Nghe hắn nói vậy, các trưởng lão có mặt ở đây đều gật đầu, đây quả thực là vấn đề quan trọng mà bọn họ lo lắng. Dù nói như thế nào, Hoàng Giả Lam Kim Thụ tộc, trừ phi đạt đến trình độ như Thụ Tổ, nếu không cũng là Hoàng Giả yếu ớt nhất, đồng thời cũng là thiên tài địa bảo được khao khát nhất. Nếu các Hoàng Giả khác thôn phệ Hoàng Giả Lam Kim Thụ tộc thì chỉ sợ thực lực sẽ bạo tăng đến trình độ cực hạn. Nếu không phải trong tổ địa có bản thể Thụ Tổ thủ hộ, Lam Kim Thụ tộc cũng không biết đã bị xâm chiếm bao nhiêu lần. Mà nếu Thụ Tổ truyền thừa chỉ rơi vào người một tộc nhân, dù người đó có thể thành tựu Hoàng Giả thì có thể thủ hộ được Lam Kim Thụ tộc sao? Lúc đó, năng lực bảo vệ của Thụ Tổ giảm xuống nhiều, và bản thân Lam Kim Thụ tộc cũng gặp phải nguy cơ rất lớn. Đây là một lý do khác khiến Đại trưởng lão không lo lắng về việc bỏ phiếu.
“Thứ hai, bởi vì truyền thừa Thụ Tổ vẫn còn, quang huy Thụ Tổ chiếu rọi thành Kiến Mộc nên mỗi tộc nhân đều được nó nuôi dưỡng, tu vi càng cao thì hiệu quả càng tốt. Ta hiểu các vị trưởng lão lo lắng nếu ta tiếp nhận truyền thừa thì phần quang huy này sẽ biến mất, cộng với lý do ta nói vừa rồi khiến mọi người trong lòng đều có băn khoăn.”
Lời vừa nói ra, Cận Miểu Sâm rất lo lắng đứng bên người Đường Tam cũng không khỏi sững sờ. Nàng vốn nghĩ rằng ca ca rời nhà nhiều năm nên không hiểu sự tình, không ngờ rằng hắn lại nhìn thông thấu như thế.
Sắc mặt Đại trưởng lão cũng có chút thay đổi, nếu Cận Miểu Lâm đã hiểu rõ, chẳng lẽ hắn có thể giải quyết vấn đề này hay sao?
Nghe Đường Tam nói, các vị trưởng lão cũng rất kinh ngạc, nhìn bộ dạng bình tĩnh tự nhiên của hắn, nhất thời bọn họ đều bị hấp dẫn, tâm lý đối đầu ban đầu cũng có chút phai nhạt.
Đường Tam tiếp tục nói: “Là một phần tử của Lam Kim Thụ tộc, có thể truyền thừa huyết mạch của Thụ Tổ là kiêu ngạo của ta. Nhưng nếu truyền thừa sức mạnh của Thụ Tổ mà ảnh hưởng đến toàn bộ tộc quần thì ta tuyệt đối không muốn làm. Nếu không, ta cũng không cần ra ngoài tìm cơ duyên, lúc trước ở lại trong tộc trực tiếp tiến hành truyền thừa là được. Bởi vậy, điều kiện để ta kế thừa truyền thừa Thụ Tổ là phải giải quyết được hai vấn đề ta vừa nói. Nếu không, không cần các vị trưởng lão bỏ phiếu, ta cũng không có tư cách thừa kế tất cả những điều này.”
Lần này, ngay cả Đại trưởng lão cũng phải kinh ngạc, nhịn không được hỏi: “Lẽ nào hiện tại ngươi đã có biện pháp giải quyết hai vấn đề này sao?”
Đường Tam mỉm cười, nói: “Nói miệng không có bằng chứng, có thể kế thừa truyền thừa Thụ Tổ hay không, chúng ta chờ một chút rồi nói. Trước tiên ta chứng minh với các trưởng lão, ta trở về sẽ chỉ có lợi cho Lam Kim Thụ tộc.”
Nói xong, hắn chậm rãi đi tới bản thể Thụ Tổ to lớn. Cùng lúc đó, hào quang màu lam nhạt toát ra từ người Đường Tam.
Những tia sáng màu lam này rất kỳ lạ, toả ra vầng sáng màu lam óng ánh như thuỷ tinh, nhưng trong đó dường như còn ẩn chứa ý chí thiên địa. Dù các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc chỉ nhìn bằng mắt cũng có thể cảm giác được mình bị ảnh hưởng. Trong tăm tối, lý giải và cảm giác với sinh mệnh lực dường như đã thay đổi một cách vô tri vô giác, thậm chí cảm giác với sinh mạng tựa hồ cũng được nâng cao.
Đây là sức mạnh gì?
Bọn họ có thể khẳng định rằng đây không phải là năng lượng sinh mệnh đơn thuần, bởi vì bọn họ quá quen thuộc với nó. Mà vào lúc này, ánh sáng màu lam tản ra từ người Đường Tam ẩn chứa một đặc tính rất kỳ lạ. Khi hắn đến gần Thụ Tổ thì không phải có cảm giác muốn bái kiến, ngược lại có vài phần địa vị ngang hàng.
Các trưởng lão tự động tách ra hai bên, tạo thành một con đường để Đường Tam đi tới chỗ Thụ Tổ. Đại trưởng lão muốn mở miệng ngăn cản nhưng cuối cùng không nói ra được. Lời nói vừa rồi của Đường Tam và khí tràng đột nhiên xuất hiện trên người hắn lúc này khiến Đại trưởng lão có phần kiêng kỵ.
Vấn đề lớn nhất của Lam Kim Thụ tộc chính là không am hiểu chiến đấu. Đừng nhìn ở đây có nhiều trưởng lão là cường giả Thập giai trở lên, nhưng thực tế, lực chiến đấu của bọn họ rất bình thường. Đó là nguyên nhân vì sao dù có nhiều cường giả như vậy nhưng bọn họ vẫn bị các tộc khác khi dễ, hơn nữa còn không dám rời khỏi nội thành. Mỗi cường giả Lam Kim Thụ tộc đều là một kiện thiên tài địa bảo siêu cấp, có sức hấp dẫn phi thường lớn đối với hầu hết các Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc. Vì vậy, bọn họ trời sinh rất nhát gan.
Dù lúc này trong lòng Đại trưởng lão rất kiêng kỵ Đường Tam, nhưng hắn không khỏi nao núng dưới khí tràng Đường Tam phát ra.