Đây không phải suy nghĩ của một hay hai người, mà gần như tộc Hồn thú đều có chung nhận thức này. Bọn họ không cách nào chịu đựng được nhược điểm của mình lại nằm trong tay kẻ khác. Nó tựa như một con dao luôn đặt trên cổ, có thể lấy tính mạng của họ một cách dễ dàng. Họ không thể tha thứ được, thân là vị trí thống trị lại phải lưu lạc đến bước đường này. Vì vậy họ đã sử dụng rất nhiều phương pháp, cố gắng để tộc Noelle trở nên thụt lùi, cho đến khi đạt được một mức chênh lệch ổn định giữa hai chủng tộc, họ mới có thể tiếp tục ngẩng cao đầu để sống. (MTLTH.dđlqđ)
Học viện Noelle, một phương thức thuần hóa Noelle từ khi mới bắt đầu sinh ra, chính là một trong số đó.
Nhưng chuyện của Winterly trăm năm trước đã phá vỡ cân bằng mỏng manh này, nó như ngòi nổ cho sự diệt vong sau này của tộc Noelle.
Tộc Hồn thú đã bắt đầu trở nên thiếu kiên nhẫn, một khi mầm mống xấu xa này đã gieo vào trong lòng, nó không những không biến mất theo thời gian, mà còn hấp thụ những thứ nhỏ nhặt trong cuộc sống để trở thành một cây đại thụ độc ác che lấp trời.
Cho nên, đến khi Brownie và tiến sĩ Lý đứng ra đã không hề vấp phải một làn sóng phản đối nào. Thực tế, đây chính là ý muốn tàn ác nhất trong sâu thẳm linh hồn của mỗi Hồn thú. Mượn tay người khác để che giấu tội ác của mình, mà những Hồn thú còn lại lại đóng vai những nạn nhân vô tri, chỉ cần cúi đầu làm bộ không biết, thì tất cả đều trở thành người vô tội.
Cớ sao mà không làm chứ?
Bọn họ dù quyền cao chức trọng đến đâu cũng chỉ là người bình thường như bao người khác, đối mặt với tai họa đẫm máu chẳng người nào dám làm, nhưng có người xuất đầu làm thay lại âm thầm vui vẻ trong lòng. (MTLTH.dđlqđ)
Chử Thư Mặc nghĩ đến đây, hai tay đặt trên đầu gối đã không nhịn được nắm chặt lại.
Lúc John quay đầu lại đã thấy cảnh tượng như vậy, chàng trai trẻ giống như bị bắt nạt, cúi đầu, hai tay nắm thật chặt, mà Ngu Uyên ngồi trước mặt lại nhìn anh không nói một lời.
Ngay lúc John muốn phá vỡ không khí trầm mặc kỳ lạ này, cửa phòng tiếp khách bị người đột ngột mở ra.
Không gõ cửa, cũng không nói lời xin phép, mà cứ thế bị đẩy ra.
Ngu Uyên nghiêm túc nhìn qua, tiểu trợ lý xông vào cũng biết rằng mình đã quá hấp tấp, trên khuôn mặt vẫn còn thất kinh của cô lúng túng nói lời xin lỗi.
Tiểu trợ lý tâm tình hoảng loạn đi vào, kinh hoàng hô lên: “Ngu, Ngu tổng!!!!”
“Nói.” Ngu Uyên trầm giọng.
Một tiếng này của Ngu Uyên vừa vặn kéo lại trái tim đang rơi của cô trợ lý, cô nắm chặt hai tay đang buông thõng bên chân, cắn răng nói.
“Tổng bộ vừa mới thu được tin tức. Học viện, Học viên Noelle bên kia, khu ký túc xá, nổ mạnh!”
>>>>>
Ngày mai và ngoài ý muốn, anh sẽ mãi chẳng biết được thứ gì sẽ tới trước.
Sau khi nghe thấy tin tức này, trong nháy mắt, Chử Thư Mặc đứng bật dậy, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Học viên Noelle bị nổ? Lại còn là khu ký túc xá…..?
Mắt To bởi vì bị thương mà phải ở lại Học viện, Mắt Kính bị Mập Mạp đánh bắt buộc phải quay trở về, còn rất nhiều rất nhiều Noelle khác không có quyền tham gia cuộc thi. Chỉ trong khoảnh khắc ấy, những bóng dáng ấy cứ lướt nhanh qua trí óc của anh.
Anh hận bản thân không ở hiện trường ngay lúc này.
Vì sao anh vẫn luôn không theo kịp những người này? Tại sao hành động của anh lại luôn chậm hơn những âm mưu ác độc nhắm vào người thân xung quanh anh?
Rõ ràng mọi người chỉ mới phát hiện ra sự thật ẩn giấu, vì sao trong giây lát lại biến thành một cái động tối đen mở ra trước mắt anh, không cho anh có thời gian phản ứng.
Mê mang ngắn ngủi và cảm giác vô lực bởi trở tay không kịp, Chử Thư Mặc dần ngước mắt lên, dừng trên người tiểu trợ lý, sau đó toàn thân đột ngột trở nên lạnh lẽo, đầu óc tỉnh táo hơn bao giờ hết. Giây tiếp theo, thân thể đơn bạc không biết lấy đâu ra sức mạnh, đột ngột chạy ra khỏi phòng. (MTLTH.dđlqđ)
Ngu Uyên theo bản năng muốn đuổi theo, nhưng lại tựa như nhớ tới điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, quay đầu lại nhìn Ficker.
Ficker phản ứng rất nhanh, anh mang theo áo khoác của mình rồi đuổi theo Chử Thư Mặc. John ở phía sau còn chưa kịp hiểu đang có chuyện gì xảy ra, Ngu Uyên và tiểu trợ lý đã ra khỏi phòng, sau đó tất tả tiến về căn phòng phía bên phải.
Tiểu trợ lý ban đầu còn rất bối rối, Ngu Uyên là một trong những cổ đông của Học viên Noelle, lúc này không chạy đi xem thực có chút lạ, nhất là gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Nhưng khi biết mục đích của Ngu Uyên, tiểu trợ lý rõ ràng cũng sửng sốt. Sau đó, tựa như dự cảm được điều gì đó, trái tim của cô bắt đầu đập nhanh hơn bình thường. Thậm chí khi sắp tới căn phòng ấy, cô còn chạy trước mở cửa cho Ngu Uyên.
Hai người cùng tập trung ánh mắt vào trong, lão Hiệu trưởng mười phút trước vẫn còn ngồi trong căn phòng này, nay đã không thấy đâu.
Thấy một màn này, Ngu Uyên không khống chế được, hai mày cau chặt.