Hứa Cửu Cửu chính là thành viên trọng yếu của hoàng thất, nàng rất rõ ràng, hiện tại đối với đế quốc Tinh La mà nói trọng yếu nhất chính là chống lại đế quốc Nhật Nguyệt. Cho nên, nàng buông xuống mặt mũi công chúa, chủ động hướng Bạch Hổ Công Tước nhận sai.
Đái Hạo đứng lên, đi đến bên cạnh Hứa Cửu Cửu, nói:
– Công chúa điện hạ không cần như thế, tổn thất lần này không phải trách nhiệm của một mình người, thân là thống soái, ta không thể đổ cho người khác. Hơn nữa, sự tình xảy ra ngoài ý muốn, chúng ta căn bản cũng không biết đế quốc Nhật Nguyệt từ Minh Đấu sơn mạch phát xạ đạo bạch quang là cái gì. Nhưng lại có thể rõ ràng cảm giác được cho dù là Phong Hào Đấu La cũng đồng dạng ngăn không được.
– Sự tình cấp bách là làm rõ uy lực bạch quang, cùng với đế quốc Nhật Nguyệt phát xạ một đạo bạch quang như thế cần tiêu hao thế nào. Chúng ta đã hướng đế quốc Thiên Hồn cảnh báo, ta đề nghị, để viện quân của đế quốc Đấu Linh trước tiến vào cảnh nội đế quốc Thiên Hồn tiến hành trợ giúp đi, chúng ta cũng phái ra một phần viện quân phụ trợ. Minh Đấu sơn mạch bên này, chỉ sợ trong lúc nhất thời rất khó công phá.
Đái Hạo cho dù đối với công chúa Cửu Cửu độc đoán hết sức bất mãn, nhưng hắn cũng tương tự hiểu được lúc nào nên lấy đại cục làm trọng.
Việc cấp bách không phải là truy cứu trách nhiệm, mà làm sao có thể vãn hồi thất bại trên chiến trường.
Tình thế trước mắt đã rất bất lợi, đế quốc Nhật Nguyệt dùng chiến tranh cho bọn hắn thấy hồn đạo khí mạnh mẽ, có bạch quang khủng bố uy hiếp, muốn xông phá phòng tuyến dễ lắm sao? Bọn hắn hoàn toàn không cách nào ngăn cản công kích a! Hơn nữa, đối với bọn hắn mà nói, bất lợi nhất còn không phải là bạch quang, mà là hoàn toàn thiếu thốn trinh sát.
Dựa theo kế hoạch vốn có của Bạch Hổ Công Tước, hắn là muốn thừa dịp đế quốc Nhật Nguyệt cũng không phát hiện bọn hắn đột nhiên xuất động, xin tất cả cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La đồng loạt ra tay, tận khả năng phá hủy hồn đạo khí tham trắc trên không của đế quốc Nhật Nguyệt, từ đó đoạt lại một phần trinh sát không trung.
Nhưng mà, Hứa Cửu Cửu chỉ vì cái trước mắt, khiến phần cơ hội này mất đi. Hồn đạo khí tham trắc của người ta đều đã co vào trong phạm vi phòng ngự. Còn muốn thông qua tập kích hủy đi, khó càng thêm khó. Hơn nữa, có bạch quang có thể uy hiếp được sinh mệnh của Phong Hào Đấu La tồn tại, đâu còn có Phong Hào Đấu La nào nguyện ý tiến lên? Rõ ràng là chịu chết a!
Dưới loại tình huống này, bọn hắn căn bản không biết binh lực bố trí ở đế quốc Nhật Nguyệt Minh Đấu sơn mạch có bao nhiêu, mà bọn hắn bên này lại đều bị người ta giám sát, như vậy thì làm sao mà đánh? Bọn hắn căn bản không có bất kỳ cơ hội nào đột phá phòng tuyến.
Hiện tại chỉ có thể lùi lại mà cầu việc khác, dùng phương pháp ngu nhất tiến hành viện trợ đế quốc Thiên Hồn, hiệu quả chắc chắn sẽ không quá tốt. Đồng thời, phòng ngự phía bắc của đế quốc Tinh La cũng phải bắt đầu tăng cường.
Hứa Cửu Cửu không tiếp tục lên tiếng, sau khi biểu thị toàn lực ủng hộ Bạch Hổ Công Tước, liền trở lại chỗ của mình ngồi xuống.
