Giết nàng, đoạt được bảo vật, mình luyện hóa!
Tiêu Diệu Nhan lộ ra vẻ tham lam, đây thực sự là tự mình đưa tới cửa.
– Ngươi nghĩ quá nhiều rồi!
Đúng lúc này, phía sau nàng truyền đến một thanh âm lạnh lùng, làm cho lông tơ của nàng dựng đứng, trên trán che kín mồ hôi.
Nàng hoảng sợ quay đầu lại, chỉ thấy Lăng Hàn đã phất lên Tích Sinh Kiếm!
– Đừng có giết ta, ta có thể làm nữ nhân của ngươi!
Nàng thét to.
– Bằng vào dung mạo và thiên phú võ đạo của ta, tuyệt đối sẽ trở thành giúp đỡ của ngươi!
Trong lòng nàng cười gằn, này tự nhiên chỉ là kế hoãn binh, nàng sẽ không tiếc bất cứ giá nào giết chết người đàn ông này.
– Nghĩ hay lắm!
Kiếm của Lăng Hàn đảo qua, không chút ngừng lại.
Cái gì!
Nàng đẹp như thế, thiên phú võ đạo cao như vậy, hắn cũng xuống tay được?
Tiêu Diệu Nhan quát một tiếng, hai cánh phía sau mở rộng, muốn tránh thoát một đòn trí mạng này.
Phốc!
Kiếm xẹt qua, một cái đầu người bay lên, trên mặt vẫn còn mang theo khiếp sợ không thể tin tưởng, máu nóng tùy ý, chấn động thiên địa. Đùng, thân thể không đầu ngã xuống, ngay cả co giật cũng không có, trực tiếp mất mạng.
Đây chính là sát kiếm đệ nhất thiên hạ!
Lăng Hàn thu kiếm nói:
– Như thế nào, để ta xem một chút bị thương có nặng hay không!
– Đau chết Nữu rồi!
Hổ Nữu bĩu môi, bộ dáng cực kỳ đáng yêu.
Lăng Hàn lấy ra linh dược, trị liệu cho Hổ Nữu, cười nói:
– Ngươi cũng thực gan to bằng trời, ngay cả nàng cũng dám cản, vừa nãy ta cũng bị ngươi dọa sợ, chớ bị đụng đến tan xương nát thịt a!
Phá Hư Cảnh bỏ mạng mà chạy, hơn nữa còn thiêu đốt bản nguyên, bản thân nắm giữ sức chiến đấu Phá Hư mười tám tinh, va chạm một cái, nói không chắc Phá Hư Cảnh cũng bị đụng nát bét, huống chi chỉ là một Thiên Nhân Cảnh.
Có điều, Hổ Nữu dù sao cũng là Hổ Nữu, độc nhất vô nhị, không thể cân nhắc theo lẽ thường.
– Hì hì, nữ nhân xấu xí này cũng muốn làm nữ nhân của Lăng Hàn, Nữu không đáp ứng!
Hổ Nữu dùng một bàn tay khác cầm lấy Lăng Hàn.
– Lăng Hàn là của Nữu!
Nàng biểu đạt ý độc chiếm mãnh liệt, nhưng nơi sâu xa trong ánh mắt lại có một tia lo lắng.
Lăng Hàn cười ha ha, nha đầu này vẫn chưa từng thay đổi, thời điểm năm tuổi như vậy, thời điểm mười tuổi cũng như thế. Có điều, tiểu nha đầu cũng lớn rồi, hiện tại có thể xưng tiểu cô nương, có chút nữ nhân vị rồi.
– Nữu muốn ăn thật nhiều thức ăn ngon, bồi bổ thân thể!
Hổ Nữu nhìn Lăng Hàn đưa tay đòi thức ăn.
Lăng Hàn gật đầu, trước tiên ở trên người Tiêu Diệu Nhan tìm một trận, nhưng không có phát hiện không gian Linh khí, cái này không hợp thân phận của nàng. Có thể là từ Thần giới đến sẽ phá hư không gian Linh khí, bằng không có thể mang theo lượng lớn bảo vật, mà sẽ không mỗi người chỉ mang theo một giọt Thần huyết.
Hắn và Hổ Nữu tiến vào Hắc Tháp, trước tiên chuẩn bị đồ ăn cho tiểu cô nương, để nàng có thể ăn uống thỏa thuê, quên đi đau đớn.
Về sau, Lăng Hàn nắm Tu La Ma Đế tới.
Ở trong Hắc Tháp, Lăng Hàn chính là Thần linh.
Tu La Ma Đế lạnh run, hắn đã bị Tiểu Tháp chỉnh một trận, hiện tại hoàn toàn không có tính khí, ngoan như cháu trai vậy.
Tuy được xưng “Đế”, nhưng khí thế của hắn và Lôi Hỏa Đại Đế lại kém nhau quá nhiều.
– Ta nói! Ta cho ngươi biết một bí mật lớn, đừng có giết ta!
Tu La Ma Đế vừa thấy được Lăng Hàn, lập tức gọi lên, trước đó Tiểu Tháp đã chứng minh, ở đây tính mạng của hắn cực kỳ yếu đuối.
—————