Đôi môi nóng bỏng của Lăng Phong, hôn thẳng vào ngực của Mộ Dung Thanh Thanh, tựa như] tình ý khắc sâu vào nội tâm, mà Lăng Phong trong lòng nổi lên một cỗ cấp bách cần gấp**, càng tựa như nhiệt huyết sôi trào, lan thẳng đến tâm hồn đang rung động của Mộ Dung Thanh Thanh, cảm giác tiêu hồn thực cốt như đang bao phủ lấy sự cao ngạo của nàng, nuh hôn thật thân thiết, hôn đến mức tâm hồn của Mộ Dung Thanh Thanh như tan ra, khuôn mặt trắng hồng kia cũng trở nên ửng đỏ như lửa, thân thể mềm mại cũng nhịn không nổi trực nhũn ra, mà âm thanh thở gấp khó chịu dồn dập không thôi, da thịt đỏ hồng càng hiện lên vẻ mơn mởn ướt át đầy khêu gợi, như là quả hình chín mọng, tràn ngập vẻ diễm mị vô bì.
Trong đôi mắt diễm lệ đang khép hờ kia cũng lộ ra một cỗ tình cảm như mê mẩn. Lúc Lăng Phong đang tận tình giúp Mộ Dung Thanh Thanh phóng xuất ra tình cảm cuồng nhiệt, tại trong miệng ngọc của Mộ Dung Thanh Thanh tham lam thu được càng nhiều men say tình cảm, nụ hôn thâm tình này cũng khiến Mộ Dung Thanh Thanh hoàn toàn vô lực chống đỡ, hôn đến mức tâm hồn nàng như bay lên một chút… chẳng biết qua bao lâu, môi lưỡi của Lăng Phong mới thỏa mãn rời khỏi cái miệng thơm ngát của Mộ Dung Thanh Thanh , nhưng từ đáy lòng hắn, lại xuất ra một cỗ cảm giác buồn vô cớ và mất mát.
Gò má Mộ Dung Thanh Thanh đỏ hồng như thoa phấn, thoạt nhìn kiều diễm vô cùng , thân thể mềm mại như nhũn ra nằm trên tay Lăng Phong, bộ ngực cũng phập phồng không ngừng, thở gấp hu hu không thôi,trái tim nàng như loạn nhịp, mặt áp chặt vào gương mặt tuấn tú phiêu dật của Lăng Phong.
– Làm nữ nhân của ta đi, ta sẽ làm nàng hạnh phúc.” Lăng Phong ôm thân thể mềm mại như nhũn ra của Mộ Dung Thanh Thanh, tại bên tai nàng ôn nhu nói.
– n.” Mộ Dung Thanh Thanh có chút thẹn thùng ừ nhẹ một tiếng.
Lăng Phong cảm nhận được mối thâm tình tựa biển của Mộ Dung Thanh Thanh, trong lòng phi thường cảm động nói:
– Thanh Thanh, ta thề với nàng, Lăng Phong ta vĩnh viễn đều sẽ yêu Mộ Dung Thanh Thanh, nàng là Thanh Thanh yêu dấu nhất của ta.”
Mộ Dung Thanh Thanh hiển nhiên cũng nghe ra sự bất đồng trong giọng Lăng Phong:
– Lăng lang, thiếp… thiếp cũng yêu chàng!” Nói xong, nàng lại một lần nữa ỷ ôi trong lòng Lăng Phong.
Lăng Phong lại lần nữa hôn lên đôi môi anh đào của nàng, bọn họ nhiệt liệt hôn nhau, đồng thời kích động vuốt ve thân thể đối phương, dục hỏa liền hừng hừng dâng lên trong lòng bọn họ.
Lăng Phong đã hiểu được tâm sự của Mộ Dung Thanh Thanh, liền động cởi tiết khố của nàng ra, Mộ Dung Thanh Thanh nhấc mông lên một chút, để
Lăng Phong dễ dàng cởi tiết khố ra. Công phu sớm đã luyện đủ, không cần làm lại, Lăng Phong cởi quần áo, nằm trên người Mộ Dung Thanh Thanh, cảm giác này thật sự thoải mái cực kỳ.
– A …” Mộ Dung Thanh Thanh nhịn không nổi giãy dụa vật lộn, tay Lăng Phong tại các bộ vị mẫn cảm của nàng không ngừng quấy rối, nàng rất nhanh đã đạt tới cao triều, loại cảm giác trước nay nàng vẫn nóng lòng chờ đợi, điều này càng làm cho nàng lãng thanh không dứt:
– Ác …”
– Thanh Thanh hảo nương tử, hôm nay để phu quân hảo hảo thương nàng nha.” Lăng Phong cưỡi trên lưng Mộ Dung Thanh Thanh, bắt đầu tự cởi y phục trên người.
– Chàng, nhẹ một chút!” Mộ Dung Thanh Thanh trong lòng đã không còn căm hận, cũng không có phản kháng, chỉ có một chút căng thẳng.Nàng dùng cặp mắt mỹ lệ, câu hồn nhiếp phách, từng chốc từng chốc nhìn chằm chằm vào động tác Lăng Phongđích.
