Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn thấy tràng cảnh này, vẻ mặt kinh ngạc cũng chuyển thành khiếp sợ, bởi vì họ nhìn thấy nơi quang trụ giao nhau, ngưng tụ thành một con Huyết Ưng đang giang hai cánh khổng lồ, trên thân thể lấp lánh những đạo chiến văn chói mắt.
Gréc…Gréc..!
Âm thanh Ưng gáy vang vọng khắp thiên địa, các thế lực xung quanh nhìn thấy Huyết Ưng khổng lồ nhịn không được hít sâu một hơi không khí lạnh.
Mục Trần này rõ ràng không chỉ có thể khống chế chiến ý của Huyết Ưng Vệ mà hơn nữa còn đem chiến ý ngưng tụ mà thành.
Chẵng phải điều này nói lên Mục Trần có thể cùng lúc khống chế hai loại chiến ý chi linh hay sao?
“Tên hỗn đạn chết tiệt này, làm sao có thể thành công như thế?”Phương Nghị sắc mặt tím ngắt, ánh mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng, tên chó chết Mục Trần này mỗi lần gặp mặt đều mơ hồ mạnh hơn một chút.
“Lại có thể đem Huyết Ưng Vệ ngưng luyện ra chiến ý chi linh sao…”Chiêm Đài Lưu Ly đôi mắt xinh đẹp cũng xẹt qua một tia kinh ngạc, nhìn về Huyết Ưng Chiến Linh nói khẽ:”Trên thân thể Huyết Ưng Chiến Linh xuất hiện ba ngàn đạo chiến văn, tuy rằng kém hơn Cửu U Chiến Văn một chút, nhưng sử dụng hai loại lực lượng này cũng dư sức đối phó với Tiêu Thiên rồi.”
Ngay khi Huyết Ưng Chiến Linh xuất hiện, sắc mặt Tiêu Thiên trở nên cực kỳ khó coi, hắn âm trầm nhìn về phía Mục Trần nói:”Không nghĩ đế ngươi thật cũng có chút thủ đoạn.”
Mục Trần ánh mắt hờ hững, căn bản không thèm đếm xỉa đến lời nói của Tiêu Thiên, ấn phấp biến đổi, ngap lập tức Huyết Ưng Chiến Linh đột nhiên Gréc.. một tiếng, hai cánh bạo động, lóe một cái đã xuất hiện trên đỉnh đầu Tiêu Thiên, hai cánh huy động, tạo thành vô số huyết vũ mãnh liệt trực tiếp bắn xuống thân thể Tiêu Thiên.
“Chết tiệt!”
Đối mặt với thế công của Huyết Ưng Chiến Linh, Tiêu Thiêu sắc mặt trở nên ngưng trọng, không có chút chậm trễ, tâm thần liền động, Cự Mãng Chiến Linh quay về, cái đuôi khổng lồ đem huyết vũ bắn tới chấn cho nát bấy.
Cự Mãng Chiến Linh rút lui, Cửu U Chiến Linh cũng lập tức bạo lướt đến, cùng Huyết Ưng Chiến Linh liên thủ công kích vào Cự Mãng.
Oanh!
Ba đạo Chiến Linh giằng co một hồi, Mục Trần cùng Tiêu Thiên hàn mang đều lóe lên, ba đạo chiến ý lập tức mãnh liệt đụng mạnh vào nhau.
Công kích không chút hoa mỹ, mà chỉ là ngạng kháng va chạm với nhau, thời điểm trướ Cự Mãng đương nhiên mạnh hơn nhiều so với Cửu U, bất quá bây giờ có thêm Huyết Ưng gia nhập, nhuệ khí của Cự Mãng dần dần bị áp chế dần rơi vào thế hạ phong.
Bên phía Huyền Thiên Điện, Liễu Viêm nhìn thấy vừa rồi còn chiếm thượng phong, mà bây giờ bị Mục Trần cường thế thay đổi, sắc mặt giận đến khó coi, gân xanh nổi đầy trên trán, hắn không ngờ đến Mục Trần có thể thi triển thủ đoạn mạnh mẽ thế này.
“Tên chết tiệt này..!”
Liễu Viêm nghiến răng kèn kẹt nói, lửa giận bốc lên ngùn ngụt nhưng lại không thể làm gì.
