Tư Đồ Hạo Thiên nói tới đây đột nhiên nhìn về phía Lâm Minh. Hắn lúc này vẫn trong trạng thái biến thân Cự Ma, chỉ là ánh mắt kia khiến người ta trở nên hồi hộp:
– Ngươi muốn cái gì?
Lâm Minh hơi trầm ngâm, không chút do dự:
– Đại Hoang Huyết Kích!
Ma Thần hộ tâm kính tuy rằng mê người. Tuy nhiên Lâm Minh vẫn cho rằng, phòng ngự tốt nhất chính là tấn công. Trường thương vô danh trong tay hắn chỉ là binh khí viễn cổ Hoàng Thành phát cho theo lệ. Tuy rắn chắn bền vững, song, uy lực vẫn kém một chút.
Có Đại Hoang Huyết Kích vào tay, mặc dù Lâm Minh không thể dùng Đại Hoang Kích Quyết, nhưng chỉ bằng vào lực trăm vạn cân của hắn, cộng thêm năng lượng rót vào, đồng thời rót thêm chiến linh, dùng Đại Hoang Huyết Kích đập người, tin tưởng uy lực có thể nghĩ mà biết.
Có Đại Hoang Huyết Kích, sức chiến đấu của Lâm Minh có thể tăng vọt. Mà nhìn lại Ma Thần hộ tâm kính, cho dù lực phòng ngự của mình có tăng hơn nữa, nếu gặp phải Thần Hải cường giả vẫn có thể mài chết mình, không thể chống lại.
– Được! Chỉ mong ngươi không bị khắc chết.
Tư Đồ Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng nhưng bên trong thì đau lòng. Toàn bộ Tu La thần quốc cũng chỉ có một kiện Thánh khí này. Bây giờ chỉ còn lại hai kiện chuẩn Thánh khí mà thôi.
Về phần nói bằng vào Đại Hoang Huyết Kích khắc chết Lâm Minh. Tư Đồ Hạo Thiên lại không trông cậy vào. Cái mạng của Lâm Minh rất kiên cường. Loại số mệnh này hắn đã lần lượt chiến thắng thiên tài đỉnh cấp cùng tuổi hắn, mà sau khi trải qua hiểm cảnh đại nạn không chết tích lũy xuống dưới thì rất khó phá.
Tương lai Lâm Minh rất có thể trưởng thành nhân vật hơn xa Ma Thủy Đại Đế. Cho nên muốn bằng vào một cây chiến kích của Ma Thủy Đại Đế khắc chết hắn thì chỉ là hy vọng xa vời.
– Ông!
Đại Hoang Huyết Kích phát ra một tiếng ngâm dài. Từ trong loạn thạch lao ra, bay đến tay Lâm Minh. Trong lúc nhất thời, Lâm Minh lập tức cảm giác trong tay mình như nâng một dãy núi. Hai chân trực tiếp lún xuống lòng đất. Nếu không cần dùng lực lượng Bát Môn Độn Giáp thì hắn cơ bản không đứng dậy được.
– Ít nhất nặng từ 70 – 80 vạn cân, võ giả bình thường phải rót vào lượng lớn chân nguyên mới có thể thúc dục nó. Ta bằng vào lực lượng cơ thể cũng không dễ làm được.
Sau khi sừ dụng Huyền Không Thuật, thân thể Lâm Minh mới ngừng trầm xuống. Tay cầm Đại Hoang Huyết Kích lăng không lơ lửng, hung kích đệ nhất thiên hạ quả nhiên danh bất hư truyền.
– Đạ tạ đại ân của tiền bối!
Lâm Minh ôm quyền quay sang Tạo Hóa lão nhân nói, phần nhân tình này hắn ghi nhớ trong lòng.
Tạo Hóa lão nhân mỉm cười. Không biết khi nào hắn đã khôi phục lại bộ dạng già nua trước kia. Tuy rằng nhìn qua tiên phong đạo cốt, lại có chút hương vị gần đất xa trời. Nhưng bây giờ lại không có ai dám nghĩ hắn gần đất xa trời. Một màn phát sinh vừa rồi quá rung động.
– Lâm Lan Kiếm tiểu hữu đừng khách khí! Lão hủ sẽ ở lại trong thiên thế giới này mấy ngày, đến lúc đó chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện.
– Nói chuyện?
Nghe hai từ này, võ giả ở đây có chút sững sờ. Tạo Hóa lão nhân muốn cùng Lâm Minh nói chuyện gì?
