Tô Nguyệt Yểu không có kiên nhẫn, vừa mới đầu còn có lệ mà dỗ cậu một hai câu, sau lại thật sự không kiên nhẫn, đánh lên đầu cậu một cái, nói câu: “Bạn nhỏ chỉ có thể ngồi trên đùi mới có thể phát triển một cách an toàn.”
Lúc ấy tình hình cụ thể như nào cậu đã không nhớ rõ. Cái nhớ rõ nhất chính là lúc ấy cậu còn khóc lớn một trận, nói về sau không cần làm bạn nhỏ.
Kể từ ngày đó, mỗi khi ra ngoài đi công tác, Tô Nguyệt Yểu đều tự mình lái xe, rồi làm thêm cho cậu một cái ghế nhỏ bên cạnh ghế phụ.
Nhớ tới chuyện cũ, cảm thán thời gian trôi qua thật mau mà có chút muốn cười, sau đó nhìn lại người nam nhân cao hơn nửa cái đầu bên cạnh mình, ý cười bên khóe miệng lại nhịn không được giơ cao lên một chút.
Thật sự không nghĩ tới ngay lúc 18 tuổi, còn có thể làm một bạn nhỏ.
“Cười cái gì?” Nhận thấy được biểu tình trên mặt Tả Đào, Tống Thời Hàn hỏi.
Tả Đào lắc đầu: “Không có gì.”
Tống Thời Hàn cười không hỏi nữa mà lấy ra một cái lưỡi vịt che đầu đội lên cho Tả Đào, lúc ấn xuống còn nhẹ nhàng nhéo má cậu.
——
Sau khi một nhóm người vô cùng náo nhiệt mà dùng bữa lẩu thì đã gần 4h30 chiều.
Nói thật, lúc đầu Tả Đào còn có chút lo lắng Vương Thu không nín được mà nói nhiều, nhưng sau một thời gian dài cảnh giác, cậu thở phào nhẹ nhõm khi thấy đối phương chưa đề cập đến vấn đề này.
Thậm chí còn có chút cảm động, vốn tưởng rằng ít nhất phải thực hiện một đợt cưỡng bức và dụ dỗ, nhưng không ngờ rằng Vương Thu lại có thể nhịn. Cậu đã nghĩ kỹ rồi, lúc quay về căn cứ sẽ đưa một bao đồ ăn vặt cho đối phương.
Sau khi lãng phí thêm một chút thời gian trong trung tâm thương mại, lúc đến công viên giải trí của Phong thị, đã là 6 giờ tối.
Cơn gió lúc chạng vạng mang theo chút lười biếng, màu ánh cam của nắng chiều trải dài ngút tầm mắt.
Bởi vì là ngày làm việc, hơn nữa chín giờ mới bắn pháo hoa, nên khu vui chơi không có quá nhiều người, đại đa số các trò đều không cần phải xếp hàng quá lâu.
Dạo không bao lâu, thẳng đến khi từ xa xa thấy chiếc thuyền hải tặc to lớn, có hai người là Ngô Thuỷ Ba và Star đang vẫy tay về phía bọn họ, Tả Đào mới phản ứng lại lúc trước Ngô Thủy Ba nói ở trong WeChat trễ chút gặp mặt chính là chỉ hiện tại.
“Sao hai người cũng ở chỗ này?” Tả Đào đi ra phía trước, lúc thấy hai người còn có chút buồn bực.
“Thu không nói với em sao?”
Một giây trước Ngô Thủy Ba còn phàn nàn với Star rằng ông chủ của hắn bị điên, muốn hắn làm thêm giờ vào ban đêm. Dừng một chút, hắn nhìn Vương Thu: “Hắn ở trong nhóm nói cho chúng tôi biết, dù sao cũng không phải chuyện gì lớn, liền cùng nhau lại đây chơi.”
Nói xong, ánh mắt lại dừng ở trên người Tống Thời Hàn đứng ở bên cạnh Tả Đào: “Oa, Hàn Thần hôm nay thật đẹp trai, kẹo bông gòn là mua cho Quả Đào sao?” Hắn một bên nói, nhìn cục bông màu hồng trong tay Tống Thời Hàn mà bĩu môi.
Tả Đào có chút lo lắng Ngô Thủy Ba sẽ mơ ước kẹo bông gòn của mình, trước một bước gật đầu: “Đúng vậy, là của em.” Lại bổ sung câu: “Ở băng chuyền phía sau ngựa gỗ xoay tròn, có cái máy có thể làm được, nếu anh muốn ăn này, em có thể mua cho anh.”
