– Phụt! Chu Hằng phun ra một ngụm máu tụ, vội vận chuyển lực lượng điều trị xương gãy, nhưng hắn liền phát hiện, hiệu quả cực kém!
Sau khi võ giả hình thành Thần chích, chỉ cần còn một hơi thở, sẽ có thể lập tức điều trị mọi thương thế – chỉ cần bỏ ra tinh huyết, linh lực! Nhưng trong cơ thể hắn rõ ràng không có tồn tại linh lực dị chủng, tại sao muốn muốn điều trị xương gãy lại khó khăn như thế?
Hắn vội vàng vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn, trong đó có tiểu phù văn công hiệu trị liệu, sau khi vận chuyển một lần, cuối cùng xương gãy bắt đầu lành lại, tuy rằng tốc độ kém xa đến mức lập tức khỏi hẳn, nhưng cũng nhanh hơn nhiều lần so với khi nãy!
Nơi này là Minh giới, mọi thứ đều khác!
Chu Hằng khẽ biến sắc, trước kia, bị thương căn bản không phải chuyện gì to tát, chỉ cần không bị đánh trúng yếu hại, bị thương nặng cỡ nào cũng chỉ ngang với tiêu hao một phần linh lực, tối đa tổn hao một ít tinh huyết.
Nhưng bây giờ thì khác, thương thế sẽ ảnh hưởng rõ ràng đến chiến lực!
Hiện tại hắn cũng cảm giác được, bởi vì xương gãy, tốc độ di động của hắn giảm bớt ít nhất hai thành!
– Ngao! Yêu hổ cũng cảm thấy rất giật mình, theo nó nghĩ đập một cái thì khẳng định Chu Hằng sẽ thành thịt băm, tiếp theo bị nó nuốt trọn! Nhưng đối phương lại chỉ phun một ngụm máu, chiến lực mạnh mẽ đến khó tin!
Nhưng yêu hổ nhanh chóng ném khó hiểu này sang một bên, có lợi hại hơn nữa thì sao chứ, cũng chỉ là con người bình thường mà thôi!
Nó vỗ cánh, phát động công kích Chu Hằng, tinh khí như lao thẳng lên trời của đối phương làm nó thèm thuồng, đúng là đại bổ.
– Gâu… Tiểu Hỏa lắc người, thân thể lập tức lớn ra, ầm ầm ầm, bốn chân đạp mạnh hết sức vào mặt đất, toàn thân bùng cháy ngọn lửa nóng bỏng, mở ra toàn bộ chiến lức.
Chu Hằng tế ra Hỗn Độn Thiên Kinh, con yêu hổ này thật quá mạnh mẽ, một tầng phòng ngự Ngũ Hành Phù Văn căn bản không đủ nhìn! Hơn nữa, hiện tại hắn vẫn không thể vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn không hạn chế, muốn đánh lâu dài, hắn nhất định phải tiết kiệm từng phần lực lượng.
Ầm!
Yêu hổ vô cùng hùng mạnh, vỗ một cái đập bay Tiểu Hỏa ra ngoài, nhưng thần thú thiên địa rốt cuộc là thần thú thiên địa, dù là yếu hơn một tầng vẫn đốt cho vuốt của con yêu hổ cháy đỏ rực.
Nó đánh trái lẫn phải, một bàn chân hổ to lớn đánh vào Chu Hằng.
Nơi này là Minh giới, chiến lực của Tinh Thần Vương không bị chút áp chế nào, tốc độ của nó thật là vô cùng nhanh, Chu Hằng căn bản không thể tránh né được một chưởng này, chỉ đành giơ kiếm đón đỡ!
Ầm!
Thân mình Chu Hằng lui mạnh, hào quang năm màu trên người nháy mắt liền bị nổ nát, nhưng vẫn còn một tầng hào quang màu vàng sau cùng lấp lánh, cuối cùng hoàn toàn hóa giải một đòn của con yêu hổ!
Đây chính là hợp lực lượng của Hỗn Độn Thiên Kinh và Chu Hằng, đồng thời thi triển Ngũ Hành Phù Văn mới làm được!
Nhưng ngay cả thế, ngực của Chu Hằng vẫn nóng rát, dù không bị gãy thêm khúc xương nào, nhưng vẫn vô cùng khó chịu! Hắn gia tăng vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn để điều trị xương gãy, trên người có thương thế làm cho không thể phát huy toàn bộ chiến lực.
Ầm! Ầm! Ầm!
Con yêu hổ này chiếm cứ chủ động hoàn toàn, đánh cho Chu Hằng cùng Tiểu Hỏa chật vật không thôi.
Nhưng thế này cũng cho thấy một người một chó này yêu nghiệt thế nào.
Chu Hằng có hai tầng Ngũ Hành Phù Văn hộ thân, phòng ngự mạnh gần như đạt đến cực hạn Minh Tiên, ngay cả công kích của Tinh Thần Vương cũng có thể mạnh mẽ chống đỡ! Còn Tiểu Hỏa là thần thú trời sinh, thể chất mạnh mẽ quả thật phát cuồng, cứng rắn chịu nhiều công kích như thế cũng chỉ là bị đánh bay mà thôi, bản thân lại không có một chút thương thế nào!
Nhưng, mưa lâu cũng có thể mài thủng đá, cứ mãi bị đánh, cuối cùng sẽ đến điểm giới hạn, đến lúc đó Tiểu Hỏa có thể sẽ bị yêu hổ nháy mắt đánh chết! Còn tình hình của Chu Hằng cũng không tốt hơn bao nhiêu, Hỗn Độn Thiên Kinh theo ý thiên địa mà sinh ra, có thể vận chuyển vô hạn, nhưng lực lượng của Chu Hằng lại là có hạn!
Một khi hắn dùng hết linh lực, dựa vào Hỗn Độn Thiên Kinh sẽ không thể bảo hộ được hắn!
Hỏng bét nhất, là hiện giờ bọn họ hoàn toàn ở thế phòng thủ, không nhìn ra một chút hy vọng đánh bại yêu thú này.
– Bão lớn, chạy mau! Con lừa đen ở bên cạnh kêu to.
– Tiểu Hỏa, quay lại! Chu Hằng ra lệnh cho Liệt Diễm Khuyển, một người một chó liên thủ, vừa đánh vừa lui.
Yêu hổ vội đuổi theo, hứng thú của nó với đám này càng lúc càng lớn, rõ ràng đều là Minh Tiên, vì sao lại ngăn cản được nó lâu như thế? Điều này nói rõ, huyết mạch của một người một thú này đều vô cùng mạnh mẽ!
Yêu thú coi trọng nhất là huyết mạch, chúng nó dựa vào huyết mạch mà trở thành tồn tại hùng mạnh, không cần tu luyện công pháp gì, trời sinh là vậy!
Nhưng thành bởi huyết mạch, thua cũng bởi huyết mạch, đẳng cấp huyết mạch quyết định trình tự của bọn chúng, mặc kệ ngày sau chúng cố gắng tu luyện thế nào cũng vô dụng! Trừ khi… chúng nó có thể ăn được thánh dược tăng lên huyết mạch, hoặc là cắn nuốt tồn tại có huyết mạch càng mạnh hơn!
Như vậy, huyết mạch của chúng có thể thăng cấp, tiến vào cảnh giới cao hơn!
Ví dụ như con Kim Dực Hổ này, cực hạn của nó chính là Tinh Thần Hoàng, đây là do huyết mạch của nó quyết định. Chỉ cần có thể trưởng thành suôn sẻ, nó sẽ trở thành Tinh Thần Hoàng, sẽ không vì tư chất bản thân kém cỏi mà không đạt đến, cũng sẽ không vì tư chất bản thân cao hơn mà đột phá.
Nếu như cắn nuốt Chu Hằng cùng Tiểu Hỏa, nói không chừng huyết mạch của nó có thể đánh vỡ cực hạn này, tăng lên tới Tinh Thần Đế!
Khát vọng mạnh lên, ghi vào trong bản năng của mỗi một sinh vật!
Con yêu hổ này làm sao chịu bỏ qua đám Chu Hằng, nó muốn trở nên càng hùng mạnh hơn!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Ba người đánh cho kịch liệt, từng dãy cây cối ngã xuống, từng mảnh đá vụn bắn tung, ở thật xa cũng cảm ứng được động tĩnh bên này phát ra.
Bên trong mảnh rừng núi này hẳn là không còn yêu thú quá mạnh, bằng không bọn họ một đường đánh tới, khẳng định sẽ gặp được tồn tại càng mạnh hơn.
Chu Hằng nhíu mày, con yêu hổ này quá cố chấp phải bắt giết bọn họ, tốc độ càng nhanh, lực lượng càng mạnh, sức bền đầy đủ, căn bản không thể bỏ rơi được, đánh tiếp nữa, hắn cùng Tiểu Hỏa cũng không chống đỡ được lâu!
Đành phải mời Kim Long nữ hoàng đi ra hay sao?
– Nghiệp chướng làm càn! Ngay lúc này, một đoàn kiếm quang chói lọi xẹt qua, kiếm khí tung hoành, mạnh mẽ đẩy lùi con yêu thú kia ra trăm trượng.