Kim thiếu gia ăn uống no đủ, buông lão bà ngủ đến trời tối kịt trong lồng ngực ra, chờ hắn lặng yên thay đổi quần áo lại từ trong phòng ra ngoài, Quan Kỳ ngoài cửa đã chờ lâu.
Vào thư phòng, mới vừa ngồi, Quan Kỳ liền nói: “Người của chúng ta truyền tin đến, Trịnh gia Đại công tử đã trên đường hồi kinh.”
“Lâu như vậy, cũng nên hồi kinh.” Kim Phong Hoa uống ngụm trà nhuận khí.
“Nhưng mà người của phủ Trịnh Quốc công hình như cũng không vui lắm.” Quan Kỳ còn nói thêm.
Kim Phong Hoa đã sớm đoán được, Trịnh Dịch Hiên là nhi tử của nguyên phối Trịnh Quốc công, hiện giờ nguyên phối đó đã chết, lại có tiếp một người vợ kế, có mẹ kế tất nhiên có cha kế, toàn gia bọn họ muốn gã trở về mới là lạ. Nhưng mà toàn gia Trịnh Quốc công đều là lũ phế vật, đời trước dù có tâm tư tàn nhẫn cũng không đấu lại được đại nhi tử, cuối cùng chẳng những gia nghiệp vào tay đại nhi tử, ngay cả quốc gia cũng bị thêm vào theo. Muốn tìm chút phiền toái nhỏ cho Trịnh Dịch Hiên thì có thể sai bảo, nhưng mặt khác, Kim Phong Hoa căn bản chướng mắt đám người một nhà kia.
“Cát Đại Bằng đâu? Cũng đã trở lại cùng?” Kim Phong Hoa lại hỏi.
“Nghe nói liền Trịnh Đại công tử một mình trở về.”
Kim Phong Hoa đại khái cũng đoán được, Cát Đại Bằng là một người lỗ mãng, để gã ta đi ra ngoài thăm dò tin tức hay liều mạng với người khác còn được, nếu là đối phó với mấy tên giảo hoạt trong kinh, sợ sẽ sẽ có hại, nếu hắn không nghĩ sai, Cát Đại Bằng này hẳn là đã trở về quân doanh. Trịnh Dịch Hiên là người có tâm tư lớn, chẳng những có phương pháp trong quân doanh, quan văn trên triều cũng có mấy người giao hảo với y. Chỉ là hắn làm người ta thoạt nhìn qua thì tưởng là chính trực, tuy rằng có thể trở thành thanh đao trong tay Hoàng đế, nhưng lão Hoàng đế kia có thể sợ đao quá sắc, lại cắt phải tay. Triều thần quá mức ngay thẳng không phải Hoàng đế nào cũng thích. Thần tử thuần phục thần tử ngay thẳng không phải lúc nào cũng không biết nhìn thấy đúng thời cơ mà thu tay.
“Lưu Li mới tới kia như thế nào?” Từ rất sớm, hắn đã bắt đầu không hỏi chuyện ở chỗ Bích Tỉ, cho dù hỏi cũng là làm trò trước mặt Tiên Y, hắn muốn Bích Tỉ trung thành với Tiên Y, chỉ cần Tiên Y không phản bội hắn, như vậy Bích Tỉ phải trung thành với Tiên Y hơn là trung thành với hắn, hắn không muốn làm Tiên Y cảm thấy thời thời khắc khắc đều bị hắn giám sát mọi hành động.
Quan Kỳ trả lời: “Lúc trước còn nói về đồng hương ở phủ Công chúa vài lần, sau này Tùng Lục nhìn nàng ta, dần dần cũng không còn nhắc lại nữa, nhưng thật ra rất trung thành với thiếu nãi nãi, người của chúng ta thử qua, trong nhà chính nha đầu này gặp qua người của chúng ta nói xấu thiếu nãi nãi, náo loạn rất nhiều, sau này còn đến trước mặt Bích Tỉ, làm cho người của chúng ta không còn thể diện.”
“Đúng là tốt.” Kim Phong Hoa lộ ra ý cười, không cảm thấy người của mình bị xui xẻo có chút nào không tốt.
Quan Kỳ thấy Kim Phong Hoa vui vẻ, trong lòng cũng có chủ ý, liền lấy hết can đảm nói: “Bên Hương Châu có tin tức, nói là có người theo dõi mỏ vàng của chúng ta.”
Kim Phong Hoa đứng lên, đi đến bên cửa sổ đẩy ra, hít thật sâu một hơi nói: “Người đọc thư đều đã chết?”
“Nói là nhìn chằm chằm bọn họ là người lai lịch bất phàm, có khả năng là……” Quan Kỳ thấy Kim Phong Hoa quay đầu lại liền chỉ lên bầu trời.
“Bọn họ đã xem thư kĩ càng chưa?” Kim Phong Hoa không tin là lão Hoàng đế kia phái người theo dõi hắn, lão già kia trong khoảng thời gian này luôn bị Xuy quốc giả mạo mã tặc làm cho thức trắng đêm khó ngủ, hơn nữa mấy năm trước con đập lớn vỡ đê, án lưu dân bạo động cùng với án tham ô kế tiếp nhiều như vậy, Phái quốc hiện giờ nếu không chỉnh đốn tốt, chưa cần Trịnh Dịch Hiên ra tay, Phái quốc chưa được quá năm mươi năm sẽ xong đời.
“Nhìn giống người Long Hành vệ.” Quan Kỳ nói thẳng nói.
“Đó cũng không có nghĩa là do thánh thượng.” Kiếp trước Kim Phong Hoa đã biết rõ, Long Hành vệ năm đó nếu không phải bị Thôi công công đè trẻn thì đã sớm bị thế lực khắp nơi lấy đi rồi, lúc sau Hoàng đế liên thủ với hắn, cũng là vì lão ta biết hắn hiểu chuyện, đối với Long Hành vệ cũng quen thuộc, hơn nữa không phải là hoạn quan, sau này còn có thể trợ giúp hoàng đế ở địa phương. Hiện tại Thôi công công đã chết, hắn đã được giải thoát, nhưng những cái xấu như kiếp trước hiển nhiên đã chậm rãi lòi ra, Long Hành vệ chính là một trong số đó, sợ là có người muốn mượn tay Long Hành vệ trục lợi từ mỏ vàng của hắn.
“Thiếu gia, ngài xem có muốn dừng lại hay không?” Quan Kỳ cẩn thận nói.
“Dừng một chút, nhưng không thể để người khác phát hiện, tốt nhất là có thể biết rõ bọn người kia là từ đâu ra.” Tài sản Thôi công công để lại lớn nhất trừ đám người trong bóng tối, chính là từng miếng khế đất cùng với mảnh đất có khoáng sản. Chỉ tiếc Thôi công công chết sớm, đời trước hắn vẫn chưa thành thục lắm, nhưng cũng không quan trọng, tự hắn có thể lập kế tiếp theo.
“Vâng, chủ tử.” Quan Kỳ tạm dừng, nhớ tới có việc liền nói tiếp: “Nghiêm tổng quản Hoành Thành bên kia mang theo tin tới.”
“Đưa ta xem một chút.”
Quan Kỳ móc phong thư từ tay áo ra đưa cho Kim Phong Hoa, từ khi Nghiêm tổng quản giao đồ cho Kim Phong Hoa, sau đó Hoành thành được giải vây, Kim Phong Hoa lại đem một số thứ trả lại để Nghiêm tổng quản quản lí, xem như là ban ân, cũng làm cho lão có thể danh chính ngôn thuận xử lí sự vụ nhị phòng hơn, Nghiêm tổng quản cũng nhìn Kim Phong Hoa trở thành cháu đích tôn của nhị phòng, thường thường sẽ gửi thư tới, có đôi khi là tình huống sản nghiệp của nhị phòng, có đôi khi là động tĩnh của đại phòng hoặc tam phòng, nghiễm nhiên đã trở thành đôi mắt của Kim Phong Hoa ở Hoành thành.
“Đến lúc rồi.” Kim Phong Hoa đọc thư xong nói: “Đi thôi, tìm thiếu nãi nãi của ngươi, đem hồi môn của cố nãi nãi Kim gia tìm ra, buổi chiều ngươi mang theo người và ấn tín, đi tiền trang lấy đồ về.”
Quan Kỳ đi rồi, Kim Phong Hoa còn đứng trong thư phòng, gần hai năm trước Kim gia bị đám mã tặc giả vây quanh mà việc sau đó đều không giải quyết được gì, tột cùng là đám mã tặc đó tìm cái gì, vì sao lại muốn tiêu diệt con cháu Kim gia, đến bây giờ cũng vẫn chưa có lời giải. Manh mối duy nhất hắn tìm được chính là từ tin tức của Tưởng phu nhân truyền đến, nhóm lão thái gia của Kim gia, tổ phụ trên danh nghĩa của hắn vào thời điểm còn sống, Xuy quốc còn có thể nhảy nhót lợi hại, tổ phụ làm Bố chính sử ở Thanh Châu, đoạn thời gian đó Hương Châu đến Thanh Châu có rất nhiều việc buôn bán, hơn nữa còn hợp với Bắc thành, có không ít thám tử của Xuy quốc chạy tới Hương Châu, lại trộm đi theo thương đội đến Thanh Chây, phụ thân Tưởng thái thái năm đó là tướng lĩnh nổi danh, bá phụ Tưởng thái thái lại là đại thần trong nội các, tuy rằng hiện tại đã không còn, nhưng Tưởng thái thái vẫn có thể nghe được từ chỗ phụ thân, lúc ấy ở Thanh Châu nghe nói là có một đám mật thám Xuy quốc, sau khi bị thẩm tra đã bị chuyển tới kinh thành, do thủ hạ của phụ thân Tưởng thái thái đích thân áp giải, tiếp theo đó mấy người này lại lộ ra thân phận bất phàm, lại sau đó… hình như là chết trong nhà lao.
Không biết là có liên luỵ gì trong đó hay không, nhưng vì sao kiếp trước đến hắn cũng không biết chuyện này từ đâu?
Tác giả có lời muốn nói: Ta nơm nớp lo sợ khi viết, sợ để sót, mặt đầy máu a ~