Ngô Thủy Ba ý vị thâm trường: “Yên tâm, anh không ăn, chỉ có trẻ em mới ăn cái này.”
Dừng một chút, hắn cười khẽ: “Anh chính là muốn hỏi…”
“Ha ha ha, anh muốn hỏi em làm thế nào thực hiện loạt thao tác trong đợt sóng đó phải không?” Tiếng chuông báo động trong lòng đột nhiên vang lên. Tả Đào hiện tại vừa thấy Ngô Thủy Ba cười, liền nhịn không được nghĩ đến biểu tượng cảm xúc mặt vàng nhỏ nhắn khi cởi quần, da đầu tê dại mà đáp lời: “Đợi lát nữa em sẽ chậm rãi nói cùng anh!”
Star không nhận ra có gì không ổn, tò mò đáp lại: “Anh cũng muốn biết. Mẹ nó Pink, em quá mạnh, trận Solo kia trực tiếp ra vòng đi!!”
Vương Thu có chung vinh dự: “Trâu bò đùng không, là người Wildfire chúng tôi đấy!!!”
Chỉ có Tống Thời Hàn từ phía sau kỳ quái nhìn từ phía sau kỳ quái nhìn Tả Đào, anh nhướng mày, luôn cảm thấy mấy người này nếu ở bên nhau sẽ có 800 cái tâm nhãn.
Một nhóm thanh niên nhập vào một nhóm, sau khi đổi chủ đề, họ nhanh chóng bắt đầu vui vẻ chơi điên cuồng.
Sau khi chơi hơn chục hạng mục thì trời cũng đã muộn, dần dần người đến khu vui chơi ngày càng đông. Khương Minh lo lắng đợi lát nữa người đến càng đông họ sẽ bị người qua đường nhận ra, liền sắp xếp cho mọi người lên vòng đu quay, ở trên vòng đu quay xem xong pháo hoa liền trở lại căn cứ.
Thấy mọi người không có ý kiến gì, Khương Minh cho bọn họ thêm nửa giờ hoạt động tự do, hoặc là đi WC hoặc là đi mua đồ, tóm lại nửa giờ sau tập hợp.
Tả Đào không có gì muốn mua. Trong lúc chờ đợi mọi người, cậu và Tống Thời Hàn ngồi bên bồn hoa nghỉ ngơi.
Nhóm người này quả thực điên rồ, chuyên tìm hạng mục kích thích để lên chơi, lúc chơi xong nguyên bộ đi xuống, Tả Đào cảm thấy giọng nói của mình cũng sắp phế rồi.
“Mệt mỏi sao?”
Tống Thời Hàn vặn một chai nước khoáng đưa cho Tả Đào, sau đó nhéo vào gáy cậu.
Tả Đào cầm lấy nước, bộ dạng một lời khó nói hết nhìn Tống Thời Hàn. Rõ ràng mọi người đều đi cùng nhau, nhưng Tống Thời Hàn giống như không có việc gì, giống như trò con lắc lớn vừa rồi, mọi người đi lên là tim đập, anh đi lên là để ngắm phong cảnh vậy.
Trầm mặc vài giây, Tả Đào hỏi anh: “Anh không thấy cao chút nào à?” Cậu cảm thấy gan mình cũng khá lớn, nhưng lúc lên rồi vẫn cảm thấy chân mềm nhũn.
Tống Thời Hàn vốn muốn nói không, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, anh liền đổi ý: “Còn tốt, có chút chân mềm.”
Nhìn Tả Đào một hơi uống hết nửa bình nước, anh nhớ tới cái gì, cười nói: “Em với anh thay nhau ấn chân được không?”
Động tác uống nước của Tả Đào dừng lại một chút: “……”
Giọng nói của Tống Thời Hàn có chút lười biếng: “Không thể sao?”
Tả Đào chậm rãi đặt nước sang một bên: “Được ạ.”
Tống Thời Hàn đáp lại, ngồi gần Tả Đào một chút, chân trái chạm vào chân phải Tả Đào.
Tả Đào gần như sững người ngay lập tức, do dự vài giây rồi khuôn mặt đỏ bừng đặt tay lên chân Tống Thời Hàn.
Sợ chính mình nghĩ đến chuyện không nên nghĩ, thế nên lúc ấn chân Tống Thời Hàn. Tả Đào luôn nhìn xung quanh để dời đi lực chú ý, sau đó nhìn thấy một chiếc máy chụp ảnh dưới vòng đu quay.
Từ lúc mới bắt đầu, cậu liền thấy có vài đôi tình nhân ra ra vào vào, tràn đầy vui vẻ.
