Đông!
Một tiếng va chạm nặng nề vang vọng khắp bốn phía,
Thần Kỹ, Bất Châu Sơn Đoạn!
Trải qua cú va chạm này, thiếu niên trực tiếp hóa thành làn sương biến mất.
Cố Thanh Sơn thân người như rồng, xông thẳng lên bầu trời đêm.
Gió đêm xào xạc.
Cố Thanh Sơn bay lên trời cao, nhìn xuống phía dưới.
Thiếu nữ đó đang ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt của hai người chạm vào nhau.
Đôi mắt của Cố Thanh Sơn bình tĩnh.
Trong mắt của thiếu nữ ngược lại lộ ra vẻ lo lắng khó hiểu.
Hạt ma nữ vương nhìn thấy chiêu thức Bất Châu Sơn Đoạn đó, đã dừng lại cước bộ, chậm rãi mở miệng: “Chiêu thức này đúng thật là có chút lai lịch, nhưng mà căn cơ võ đạo của người này không vững, không thể phát huy được toàn bộ uy lực của chiêu thức này……”
“Hạt ma tỷ tỷ, mau giúp tôi bắt hắn!” Thiếu nữ gấp giọng nói.
“Được.”
Hạt ma nữ vương một tay cầm khiên, một tay nắm Chân Xích Ma Thương, xông thẳng lên trời.
Thiếu nữ hai tay liên tục rút bài, lúc này tay của cô ta đã cầm đầy lá bài.
Vào lúc cô ta chuẩn bị rút bài lần nữa.
Một thanh kiếm mang theo hàn ý lạnh thấu xương, từ phía sau cô ta đưa ra, nhẹ nhàng đặt trên cổ của cô.
Trường kiếm như sương.
Cố Thanh Sơn tay cầm Trường kiếm, đã đứng sau lưng cô ta.
“Anh!” Thiếu nữ kinh ngạc nói.
Cố Thanh Sơn nhẹ đè thanh kiếm xuống.
Thiếu nữ lập tức không dám nói chuyện.
Cô ta đột nhiên bật khóc.
“Anh muốn giết tôi sao?”
Thiếu nữ khóc nức nở hỏi.
“Không, tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ.” Cố Thanh Sơn nói.
Nhờ sự giúp đỡ từ sự đặc thù của cảnh giới Thiên Kiếp, mỗi lần trước khi chết, trong lòng hắn sẽ cảm nhận được gì đó, đây là linh giác đặc biệt mệnh kiếp ban cho hắn.
Nhưng mà trong lúc giao thủ vừa rồi, hắn không hề cảm nhận được chút động tĩnh nào của mệnh kiếp.
Kết hợp với lời nói cử chỉ của thiếu nữ, cô ta sở hữu lá bài mạnh mẽ như vậy, nhưng lại không hề có sát ý với mình.
Bất kể là giam cầm binh khí, hay là sử dụng hình nhân hệ ám linh chiến đấu, lại hoặc là triệu hồi Hạt ma nữ vương, thậm chí là Chân xích Ma Thương, tùy tiện thả một thứ ra, cũng đều là sự tồn tại cực mạnh.
Cô ta cứ nói là muốn đồ trên người mình.
Bản thân là một kẻ nghèo kiết xác, có thứ gì cô ta nhìn trúng chứ?
“Giải tán tất cả lá bài của cô, chúng ta nói chuyện.” Cố Thanh Sơn nói.
Thiếu nữ làm theo lời hắn.
Tất cả lá bài và vật triệu hồi đều biến mất.
Chỉ duy nhất Hạt ma nữ vương kia không lập tức rời đi.
Cô ta từ trên không đáp xuống, đứng trên sa mạc, lặng lặng nhìn một màn trước mặt.
“Yên tâm, bây giờ khế ước của tôi và lá bài đã kết thúc, tôi chỉ là có chút hiếu kỳ, cho nên ở lại xem thử.” Cô ta cười khẽ nói.
Cố Thanh Sơn liếc nhìn cô ta.
Sự tồn tại lớn mạnh như vậy, ngay từ lúc bắt đầu đã không hề tận tâm tận lực gì.
Nghe nói vật lá bài triệu hồi và Tập Bài Sư tâm ý tương thông, sẽ chiến đấu theo suy nghĩ của Tập Bài Sư.
Hạt ma nữ vương khi chiến đấu lại rất ung dung, e là bởi vì thiếu nữ cũng không có ý chí chiến đấu mãnh liệt gì.
Cố Thanh Sơn mặc kệ cô ta, ngược lại hỏi thiếu nữ: “Ngay từ lúc bắt đầu cô đã để ý tôi, cho nên đặc biệt mời tôi gia nhập đội ngũ?”
“Đúng vậy.” Thiếu nữ ngoan ngoãn trả lời.
“Cô đã muốn cướp bóc tôi từ sớm?”
“Ừm.”
“Nhưng tôi không có tiền, tại sao cô lại chọn người như tôi để cướp?”
“Không phải tôi muốn cướp tiền của anh.” Thiếu nữ vội vàng nói.
“Vậy cô muốn cái gì? “Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiếu nữ gục đầu xuống, bả vai hơi hơi run, nước mắt trong suốt không ngừng theo gió rơi xuống sa mạc.
Tất cả đều xong rồi, bản thân khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến, may mắn gặp được một tia hi vọng, cuối cùng vẫn là kết cục tuyệt vọng như cũ.
Thiếu nữ chán nản nói: “Tôi chỉ là…muốn lá bài trên người anh.”
Bài?
Cố Thanh Sơn ngẩng người.
Hắn rút ra một lá bài.
Lá bài màu đỏ tươi, trên đó có một con quái vật nguy nga như ngọn núi, hai mắt dựng thẳng, có mọc một đôi cánh đen kịt.
Ở sau lưng quái vật, là một biển quái vật không thể đếm hết được.
Bọn họ đứng thẳng hàng chỉnh tề ở một bên, tay cầm vũ khí, khắp người tỏa ra sát khí.
Lá bài chiến tranh: Huyết Hải Quân Thần.
Cố Thanh Sơn cầm lá bài, trong mắt đột nhiên xuất hiện từng dòng chữ nhỏ màu vàng.
[Lá bài chiến tranh: Huyết Hải Quân Thần.] [Ngài sở hữu lá bài này.] [Bởi vì nguyên nhân nào đó, Huyết hải quân thần chủ động ký khế ước với ngài, nghe theo mệnh lệnh và hiệu triệu của ngài.]Lúc Tô Tuyết Nhi còn ở Abruzzo, đã lấy lá bài đoán trước vận mệnh trong tay Cố Thanh Sơn đi, rồi giao lại lá bài này cho Cố Thanh Sơn.
Tô Tuyết Nhi nói, dùng lá bài này thế chấp lá bài dự đoán vận mệnh mà cô ấy đã lấy đi.
Thực ra lúc Cố Thanh Sơn nhận lá bài này, đã bị động ký khế ước triệu hồi với Huyết Hải Quân Thần.
Đây là một loại bảo vệ của Tô Tuyết Nhi đối với Cố Thanh Sơn.
Cô ấy sợ bản thân không có ở đây, Cố Thanh Sơn vẫn sẽ đối mặt với nguy hiểm gì đó, cho nên đã đưa lá bài mạnh nhất của mình cho Cố Thanh Sơn, và giúp hắn cưỡng chế ký kết khế ước với Huyết Hải.
“Cái cô muốn, là lá bài này sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.