Chỉ là hắn bị Long uy của Ngao Kiếm áp chế, căn bản vô pháp truy kích, cũng chỉ có thể gọi ra dáng.
Lúc này Tứ Hải Vương Tộc mới phản ứng được, dồn dập gia nhập trong đội ngũ phê phán.
Hết cách rồi, ở Hải tộc huyết mạch quyết định tất cả, hiện tại bọn họ chỉ có kiên định lập trường ấy, mới có khả năng miễn bị Hoàng tộc thu về tính sổ, cái này cũng là nguyên nhân tại sao Lăng Hàn muốn Hách Liên Dung lên tiếng phê phán hắn.
Bởi vì Hách Liên Dung có thể chạy, nhưng Hách Liên gia chạy không được.
Lăng Hàn và Hách Liên Thiên Vân chạy, chỉ cần giữ được tính mạng, ngày sau liền có lúc giết trở lại, bằng không tất cả đều là hư vô.
Đừng nhìn hiện tại bọn họ tuổi không lớn lắm, nhưng đã sống một đời, chẳng lẽ còn sẽ hành động theo cảm tình?
Đó là kẻ ngu si!
– Muốn chạy?
Ngao Kiếm lập tức truy kích, cũng chỉ có hắn mới có tư cách truy kích, những người khác, dù là Hoàng tộc cũng bị Long uy của Hách Liên Thiên Vân áp chế, đuổi kịp cũng vô ích.
Hắn là thiên kiêu của Long tộc ở Thần giới, chảy xuôi Chân Long Chi Huyết, hiện nay đã có sức chiến đấu Phá Hư mười chín tinh, cách cực hạn chỉ kém một đường.
Bởi vậy, hắn cực kỳ tự phụ.
– Định cho ta!
Ngao Kiếm không ngừng đánh vũ quyết, khống chế dòng nước va chạm về phía Lăng Hàn và Hách Liên Thiên Vân.
Hắn là hậu duệ Chân Long, trời sinh liền có thể khống nước.
Đây chính là Phá Hư Cảnh xúc động sóng nước, Lăng Hàn và Hách Liên Thiên Vân chỉ có tu vi Thiên Nhân Cảnh, chuyện này làm sao chặn? Oành oành oành, bọn họ bị đầu sóng đánh trúng, đều chấn động đến mức toàn thân tê dại.
May là bọn họ một cái nắm giữ thể phách trân kim cấp mười, một cái khác tuy hơi kém, nhưng không có kém quá nhiều, bằng không chỉ một chiêu liền đủ để chấn bọn họ thành mảnh vỡ.
Có điều, Ngao Kiếm đã nhân cơ hội truy kích.
– Mẹ kiếp, lần này thực sự là thiệt thòi lớn rồi!
Lăng Hàn lấy ra Thuấn Di Phù, lần này không phải làm dáng một chút, mà là thật sử dụng. Bằng không, bị vây ở vùng biển này không cách nào thoát thân, cuối cùng vẫn phải dùng Thuấn Di Phù.
– Thuấn Di Phù?
Ánh mắt của Ngao Kiếm vẩy một cái, vội gia tốc giết tới, muốn ngăn cản hai người Lăng Hàn rời đi.
– Lần tới gặp lại, thằng nhóc con, đến thời điểm đó bản tọa nhất định sẽ làm thịt ngươi!
Hách Liên Thiên Vân tàn bạo nói, nghĩ hắn đường đường là Á Long, lại bị một con rồng nhỏ khác giết đến chạy chật vật, cơn giận này nuốt không trôi a.
Xoạt…. Ngao Kiếm đưa tay, đâm tới một cây trường thương, nhưng mũi thương hạ xuống chỉ đánh nước biển thành tầng chân không. Lăng Hàn và Hách Liên Thiên Vân đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
– Đáng chết!
Mắt hắn thả hàn quang, có vẻ vô cùng tiếc hận.
Nói thật, hắn không dám đuổi lên đất bằng, bởi vì hắn đã nghe nói nơi đó có một Nhân tộc vô cùng mạnh mẽ, trời sinh sát trận, lại thêm quốc thế bổ trợ, sức chiến đấu đột phá hai mươi tinh!
Hắn sợ chết ở nơi đó.
Đùa giỡn, hắn đường đường là hậu duệ Chân Long, ngày sau tiền đồ quang minh, sao có thể mạo hiểm ở Tiểu Thế Giới này. Tác dụng của nơi này chỉ là vì cung cấp Nhất Giới Đan cho bọn họ mà thôi.
Đáng chết! Đáng ghét! Tại sao bọn họ có thể có Thuấn Di Phù, cái này ở Thần Giới cũng thuộc về đồ vật cực kỳ hiếm có.
Xèo, thân hình lóe lên, Lăng Hàn và Hách Liên Thiên Vân đã xuất hiện ở trên mặt biển.
– Đây là nơi nào?
Lăng Hàn nhìn ra xa hỏi.
– Theo bản tọa, hẳn là Tây Hải.
Hách Liên Thiên Vân dùng mũi ngửi ngửi, sau đó nói.
Lăng Hàn không khỏi lộ ra vẻ quái lạ:
– Chuyện này ngươi cũng có thể đoán được?
– Phí lời, nước bốn biển tất cả đều không giống, bản tọa sao có khả năng không biết!
—————