Nó có vẻ khá phổ biến với các cặp đôi.
Công viên giải trí thực sự là một cách tốt để kiếm tiền. Chỉ cần đặt một chiếc máy như vậy dưới vòng đu quay, xung quanh xếp một đống búp bê, rồi lại cột rất nhiều quả bóng bay tình yêu màu đỏ hồng vào, những dải ánh sáng đủ màu sắc nhấp nháy vừa phải, liền sẽ ngọt ngào đến cực điểm.
Cũng không biết bên trong có cái gì,
Nhìn qua trông rất thú vị.
Cảm nhận được ánh mắt của Tả Đào, Tống Thời Hàn cũng nhìn theo ánh mắt của cậu.
Đại khái là bởi vì trước đó hắn chưa từng chụp thứ này bao giờ, Tống Thời Hàn nhìn thấy bộ dạng màu hồng kia, hơi nhíu mày, lại thấy bộ dạng Tả Đào rất mong chờ.
“Muốn chụp sao?”
Anh nói, mắt nhìn đồng hồ: “Còn có một chút thời gian, hẳn là đủ rồi.”
Đôi mắt Tả Đào sáng lấp lánh, nói: “Được ạ.”
Tống Thời Hàn đặt tay lên đầu cậu xoa nhẹ: “Coi như là phần thưởng em giúp anh bóp chân.”
Cùng lúc đó.
Nhà vệ sinh nam của công viên giải trí.
Vương Thu kéo Tư Tranh vào nhà vệ sinh như kẻ trộm, vẻ mặt còn hưng phấn hơn cả khi chơi tàu lượn siêu tốc vừa rồi:: “Mẹ nó tôi sắp nghẹn chết rồi, mau tới đây, tôi có chuyện chấn động muốn nói cho anh biết!!!”
Tư Tranh thật sự tò mò: “Nào, nào, chết tiệt, tôi cũng nghẹn chết mất!”
Vừa dứt lời, một người qua đường tình cờ bước vào. Chắc hắn đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người, sau đó lại thành cảnh hai người nắm tay nhau. Liền sửng sốt nửa giây, sau đó xấu hổ mà lui ra ngoài: “Hai người tiếp tục, tôi tìm nhà vệ sinh khác.”
Không khí im lặng nửa giây.
Vương Thu: “Quên đi, dù sao cũng chỉ là người qua đường, chúng ta tiếp tục đi!”
Tư Tranh vẻ mặt trầm trọng: “……”
Giữa việc đấm chết Vương Thu để chứng minh mình trong sạch, hắn gian nan tìm cách thỏa hiệp, định ăn dưa trước, sau đó đấm chết sau
Tư Tranh: “Cậu nói đi.”
Vương Thu nghẹn một đường, cuối cùng cũng tìm được cơ hội chia sẻ, lập tức miêu tả cho Tư Tranh bức ảnh mà hắn nhìn thấy gợi cảm như thế nào, một lúc sau anh mới nói: “Thật là khó lường, quá tuyệt. Tôi thật ngờ tới, ngày thường Quả Đào khả khả ái ái, cư nhiên lén lút xem loại tranh ảnh này?!”
Theo sát lại hỏi: “Anh Tranh, anh nói xem hiện tại tình huống của họ như thế nào?!”
“Nếu nói Quả Đào yêu đơn phương đội trưởng, tôi cảm thấy cũng không nhất định.”
“Chủ yếu là đội trưởng đối với Quả Đào cũng khá tốt, tốt đến mức làm người ta cảm thấy không thích hợp. Rõ ràng đều là người một nhà, tôi cứ cảm thấy đội trưởng đối với Quả Đào tốt hơn chúng ta khá nhiều.”
“Anh cảm thấy thế nào?”
Tư Tranh vừa mới bắt đầu còn nghiêm túc nghe, nhưng nghe đến cuối cùng, thấy Vương Thu buồn bực nửa ngày vẫn là cái dưa cũ này, biểu tình dần dần ghét bỏ: “Chỉ thế?”
Tư Tranh từ nhỏ đõ yêu đương rất không rõ Vương Thu vì cái gì mà hưng phấn, chỉ là một tấm ảnh mà thôi, quả thực chưa hiểu việc đời.
Mệt hắn còn chờ mong nửa ngày, còn tưởng rằng có chuyện gì lớn lắm.
Vương Thu ngẩn người, híp mắt: “Chỉ vậy?”
Tư Tranh: “Tôi còn tưởng là chuyện gì lớn lắm……”
Lời còn chưa dứt đã có tiếng bơm nước.
