức giận nói.
Người giúp việc vội vàng đi chuyển lời, rất nhanh sau đó ông ta lại quay lại. “Cậu chủ.. cậu chủ nói…”
Người giúp việc lắp ba lắp bắp, không dám nói ra. “Nó nói cái gì!”
Ông lão gõ mạnh xuống dưới đất. “Cậu chủ nói muốn tập đoàn Cổ Linh, không cần cậu chủ Lâm nữa.”
“Khốn nạn!”
Cố Lôi Đình nghe thấy lời này, tức đến run người, ông nôn ra một ngụm máu, hôn mê bất tỉnh.
Cố Gia Huy rùng mình, lập tức gọi bác sĩ gia đình tới.
Tức giận đến nỗi phát bệnh tim.
Ông lão đã lớn tuổi, không thể chịu được kích động nữa, nên đã thổ huyết, bất tỉnh.
Cố Gia Huy nhìn ông lão đã hôn mê, anh tự nhắc mình không thể mềm lòng, ngày nào còn chưa loại bỏ được Cố Triệt thì Hứa Minh Tâm sẽ gặp nguy hiểm ngày đó.
Cố Triệt muốn lấy mạng của anh thì anh ta chỉ có thể ra tay với người bên cạnh anh mà thôi!
Anh đang vì chính mình, hơn hết là vì Hứa Minh Tâm.
Chuyện trước đó tuyệt đối không thể xảy ra lần nữa được.
Cố Gia Huy đi ra ngoài cửa, Cổ Triệt vẫn đang quỳ ở cổng. Màn đêm sương mù giăng khắp chốn, có hơi lạnh. . truyện kiếm hiệp hay
Cố Triệt nhìn chằm chằm anh, trong ánh mắt mang theo ý thù địch. “Cố Gia Huy, tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu.”
“Bây giờ anh chẳng là cái gì với tôi cả, anh cũng không xứng để làm đối thủ của tôi nữa, bởi vì tôi sẽ không cho anh thêm bất kì cơ hội nào để phản lại nữa đâu.”
Anh lạnh lùng nói. “”Tối rất hận, hận ban đầu sao không giết chết anh đi! Tôi không nên mềm lòng, giữ lại một đứa tai hại như anh!”