“Có thể, em lập tức trở về.” Tô Khiết không có do dự quá nhiều, vốn dĩ cô cũng muốn quay về.
Chỉ là Đường Lăng nghe thấy lời này của cô, sắc mặt hơi thay đổi, lập tức trở về? Vậy thì chuyện này không có chỗ thương lượng rồi.
Anh biết cú điện thoại này là của Đường Bách Khiêm, anh không biết Đường Bách Khiêm lại muốn làm cái gì, nhưng anh biết cô có quyền quyết định, nếu cô đã đồng ý rồi, Đường Lăng chắc chắn sẽ không nhúng tay quá sâu.
Đường Lăng cũng không thể ở sau lưng nói xấu Đường Bách Khiêm, bởi vì Đường Lăng cảm thấy, trong lòng cô bây giờ, anh nói không chừng còn không có thân bằng Đường Bách Khiêm, lời anh nói, cô chưa chắc sẽ tin.
Đường Lăng biết Nguyễn Hạo Thần bây giờ đang chạy đến, nói không chừng đã đến rồi…
Có điều, bộ dạng này của cô, chắc là chuyện công, đối với công việc, cô chắc chắn rất nghiêm túc, rất nghiêm túc.
Mà lấy tính cách của Nguyễn Hạo Thần, nếu như đuổi theo tới đây, chắc chắn sẽ không để cô rời khỏi, đến lúc đó sự việc ngược lại có hơi phiền phức.
“Phải trở về gấp như vậy sao?” Đường Lăng quyết định không tiếp tục ngăn cản nữa.
“Ừm, đúng vậy, vừa rồi anh nói Nguyễn Hạo Thần làm sao?” Tô Khiết nghe thấy anh vừa rồi nhắc đến Nguyễn Hạo Thần, cho nên không nhịn được hỏi một câu.
“Mặc kệ cậu ta, em nếu như có chuyện gấp, anh đưa em đi.” Lúc này, Đường Lăng ngược lại có hơi sợ Nguyễn Hạo Thần với cô đụng phải nhau, sợ với tính cách bá đạo của Nguyễn Hạo Thần đụng phải tính cách nghiêm túc cố chấp của cô, sự việc sẽ trở nên càng tệ hơn.
Bởi vì anh thật sự nhìn ra, cô thật sự có chuyện gấp phải trở về, thì cái gì cũng không cản được.
Nguyễn Hạo Thần nếu như đến, chắc chắn sẽ không thả cô đi, Nguyễn Hạo Thần nếu như cưỡng ép cản cô, sự việc thật sự không biết sẽ phát triển thành cục diện gì nữa.
“Vậy thì cảm ơn cậu cả Đường rồi.” Tô Khiết ngược lại không có khách sáo với anh, bởi vì, cô thật sự muốn nhanh trở về, càng nhanh càng tốt.
“Em không phải nên gọi anh là anh trai sao?” Đường Lăng đối với cách gọi này của cô, rất bất mãn.
“Còn chưa có kết quả cuối cùng, hơn nữa cho dù chắc chắn, cũng chỉ là bề ngoài.” Tô Khiết rất nghiêm túc chốt một câu.