Star lao ra với vẻ mặt bát quái, quần còn chưa kịp cài khuy: “Tình huống như thế nào, Fire và Pink đang yêu đương, thiệt hay giả vừa rồi tôi ngồi trong nhà cầu quá nhập tâm nghe không rõ, cái gì mà ngồi trên đùi kề tai nói nhỏ rồi không cài cúc, rốt cuộc là các ngươi đang nói cái gì a a a, tôi muốn điên rồi!!!”
Tư Tranh: “……”
Vương Thu: “…… Sao cậu lại ở đây?”
Star không thể hiểu được: “Nói rồi mà, đi vệ sinh đó. Đừng nói sang chuyện khác!” Đáy mắt đối phương đầy vẻ bát quái và hiếu học cho nên không muốn che bai: “Đều là anh em tốt, có dưa gì mà không thể chia sẻ cho tôi, tôi nhất định sẽ không nói ra ngoài, nhất định tôi thề!!!”
……
Vương Thu: “Thôi, Tranh tổng dẫn theo hắn một cái đi.”
Độ nhạy cảm của hắn trong việc ngửi dưa đã đạt đến đỉnh điểm, cũng không có công phu đuổi Star ra ngoài, trực giác nói cho hắn biết Tư Tranh nhất định biết quả dưa lớn hơn, nếu không trên mặt hắn sẽ không có chút kinh ngạc nào.
Vương Thu thật cẩn thận hỏi: “Anh, anh trai, bọn họ thật sự…… Ở bên nhau?”
Star và hắn cùng nhau toả đôi mắt sáng lấp lánh: “Anh, cả đời này anh chính là anh trai ruột của tôi!”
Tư Tranh do dự một hồi. Thấy Vương Thu ăn dưa đến quên mất cả thân phận của mình, lại cảm thấy Tả Đào và Tống Thời Hàn chắc cũng không dấu được lâu nữa, hàm hồ mà đáp ứng một tiếng: “Ừ, là ở bên nhau.”
Vương Thu cơ hồ quên luôn hô hấp: “Làm sao mà anh biết được?”
“Sao tôi biết được? Tôi chính là dùng đôi mắt để biết đấy.” Tư Tranh chân điếu thuốc. Dùng ánh mắt thương hại nhìn cẩu độc thân, nói: “Lúc trước bọn họ ở căn cứ hôn nhau, bị tôi tình cờ thấy được.”
Vương Thu và Star nháy mắt ôm nhau thành một đoàn: “A a a a a!!!!”
Giây tiếp theo,Ngô Thuỷ Ba ở phía sau đạp tung cánh cửa, theo chân bọn họ cùng nhau: “A a a a a!!!!”
Vương Thu và Star mới đầu là bởi vì hưng phấn mà cuồng tiếu, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà bị cửa dập trúng làm lảo đảo vài bước, sau đó nhìn thấy Ngô Thủy Ba xuất quỷ nhập thần, tiếng hét vui vẻ của họ lập tức vỡ ra, lại hoảng sợ mà rống lên.
Ngô Thủy Ba không quản bọn họ, một chân đá văng cửa ngăn cách, rồi chạy vọt tới, đầy mặt hưng phấn mà nhìn Tư Tranh: “Ha ha ha ha ha!!! Đúng không đúng không, tôi sớm nói bọn họ không thích hợp, thật là ở bên nhau rồi?!!!”
Tư Tranh: “……”
Tư Tranh đã tê rần: “Sao anh cũng ở chỗ này vậy?”
Ngô Thủy Ba nghiêm trang mà nói: “Lúc trước khi tập hợp ở thuyền hải tặc tôi đã thấy hai người không thích hợp, ánh mắt lập loè vừa thấy liền có vấn đề!” Nói tới đây, lại cười giải hoạt như hồ ly tinh: “He he he! Vì vậy tôi liền trước một bước ngồi xổm trong đây ăn dưa, quả nhiên…… Quả nhiên a!!!!”
Tư Tranh trực tiếp tối sầm ánh mắt.
Một cái thì thôi đi. Bây giờ thì hay rồi, ba cái loa của giới E-sport tề tụ một nơi, thương tổn này có thể nói…… Hủy thiên diệt địa?
“Mấy người……”
Tư Tranh hung hăng mà hút điếu thuốc, vừa định nói cái gì đó, bên ngoài lại truyền đến thanh âm của Cat.
“Mấy người có thể nói to thêm một chút? Mới chỉ trong vòng mười phút, đã dọa sợ ba bạn đồng chí nam rồi.”