Oanh! Oanh!
Trên bầu trời, ba đạo chiến linh điên cuồng quấn lấy nhau, mỗi một lần va chạm đều khiến không gian kịch liệt chấn động, cuối cùng dưới một kích mạnh mẽ, cả ba liền bị sóng xung kích đánh trúng, hóa thành vô số quang điểm rơi lả tả trên bầu trời.
Chiến đấu vừa rồi bất phân thắng bại!
“Làm sao có thể như vậy được!”
Tiêu Thiên con mắt đỏ ngầu, tuy rằng kết cục thủ hòa, nhưng hắn vẫn không thể tiếp nhận được, dù sao Huyền Thiên bộ lạc cũng là quân đội tinh nhuệ nhất, số lượng lại nhiều hơn, mà Mục Trần chỉ bằng với Cửu U Vệ nội tình bạc nhược bồi dưỡng, cùng với Huyết Ưng Vệ vay mượn của người khác, lại có thể đánh ngang tay với hắn.
“Đôi quân như vậy lại nằm trong tay của ngươi, thật sự là quá lãng phí mà!”Mục Trần đạm mạc nhìn con mắt Tiêu Thiên đang đỏ ngầu, ngữ khí chế nhạo khiến cho Tiêu Thiên tức giận đến tơ máu cũng hiện rõ trong mắt.
“Im miệng cho ta!”
Tiêu Thiên quát chói tai một tiếng, trong lòng nảy sinh ý niệm độc ác, muốn lần nữa thúc giục Huyền Thiên bộ lạc quyết sống mái một phen với Mục Trần, nhưng thân hình Liễu Viêm đột nhiên xuất hiện bên cạnh, lạnh lùng ngẳn trở hắn.
Dù sao lần này cũng là nhận mệnh lệnh của phụ thân đến Tử Vong Di tích dò xét một chút, nếu như sự việc chưa hoàn thành lại cùng Đại La Thiên Vực lưỡng bại câu thương tại đây, căn bản trở về khó có thể mà ăn nói.
Chẵng qua kế hoạch lần này của Liễu Viêm, là muốn nhờ lực lượng của Tiêu Thiên hạ nhục nhệ khí của Mục Trần, chứ không có ý định khai chiến thật sự.
“Đợi sau khi tiến vào Tử Vong Di tích, đối phó hắn cũng chưa muộn!”Liễu Viêm nhìn Tiêu Thiên lạnh lùng nói.
Tiêu Thiên sắc mặt dữ tợn, tràn ngập sát khí gắt gao nhìn Mục Trần, không cam tâm phất tay áo lui lại.
Mục Trần khuôn mặt vẫn bình tĩnh, ngay khi Tiêu Thiên lui xuống, ánh mắt của hắn bắt đầu di chuyển đến ngọn núi xa xa, nơi có thân ảnh Phương Nghị đang đứng, thanh âm băng lãnh vang vọng truyền đến:”Còn người nào cảm thấy Đại La Thiên Vực của chúng ta không có tư cách tiến vào?”
Thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, mặc dù lời nói của Mục Trần có phần sắc bén, nhưng Lục Phẩm Chí Tôn cũng cảm thấy ba phần kiêng kỵ.
Trận chiến này, uy danh Mục Trần đủ để chấn nhiếp các thế lực khác.
Phương Nghị sắc mặt âm trầm, nhưng cũng không nói gì nữa.
Mục Trần nhìn thấy không ai lên tiếng, cũng không nhiều lời, quay người định đem đại quân rút lui.
Ầm! Ầm!
Bất quá ngay lúc Mục Trần vừa muốn quay người,, đột nhiên thiên địa vang lên âm thanh long trời lở đất giống như tiếng gào thét phá ra ngoài, mơ hồ như có vô vàn chiến sỹ gào rú, khiến cho thiên địa cũng trở nên hỗn loạn.
Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến cho tất cả thế lực có mặt ở đây cũng kinh hãi giật mình, mãnh liệt ngẩng đầu, quăng hướng nhìn về Tử Vong DI tích đang được bao phủ bởi bóng đêm kia.
Tiếng gào thét dị thường chính là từ nơi đó phát ra bên ngoài!