Bất quá, nếu như có pháp lực bực này, thấp nhất cũng cần tu vi Thần Chủ Thần Tôn, có tu vi thực lực bực này, ai lại đi nghía Thánh Quân động phủ?
– Ha hả, công dã tràng, kết quả là công dã tràng a…
Âu Chấn Đông cười mà như không cười, tựa như khóc không phải là khóc nói.
Trong lòng Giang Nam cũng buồn bã như mất, hắn đối với Thánh Quân động phủ cũng cực kỳ khát vọng, nhưng mà từ khi hắn đoán ra một tòa Đại Mộ xâm nhập khác có thể chính là Tinh Quang Đại Đế, cũng đã ngờ tới, bổn nguyên của Thần Mộc Thánh Quân động phủ đã bị dư uy của Tinh Quang Đại Đế phá vỡ hoàn toàn.
Dù sao, đó là mộ địa của một Thần Đế, Thần Đế mai cốt chi địa, đế vương chi sàn, há lại cho người khác ngủ ngáy?
Đế Uy không thể khinh nhờn, Thần Mộc Thánh Quân muốn trách chỉ có thể trách hắn lựa chọn địa phương quá tốt, ngay cả Tinh Quang Đại Đế cũng nhìn trúng chỗ này.
– Này tất nhiên là một tòa Đế mộ, Đế mộ, so sánh với Thánh Quân động phủ muốn thắng được trăm ngàn lần!
Bốn hóa thân của Âu Chấn Đông mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt, cắn răng, cất bước hướng một cái cửa động:
– Đại Đế chi mộ, tùy tiện nhận được một bảo vật, cũng muốn thắng được Thánh Quân động phủ không biết bao nhiêu!
Đàm Trí thánh tăng xuẩn xuẩn dục động, nhìn Giang Nam một chút, chỉ thấy Giang Nam như cũ đứng ở nơi đó, chưa đi vào Đại Đế chi mộ, trong lòng khẽ nhúc nhích, lúc này hai tay hợp thành chữ thập, cười hỏi:
– Giang giáo chủ, làm sao ngươi không vào đi?
Hắn mới vừa rồi nhìn thấy Thánh Quân động phủ bị hủy, rối loạn một tấc vuông, nhưng tâm cảnh tu vi của hắn cũng là cực cao, rất nhanh liền đem tâm tình trong lòng quét dọn đi ra ngoài, tâm tình khôi phục như thường.
Thân là Bồ Đề Thụ, tâm như gương sáng, lúc nào cũng chuyên cần, chớ khiến cho lạc bụi.
Tâm cảnh của Đàm Trí thánh tăng đã đạt tới một bước này, có thể nói là Đại Tông Sư!
Nếu như hắn đạt tới Bồ Đề không phải là cây, gương sáng không phải là gương, trống trơn không có gì, không chọc cho bụi bặm, chính là Chân Pháp Phật Đà cảnh giới, Tri Hành Hợp Nhất, tâm tình lúc nào cũng thấu triệt như gương, không có bất kỳ một tia tạp niệm cùng tâm tình mặt trái.
Mà muốn đạt tới Tri Hành Hợp Nhất cảnh giới, là bực nào khó khăn, cho dù là Giang Nam, cũng chỉ mới mò tới cảnh giới này mà thôi.
Giang Nam lắc đầu, ánh mắt chớp động, cười nói:
– Có Âu Chấn Đông tiền bối dò đường cho ta, ta không cần lấy thân phạm hiểm? Hiên Vi, thánh tăng, chúng ta không bằng ở chỗ này yên lặng theo dõi kỳ biến.
Thi Hiên Vi cùng Đàm Trí thánh tăng đứng ở phía sau Giang Nam, ánh mắt Thi Hiên Vi chuyển động, ở trên người Đàm Trí thánh tăng cùng Giang Nam đánh giá, chỉ thấy Đàm Trí thánh tăng mi thanh mục tú, bảo tướng trang nghiêm, rất có ý vị cao tăng đắc đạo.
Mà Giang Nam cũng là áo bào phiêu động, Ngọc Thụ Lâm Phong, rất là xuất trần, hai tướng đối lập, Đàm Trí thánh tăng liền lộ ra thua kém Giang Nam một bậc, thiếu một loại khí chất đặc biệt.
– Không thể phủ nhận, Giang khốn kiếp đích xác là nhân vật xuất sắc, so sánh với Đàm Trí thánh tăng muốn thắng được rất nhiều, khó trách mẹ ta một cái liền thích hắn…
Thi Hiên Vi tròng mắt lưu chuyển, ở trên người Giang Nam đánh giá qua, phong thái của Giang Nam ở lần đầu gặp nhau chưa chắc có thể nhận ra, nhưng mà tiếp xúc càng sâu, liền càng có thể phát hiện lực hấp dẫn trên người hắn.
Kia là một loại mị lực tà ác, nguy hiểm và thần bí. Mặc dù Thi Hiên Vi đối với hắn hận đến ngứa răng, nhưng đề không nổi sát cơ.
Tứ đại hóa thân của Âu Chấn Đông dần dần xâm nhập Đế mộ, càng chạy càng xa, đột nhiên, tứ hóa thân kia giống như khói nhẹ tiêu tán, phảng phất chưa từng có tồn tại qua.
Tứ đại hóa thân này biến mất, không nhìn thấy có bất cứ ba động gì, cảm ứng không tới bất kỳ năng lượng bộc phát, cũng không có Thần Thông hay là trận pháp pháp bảo oanh kích, cứ như vậy thật yên lặng biến mất, phảng phất chưa từng có tồn tại qua!
Tứ đại hóa thân của Âu Chấn Đông không phải chuyện đùa, thực lực mỗi một hóa thân cũng đến gần thần minh vô hạn, tứ đại hóa thân cứ như vậy bị trống rỗng lau đi, để cho sắc mặt của Giang Nam cùng Đàm Trí thánh tăng, Thi Hiên Vi không khỏi ngưng trọng.
Nguy hiểm, tuyệt đối nguy hiểm!
Ở trong Thánh Quân động phủ, thấp nhất còn có thể biết mình là chết như thế nào, nhưng đến Đế mộ này, chỉ sợ ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào.