Nhất Nhất Khuynh Thành: Có tiếng ngựa hý… tiếng bước chân…
Cho nên, ngươi có biết đây là chỗ nào không?
Cẩm Lý mất kiên nhẫn nhìn màn hình trắng xóa này, khoang tay chờ đợi. Ngoài chờ đợi ra, cũng không còn cách nào khác.
[ Hệ thống thông báo: Cặp đôi Nhất Nhất Khuynh Thành cùng Nhất Nhất Dương Thành vững kết đồng tâm, hoàn thành nhiệm vụ tiên duyên, nhận được nhiều vật phẩm truyền thuyết.]Hệ thống nhảy lên thông báo, cũng đồng thời, toàn bộ khung cảnh trắng xóa xung quanh đều được tô thêm màu sắc.
Thảo Đào Nguyên!
Đây là maps đầu tiên của game, không hề có quái giã ngoại, nơi này bình thường chỉ có những người làm nhiệm vụ tân thủ mới lui đến… ngay cả Cẩm Lý cũng không để ý đến bản đồ này!
Nhất Nhất Khuynh Thành: Làm sao tìm ra được nơi này vậy?
Nhất Nhất Dương Thành: Đoán.
Cẩm Lý vừa đọc được câu trả lời của Dương Nhất Thành, trước mắt nhân vật Nhất Nhất Khuynh Thành liền có một đàn ngựa lớn chạy qua.
Nhiệm vụ cũng kết thúc rồi, Cẩm Lý lục đục offline đi ngủ.
Nhất Nhất Khuynh Thành: Tôi offline đây.
Nhất Nhất Dương Thành: Được, ngày mai tôi bận việc, sẽ không online.
Nhất Nhất Khuynh Thành: ok!
Ngày mai trẫm cũng bận, sẽ không online.
—
Cẩm Lý nhận được thông báo từ bà Cẩm rằng người Cẩm Lý muốn đang được đưa về trong ngày hôm nay, sáng mai sẽ bắt đầu buổi làm đầu tiên.
” Được, con biết rồi.” Cẩm Lý trả lời xong liền tắt máy.
Ngày mai là buổi đi làm đầu tiên của nhóc nhà mình, phải chạy tới hỏi thăm chút chứ nhỉ!
Cẩm Lý hào hứng, thống báo cho quản gia chuẩn bị xe. Quản gia sợ hãi bệnh tình của Cẩm Lý, không dám trái lệnh, phân phó thật tốt mọi chuyện.
Sáng thứ hai đầu tuần, Dương Nhất Thành di chuyển từ căn hộ được công ty sắp xếp cho đến chỗ làm. Vừa đến cửa lớn công ty đã có người đứng ở đó đợi y, chỉ dẫn cho y đến bộ phận làm việc.
” Tôi đi vệ sinh một chút.” Dương Nhất Thành nói với người dẫn đường.
” Được, tôi ở đây đợi anh. Nhà vệ sinh ở hướng kia.”
” Tôi biết rồi.”
Từ tối hôm qua sau khi đáp máy bay xuống, Dương Nhất Thành không một lúc nào hết hồi hộp. Y hiện tại, đang ở rất gần người kia. Tối nay, có nên hẹn gặp người ấy ra ngoài không nhỉ?
Vừa đi vừa suy nghĩ, không chú ý liền đâm phải một người.
” A!”
Người đó khẽ rên lên một tiếng.
” Cậu không sao chứ!” Dương Nhất Thành nhìn thiếu niên trước mặt đang nửa ngồi trên mặt đất ôm ngực, trong lòng dấy lên cảm xúc lo lắng điên cuồng. Y tiến tới, muốn xem tình hình của thiếu niên… lại không ngờ, bị thiếu niên gạt ra.
” Dương Nhất Thành, anh …”
Mọe Mọe Mọe!! cái thể loại gì, vừa gặp được nhóc nhà mình tim liền đau như vậy chứ!!!
” Cậu sao không?” Dương Nhất Thành không để ý đến động tác của Cẩm Lý, tiến tới đỡ lấy anh.
” Không…không có sao.” Cẩm Lý xua xua tay. Cố gắng giảm bớt cảm xúc trong lòng.
—-
Nhiệm vụ tiếp theo kích thích hơn nhiều, muốn đăng nhiều cho nhanh đến nhiệm vụ tiếp theo. Cơ mà đăng nhiều quá sợ cháy bản thảo. Biết đâu vài hôm nữa lười biếng không thèm gõ nữa thì sao!!!