Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, thân thể Độc Nhãn Cự Ma bị nện mạnh tới mức vặn vẹo biến hình. Huyết tương cùng mảnh xương vỡ bắn mạnh ra ngoài. Hai chân bởi vì không chịu nổi áp lực cực lớn mà gãy lìa, nửa người bên phải thành thịt nát. Xương xườn toàn bộ vỡ vụn, nội tạng lưa thưa chảy ra.
Một Độc Nhãn Cự Ma nổi tiếng về lực phòng ngự bị một kích của Lâm Minh đè chết!
– Một kích này, thật thống khoái!
Mới vừa rồi một chiêu của Lâm Minh không giữ lại chút nào. Bộc phát ra toàn bộ lực lượng của thân thể, lại không có sử dụng chân nguyên, một kích ném ra. Mặc dù chấn thành cánh tay tê dại, khí huyết nhộn nhạo nhưng có một loại cảm giác nhẹ nhàng vui vẻ, phảng phất giống như tế bào toàn thân toàn bộ giãn ra, trắng trợn hấp thu năng lượng, tùy ý động thân thể khớp xương liền phát ra tiếng nổ vang, phảng phất giống như đang sinh trưởng. Đây là cảm giác mà phương thức chiến đấu lấy năng lượng làm chủ của hệ thống tụ nguyên vĩnh viễn không cách nào mang đến.
Năng lượng chiến đấu dù sao cũng là nhờ vào vật ngoại thân. Một chiêu thương mang đánh ra, cho dù phát sinh va chạm kịch liệt hơn nữa, chỉ cần không phải bị dư ba liên lụy cũng sẽ không ảnh hưởng đến trên thân thể võ giả. Tuyệt đối sẽ không như luyện thể thuật, có cảm giác chân thật khi dùng thân thể thừa nhận lực trùng kích.
– Mặc dù ta đã không hề sử dụng chiêu thức của Đại Hoang Kích Quyết, nhưng chỉ cần dùng Đại Hoang Huyết Kích đập người thì tuyệt đối là một kiện binh khí tiện tay.
Lâm Minh lẩm nhẩm, đang tính động thủ phân cắt thi thể Độc Nhãn Cự Ma. Đúng lúc này, tim của hắn đột nhiên co lại, cả người cảm thấy lạnh buốt. Một cỗ bất an không hiểu làm cho hắn ngẩng đầu nhìn về phương xa.
Chỉ thấy dưới tầng mây tối om, một đoàn bóng dáng ánh huỳnh quang lóe ra như U linh nhẹ nhàng tới đây.
Đoàn kia nhìn như tung bay chậm chạp, kì thực, tốc độ lại nhanh đến tốt cùng. Lúc mới thấy chỉ là một điểm sáng nhỏ, trong chớp mắt cũng đã có thể thấy rõ tất cả diện mạo của nó. Đó là sáu ác quỷ, thân mặc hắc bào, mặt mũi dữ tợn, hành tung phiêu hốt như U linh. Bên trong quỷ trảo của bọn họ chia ra cầm một cái xiềng xích thô to. Sáu cái xiềng xích nối liền, kéo một cái Thanh Đồng Quỷ Quan. Quỷ quan vô cùng khổng lồ, cao cỡ một trượng, dài ba trượng, toàn thân có khắc Đồ Đằng kì dị, thoạt nhìn nặng nề mà mênh mang, tản ra khí tức làm cho linh hồn người ta hơi bị run rẩy.
Trong phút chốc, Lâm Minh chỉ cảm thấy lưng phát rét. Hắn ngừng thở, thân thể tận lực núp trong bóng râm, ngưng thần không động lấy một cái.
Cũng không phải cảnh tượng ác quỷ kéo quan làm cho hắn kinh hãi như vậy, mà là bản thân sáu ác quỷ kia để cho Lâm Minh có cảm giác thở gấp.
Bọn họ hiển nhiên cũng không phải là người. Đại khái bởi vì hệ thống tu luyện bất đồng. Lâm Minh căn bản nhìn không ra tu vi của bọn họ. Nhưng lại là có cảm giác được, bọn họ tu vi thậm chí cường đại hơn so với mình.