– A!” Theo Lăng Phong tiến vào thân thể nàng, Mộ Dung Thanh Thanh không nín được phát ra một tiếng **.
Mặc dù sự đau đớn của xử nữ tê tâm liệt phế, nhưng khoái cảm của linh dục tựa như sóng lớn ngoài biển rộng kéo tới, cuồn cuộn trong thân thể Mộ Dung Thanh Thanh,cuồn cuộn trong căn phòng ấm áp này.
Bọn họ tận tình vui vẻ.
Như cá gặp nước.
Phiên vân phúc vũ.
Trong không khí thỉnh thoảng truyền đến Mộ Dung Thanh Thanh trận trận nhũ yến oanh đề (lãng kêu).
Lăng Phong nghe thấy như tiếng nhạc cổ vũ, động tác càng ngày càng hung hăng, lực trùng kích càng mạnh, mà cảm thụ của Mộ Dung Thanh Thanh cũng càng thêm mãnh liệt … đột nhiên ―― một cỗ chân khí như giao long xuất hải, từ trong cơ thể Lăng Phong mạnh mẽ bắn ra.
Mộ Dung Thanh Thanh đang mục huyễn thần mê (tựa như mắt hoa mày choáng), bất thình lình cảm thấy một dòng nước ấm, mạnh mẽ bắn vào trong nơi sâu thẳm nội tâm nàng, một loại cảm giác thư sướng như sét đánh nhất thời truyền khắp toàn thân.
Tốc độ hô hấp của Mộ Dung Thanh Thanh trở nên càng ngày càng dồn dập, nhiệt lực trong cơ thể càng không chỗ phát tiết, Lăng Phong phát hiện trong ánh mắt kia của Mộ Dung Thanh Thanh âm ỷ dục hỏa, đôi mắt phượng càng nhìn càng thấy đẹp, Lăng Phong chỉ cảm thấy trong cơ thể có một ngọn lửa vô danh càng ngày càng mạnh đang thiêu đốt.
Thể chất của Mộ Dung Thanh Thanh càng ngày càng trở nên mẫn cảm hơn, theo cơn sóng trào từng ngọn từng ngọn sóng kéo tới, Mộ Dung Thanh mắt khép hờ, cánh tay quấn chặt trên người Lăng Phong, toàn thân run rẩy mãnh liệt, tựa hồ cố hết sức nếm trải khoái cảm cùng thư sướng tuyệt vời của cuộc đời.
Mộ Dung Thanh Thanh một tiếng thanh thanh lãng khiếu (như dâm oa đãng ngữ đó), đong đưa lắc lư liên tục, đã khơi lên sóng dục của Lăng Phong, khiến Lăng Phong nâng cao tinh thần, ** vạn trượng. Lăng Phong điên cuồng tác chiến một trận, sau hơn ngàn hiệp.
– A …” Một tiếng kêu yêu kiều dâm mị đến tận xương, Mộ Dung Thanh Thanh co quắp một trận, mềm mại êm ái, dòng nước ướt át thấm đẫm da thịt, gắt gao ôm chặt lấy Lăng Phong, một trận không thể ức chế nổi toàn thân căng cứng, co rút lại.
Lăng Phong cảm thụ được toàn bộ nhiệt năng của nó, da đầu ngứa ngáy một trận, mạnh mẽ nắm lấy ** của nàng, tốc độ của mông ngày càng nhanh hơn, lần lượt dùng sức đôt tiến, tựa như gió thu cuốn hết lá vàng vậy.
– Trời ạ …” Theo đó Mộ Dung Thanh Thanh một trận kinh hô, “A, thiếp, thiếp không được rồi!!” Mộ Dung Thanh Thanh sau khi trải qua mấy trăm lần công kích của Lăng Phong, rốt cục nhịn không nổi lại đạt tới rồi cao triều, thân thể mềm mại của Mộ Dung Thanh Thanh cũng trong khoảnh khắc xụi lơ dưới thân Lăng Phong, Lăng Phong cũng tức thì đình chỉ công kích, lẳng lặng nằm trước ngực Mộ Dung Thanh Thanh, hôn môi nàng, sửa sang lại mớ tóc đã rối bời của nàng.
Mộ Dung Thanh Thanh trong hốc mắt lấp lánh nước mắt trong suốt, thấp giọng nói:
– Lăng lang, thiếp yêu chàng, yêu chàng suốt đời.” Nói xong ôm chặt lấy Lăng Phong, giống như sợ Lăng Phong sẽ chạy mất vậy.
Lăng Phong gắt gao ôm lấy nàng, hôn lên trán nàng, nhu tình nói:
– Ta cũng yêu nàng, Thanh Thanh.”
Mộ Dung Thanh Thanh trong lòng một trận thoải mái, cuốn chặt trong lòng
Lăng Phong, mê man đi vào giấc ngủ, nhưng thật ra Lăng Phong tâm tư như nước tuôn trào, không cách nào ngủ được, qua một lúc lâu, mới mơ màng trầm vào giấc ngủ.
Home » Story » kiều kiều sư nương » Chương 86: Nhũ Yến Oanh Đề