– Tạo Hóa tiền bối, ngài thật sự muốn thu đồ đệ?
Tuyết phong tiên tử dùng chân nguyên truyền âm hỏi. Tạo Hóa lão nhân và Tu La thần quốc không oán không cừu, hoàn toàn không có lý do gì nhằm vào Tư Đồ Hạo Thiên. Nhưng mà vì Lâm Minh, hắn lại toàn lực ra tay đánh bại Tư Đồ Hạo Thiên. Nếu nói như là mượn sức Lâm Minh, vậy thì hoàn toàn không cần thiết. Bởi vì Tạo Hóa lão nhân vốn chỉ có một mình, căn bản không có thế lực tương ứng. Thực bản thân chỉ sợ đã vượt qua đám Cửu Đỉnh Thái thượng Thần Hoàng và Đại Dã Hoàng thúc tổ. Vì thế không cần phải mượn sức Lâm Minh làm gì.
Nhưng nay hắn làm như vậy, chỉ có một lí do duy nhất là động tâm muốn thu đồ đệ.
– Ha ha! Tiểu Tuyết, ta nói rồi. Lâm tiểu hữu không phải là người lão hủ có thể dạy được. Lễ vật đồ đệ bái sư này, lão hủ hoàn toàn không chịu nổi.
Đây là lời Tạo Hóa lão nhân nhắc đến hai lần, cũng không khiêm tốn mà thật sự hắn không dạy được Lâm Minh.
– Vậy ngài hôm nay là vì cái gì?
Tuyết Phong tiên tử không kìm nổi nghi vấn trong lòng.
– Ha ha!
Tạo Hóa lão nhân cười mà không nói, hiển nhiên không muốn lời. Tuyết Phong tiên tử cũng chỉ có thể áp chế nghi vấn trong lòng không nhắc lại nữa.
Người Tu La thần quốc rút lui, để lại Tư Đồ Yêu Nguyệt. Đồng thời trong thời gian ngắn lại phái một Thần Hải cường giả đến bảo vệ Tư Đồ Yêu Nguyệt. Tư Đồ Hạo Thiên cũng không dám để lại Tư Đồ Dao Hi, tránh cho gây ra rối loạn.
Nhưng các hào kiệt trung ương Thiên Diễn đại lục vẫn chưa đi. Bọn họ vẫn ở lại trong Thiên thế giới nà lại càng có xu thế tụ tập đông hơn nữa.
Đơn giản là vì – Lâm Minh.
Hiện tại có thể nói: Lâm Minh – chạm tay vào là có thể bỏng.
Đánh bại Tư Đồ Yêu Nguyệt, Lâm Minh vượt qua nguy cơ lớn nhất. Tiền đồ của hắn từ nay có thể là hào quang sáng lạn.
Cho dù không trông cậy vào mượn sức Lâm Minh, nhưng ít thì cũng phải duy trì quan hệ tốt với hắn một chút.
Trong nhất thời, chỗ của Lâm Minh ở lại bỗng đông như trẩy hội. Đối với những thế lực lôi kéo làm quen như này, Lâm Minh không thể một mực cự tuyệt. Trong đó có rất nhiều thế lực có sức ảnh hưởng lớn, chẳng hạn như Thượng gia của Đại Dã thần quốc, Bạch tộc của Cửu Đỉnh thần quốc…
Trong lúc cường giả Thần Hải như Thượng Nguyệt Thiên và Tuyết Phong tiên tử đều tự mình đăng môn, Lâm Minh và Thích Bạch đều phải ra nghênh đón.
Những thế lực, đại gia tộc này bái phỏng cũng mang đến cho Lâm Minh rất nhiều lễ gặp mặt, phần lớn là thiên tài địa bảo, đan dược trân phẩm, nhiều vô số kể. Tổng giá trị cũng lên tới 300 đến 400 vạn Nguyên linh thạch. Trong đó một mình Dương Vân đưa tới 80 vạn cộng thêm hai viên Hóa Thần đan lúc trước, cũng 100 vạn Nguyên linh thạch có dư.
– Dương Vân…
Lâm Minh nhìn vào bảo vật trước mắt hơi trầm ngâm. Dương Vân hậu lễ như thế, làm cho hắn có cảm giác không đơn giản. Bởi vì quan hệ giữa hắn và Lâm Minh khá tốt, hắn cũng không đến mức phải mời mình gia nhập Cửu Đỉnh thần quốc.