Phải biết rằng Lâm Minh đã gần như có chiến lực Mệnh Vẫn cao nhất, cao hơn nữa, chính là Mệnh Vẫn tầng tám trong truyền thuyết hay Thần Hải. Nói cách khác, sáu ác quỷ này đều có thực lực đến gần đại năng Thần Hải của loài người.
Bọn họ rất có thể là tồn tại đồng đẳng với Chuẩn Đế của Cự Ma tộc, Yêu tộc.
Sáu cường giả cấp Đế lôi kéo một Thanh Đồng Quỷ Quan!
Trong quỷ quan là vật gì?
Lâm Minh cũng không cho là trong đó chẳng qua chỉ là một cỗ thi thể. Cho dù là thi thể, tất nhiên cũng sẽ là một loại thi thể yêu ma như Thi Sát vạn năm, Thi Khôi vạn năm.
Có khả năng nhất chính là nằm trong Thanh Đồng Quỷ Quan là một chủng tộc tồn tại như Quỷ ⮨ màu đen phía ngoài lục đạo. Mà thực lực của họ đã khó có thể tưởng tượng.
Đầm lầy màu đen 8000 dặm, cường giả Thần Hải sẽ không có nguy hiểm quá lớn, mà dưới Thần Hải cảnh thì cửu tử nhất sinh. Vì vậy, tồn tại thần bí trong Thanh Đồng Quỷ Quan kia, không phải là thuộc về đầm lầy màu đen, nếu không cường giả Thần Hải bình thường gặp phải nó tuyệt đối là một chữ chết!
Chẳng lẽ… Nó là đồ vật lấy ra từ Kỳ Tích Chi Hải?
Trong lòng đột nhiên hiện lên ý nghĩ này, cho nên Lâm Minh ngay cả tim đập cũng ngừng lại. Hắn biết rõ giờ khắc này, một khi quái vật trong Thanh Đồng Quỷ Quan sinh ra một chút hứng thú với hắn. Như vậy, hắn phải chết là không thể nghi ngờ.
Thanh Đồng Quỷ Quan tốc độ cực nhanh, phi độn trăm dặm, chẳng qua là mấy hơi thời gian. Nhưng mà mấy hơi thời gian như vậy đối với cảm giác của Lâm Minh lại dài như thể một năm.
Hô!
Thanh Đồng Quỷ Quan bay đi, bay qua đỉnh đầu Lâm Minh như khói nhẹ vô ảnh vô tung. Chân trời vẫn là mây đen vô cùng vô tận như trước không thấy chút ánh sáng nào. Bóng tối là sắc thái vĩnh hằng trong đầm lầy màu đen tám ngàn dặm.
Đi…
Phía sau lưng, lòng bàn tay của Lâm Minh cũng là mồ hôi lạnh. Hắn biết tồn tại thần bí trong thạch quan kia. Nếu như dò xét bốn phía, như vậy mình tuyệt đối không trốn được cảm giác của đối phương.
Có thể nó ngẫu nhiên đang ngủ say. Có thể bởi vì tu vi chính mình chỉ có Mệnh vẫn tầng một, bằng vào bề ngoài không cách nào phỏng đoán ra thực lực chân thật, làm cho đối phương không nổi lên hứng thú. Tóm lại hắn hữu kinh vô hiểm vượt qua một kiếp này.
Đây rốt cuộc là vật gì?
Xoa xoa mồ hôi lạnh, Lâm Minh kinh hồn chưa định. Vốn là hắn còn định ở lại đây lịch lãm một ít thời gian. Bây giờ nhìn lại vẫn là sớm tìm được Thận Long rồi trở về thì tương đối an toàn. Ở trước mặt cường giả chính mình không có nửa phần sức phản kháng.
Vội vã thu hồi thi thể Độc Nhãn Cự Ma, Lâm Minh lập tức rời đi. Hắn triển khai thân pháp hết tốc lực thẳng hướng ngược lại với Thanh Đồng Quỷ Quan, nhanh chóng đi sát trên mặt đất.
Nhưng mà chỉ là đi chưa tới đầy một nén nhang, hắn lại đột nhiên dừng bước. Hô hấp dừng lại, lạnh cả người. Ở trước mặt hắn là một con sông lớn nhợt nhạt không sạch sẽ. Sóng lớn cuồn cuộn, tản ra vô tận tử khí.
Sông Hoàng Tuyền!