Lần này thất bại đối nàng đả kích cực lớn, nàng vốn đối với Bạch Hổ Công Tước còn có chút không phục. nhưng mà, lúc này nàng mới phát hiện, đối diện nguy cơ, đầu óc của mình chỉ có một phiến mờ mịt, mà Bạch Hổ Công Tước vẫn còn có thể trong nguy cấp tìm kiếm cơ hội không nhiều lắm, từng đầu mệnh lệnh đều hạ đạt đâu vào đấy.
Một mực đến bình minh ngày thứ hai, Bạch Hổ Công Tước mới kết thúc lần hội nghị quân sự này. Các tướng lĩnh đều rút lui, công chúa Cửu Cửu vẫn ngồi tại chỗ, không nhúc nhích.
– Công chúa điện hạ, người cũng vất vả cả đêm, đi về nghỉ ngơi đi.
Đái Hạo hướng Hứa Cửu Cửu thản nhiên nói.
Thân thể Hứa Cửu Cửu chấn động một cái, ánh mắt có chút mờ mịt nhìn về phía Đái Hạo, nàng đứng lên, đi đến trước mặt Đái Hạo, đột nhiên, “Phù phù” một tiếng, quỳ rạp xuống trước mặt Đái Hạo.
– Công Tước đại nhân, ta sai rồi. Là ta khiến đế quốc tổn thất nặng nề, ta…
Đái Hạo vội vàng đưa nàng đỡ lên, cau mày nói:
– Công chúa điện hạ, ngươi hà tất phải như vậy chứ? Ta nói qua, lần thất bại này không thể trách một mình ngươi, không ai có thể nghĩ đến đế quốc Nhật Nguyệt có hồn đạo khí khủng bố như vậy.
Hứa Cửu Cửu buồn bã lắc đầu, lên tiếng:
– Không, ta biết, là lỗi của ta. Nếu như dựa theo kế hoạch của ngài, nếu trước phá hủy hồn đạo khí tham trắc của địch nhân, chúng ta ít nhất sẽ không bị động như thế. Bạch quang công kích dù có mạnh hơn, cũng chỉ có thể bao trùm trong phạm vi nhất định. Nếu như không phải ta chỉ vì cái trước mắt, khiến lượng lớn hồn sư tập trung như thế, cũng sẽ không tổn thất thảm trọng như vậy. Công Tước đại nhân, mau cứu Tinh La đi.
Đái Hạo than nhẹ một tiếng, nói:
– Công chúa điện hạ, đế quốc cũng là nhà của ta. Chỉ cần Đái Hạo còn có một hơi, liền quyết không để kẻ xâm lược hủy hoại gia viên của chúng ta. Người yên tâm, Đái Hạo nhất định sẽ làm hết sức. Bất quá, còn muốn mời công chúa điện hạ hồi bẩm Bệ Hạ, bắc tuyến nhất định phải bắt đầu tăng cường. Mà chúng ta bên này cũng không thể đình chỉ tiến công quấy rối đế quốc Nhật Nguyệt. Phải thủy chung đối với bọn hắn gây áp lực, mới có thể trợ giúp lớn nhất cho đế quốc Thiên Hồn. Đồng thời, cũng mời điện hạ nghĩ biện pháp điều động một nhóm hồn sư tinh anh ưu tú, thử lẻn vào cảnh nội đế quốc Nhật Nguyệt. Nếu không có trinh sát, không thể nào đạt được thắng lợi chiến tranh.
– Tốt, ta nhất định toàn lực phối hợp ngài.
Hứa Cửu Cửu vội vã đi, nàng thế nào có khả năng nghỉ ngơi a!
Đưa mắt nhìn Hứa Cửu Cửu rời khỏi, Đái Hạo trầm giọng nói:
– Người đâu, đi đem Lạc Lê gọi tới cho ta.
– Vâng.
Sau đó không lâu, Đái Lạc Lê được Bạch Hổ Thân Vệ đưa đến trong soái trướng. Sau khi đến tiền tuyến, Bạch Hổ Công Tước liền đem đứa nhỏ này cho trưởng tử Đái Thược Hành tạm thời trông giữ, không cho phép hắn chạy loạn.
Đêm qua, thời điểm Đái Hạo nhìn thấy Đái Lạc Lê cũng cả kinh không hiểu. Khi đó toàn thành giới nghiêm, Đái Lạc Lê vào bằng cách nào, thế mà không ai phát hiện.
Sau đó Đái Lạc Lê nói ra phỏng đoán, làm hắn chấn kinh, lúc ấy cũng không đoái hoài tới việc hỏi thăm, lập tức liền tổ chức hội nghị quân sự, sau đó đại quân xuất phát.
Lúc này, mọi việc cuối cùng cũng tạm thời yên ổn, Đái Hạo mới đưa Đái Lạc Lê gọi tới.