Mấy năm nay, ông né tránh hết toàn bộ nguy hiểm là để bảo vệ Thẩm Thanh. Không ai được làm hại đến cô ấy, nếu không thì ông sẽ phát điên lên mất!
Tin tức Hứa Minh Tâm bị thương đã truyền đến tai Cố Lôi Đình, tin Cố Cố gặp nguy hiểm anh ấy cũng đã sớm biết rồi. Anh đã cử người đi điều tra, cũng đã hỏi Ôn Mạc Ngôn và Bạch Thư Hân.
Bây giờ Ôn Mạc Ngôn vẫn còn chưa xuất viện, anh ta vẫn đang nắm dưỡng bệnh ở bệnh viện thành phố.
Anh đã tìm được một ít manh mối, thuộc hạ của Cổ Triệt lại từng đến tập đoàn Hắc Mao.
Mà những người đã ra tay kia đều từ tập đoàn Hắc Mao tìm tới.
Anh cũng không có thêm chứng cứ gì nữa, Ngôn Dương cũng sẽ không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Bởi vì chuyện này căn bản là ông ấy chỉ đứng sau chỉ đạo, là tự ông ta bày mưu tính kế.
Nếu như để lộ ra chứng cứ quá rõ ràng sẽ dễ bị người ta lần theo dấu vết, tóm được đẳng chuôi, tìm ra chân tướng.
Bây giờ Hứa Minh Tâm đã bị Cổ Lâm làm bị thương, chuyện này đã được chứng thực.
Thứ Ngôn Dương lợi dụng chính là sự nghi ngờ của con người, Cố Lôi Đình chắc chắn sẽ nghi ngờ Cố Triệt, cho dù không phải Cổ Triệt làm thì tên khốn nạn Cố Lâm cũng sẽ không làm ra chuyện điên cuồng như vậy đâu.
Phạm hai tội cùng một lúc, có trốn đăng trời! “Con bé Minh Tâm sao rồi?”
Cổ Lôi Đình lo lắng nói. “Vẫn còn chưa tỉnh lại.”
Cố Gia Huy nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô, canh chừng ở bên giường. Bạch Thư Hân không nhìn nổi nữa, cô nói: “Bác, bác nhất định phải đòi lại công bằng cho Minh Tâm, Cổ Lâm không phải làm thế một hai lần nữa rồi, đây là lần thứ ba rồi đấy, anh ta muốn tìm người làm nhọ Minh Tâm! Bác, cháu không quan tâm đến ân oán của nhà họ Cố các người, nhưng chị em tốt nhất của con đang nắm ở đây, hôn mê bất tỉnh, chịu nhiều vết thương nghiêm trọng như vậy, cháu không thể bỏ qua được!”
Bạch Thư Hân vội vàng nói. Cổ Lôi Đình yên lặng, đúng lúc này thì Thẩm Thanh cũng đã tới.
Bà ấy vội vàng nói: “Thư Hàn này, chuyện này không đến lượt nhà họ Bạch ra tay đâu, nhà họ Ngôn bác sẽ là người đầu tiên đứng ra phản đối. Hứa Minh Tâm giờ chính là con gái nuôi của bác, con bé đã là người nhà họ Ngôn rồi, người nhà họ Ngôn chúng ta không thể bị người ta ức hiếp trắng trợn mà không đánh trả lại được!”