-Bên trong một tòa di tích cổ xưa,chiến ý bàng bạc tràn ngập thiên địa,một đạo quân đội khổng lồ đang lăng không mà đứng,dẫn đầu là một đạo nhân ảnh đang đứng chắp tay,dưới chân hắn chính là một hải dương được ngưng tụ bởi chiến ý.
-Mà đối diện với người này,đồng dạng có một chi đội khác,chỉ có điều chiến ý của đội quân này,mơ hồ đang bị chiến ý của người này gắp gao ngăn chặn.
-“Tất cả các ngươi đều chết hết cho ta.”
-Âm thanh lạnh lùng dữ tợn cười nói,lộ rõ tính cách khát máu,bàn tay hắn nắm chặt lại,hải dương chiến ý gào thét khởi động,ngưng tụ thành một con huyết hồng cự mãng.
-Cái này cũng chính là Chiến Ý Chi Linh.
-Phanh!Phanh!
-Chiến ý bàng bạc như biến thành cái đuôi của con cự mãng,trực tiếp xuyên thủng thiên địa,sau đó giống như một thanh Cự Phủ hung hăng nhắm hướng đạo quân đội kia bổ xuống,ngay lập tức vô số thanh âm thê lương phát ra,huyết nhục bắn tung tóe trên bầu trời.
-Nhìn một màn này,đạo nhân ảnh kia càng cười to hơn,sau đó hắn quay đầu,nhìn về một người khác đang đứng sau lưng hắn:”Thiếu Điện chủ,ngài nói kẻ thù của ngài chính là người đó à,gọi là Mục Trần gì đó sao?Là kẻ gần đây gây xôn xao khắp chiến trường phải không?”
-Người được gọi là thiếu điện chủ này,sắc mặt âm trầm dị thường,chính là Huyền Thiên Điện Liễu Viêm,khuôn mặt của hắn lúc này như tràn ngập thâm cừu đại hận.
-Bên trong Long Phượng Thiên,thân thể của hắn bị Mục Trần phá hủy,nếu không nhờ phụ thân của hắn hao phí vô số tinh lực,vì hắn cải tạo thân thể thì có lẽ giờ đây hắn không khác gì một tên phế vật.
-“Không thể ngờ đến tên tiểu tử khốn kiếp này lại có thể khống chế chiến ý đạt đến trình độ thế này.”Liễu Viêm lạnh lùng cười nói.
-Đạo nhân ảnh kia mỉm cười,hắn lè cái lưỡi liếm liếm môi,ánh mắt đỏ ngầu càng đậm thêm một chút,nói khẽ:”Thiếu Điện chủ,chúng ta có thể làm một cuộc giao dịch hay không,ta có thể biến tên Mục Trần giống như một con chó nằm phục dưới chân của ngài,nhưng đổi lại ngài có thể giúp ta đạt được vị trí Đại Thống Soái của Huyền Thiên Điện…”
-Liễu Viêm hai mắt nheo lại,mang theo vẻ mặt dữ tợn,trầm ngâm một lát,hắn gật đầu đồng ý.
-“Haha..Tốt lắm!”
-Tại một mảnh bình nguyên,chỉ có điều giờ phút này không thể gọi là bình nguyên nữa,bởi vì nó được trải khắp nơi vô số thi thể huyết nhục không rõ,máu tươi giàn giụa.
-Trên một đỉnh núi nhỏ,có một thiếu nữ đang ngồi xe lăn,mái tóc đen rũ xuống che kín khuôn mặt,nàng lẳng lặng nhìn về đống thi thể bừa bộn trước mặt,sau lưng nàng là một đạo quân đội khổng lồ,chến ý bàng bạc,bạo phát ra xung quanh.
-Tất cả ánh mắt đều mang theo vẻ kính sợ nhìn qua thân ảnh đơn bạc của thiếu nữ kia.
-Đột nhiên một đạo thân ảnh khác xuất hiện sau lưng vị thiếu nữ,ôm quyền nói.
-“Mộ thống lĩnh,ta vừa nhận được một lời đề nghị từ một đội ngũ khác của chúng ta.”Người vừa xuất hiện nhẹ nhàng nói tiếp:”Nàng muốn mời thống lĩnh ra tay đối phó vời Đại La Thiên Vực Mục Trần,nghe nói người này cũng có thể ngưng luyện ra Chiến Ý Chi Linh,mà Tiểu Phương đại nhân nói,nếu ngài có thể đối phó được Mục Trần,hắn sẽ vì muội muội của ngài cầu xin: Cửu Thiên Tục Hồn Thảo”
-Nghe được 5 chữ “Cửu Thiên Tục Hồn Thảo” ánh mắt âm u của thiếu nữ khẽ rung động,chợt nàng giơ ngón tay trắng nõn lên trán điểm một chút.
-“Ta biết rồi!”
-Mà người gây ra chấn động đánh bại mấy chi quân đội của Thần Các..,nhân vật chính của chúng ta:Mục Trần lúc này cũng không hề chú ý đến những tin tức nhao nhao hỗn loạn đó,hắn đã hao tổn tâm cơ lôi kéo bốn người Liệt Sơn Vương,sau đó dùng Tầm Linh Bàn trong tay cật lực tìm kiếm các tòa di tích còn lại.
-Đều cần làm trước mắt bây giờ,chính là kiếm đủ số lượng Vẫn Lạc Nguyên Đan,sau đó tụ họp với người của Vực chủ,tìm kiếm Địa Chí Tôn bí tàng,cho nên nếu như Mục Trần không tận dụng Tầm Linh Bàn trong tay,thì thật là phí phạm của trời mà.
-Mà nhờ có Tầm Linh Bàn hỗ trợ,lại thêm có đội ngũ quân đội cường thế chống lưng,chỉ trong bốn ngày ngắn ngủn,bọn người Mục Trần cũng kiếm được thu hoạch tương đối kinh người.
-Chỉ trong bốn ngày,bọn hắn tổng cộng tìm kiếm được hơn ba mươi tòa di tích,trong đó quy mô đạt Tam cấp ước chừng hơn mười tòa,thậm chí ngay cả Nhị Cấp di tích cũng kiếm được một tòa…
-Mà trải qua thu hoạch ba mươi tòa di tích,số lượng Vẫn Lạc Nguyên Đan thu được gần 1 vạn,dựa theo tỷ lệ phân phối,mỗi đội ngũ cũng tới tay hơn hai nghìn viên trở lên,thu hoạch kếch xù như vậy,cho dù khí độ như Liệt Sơn Vương cũng nhịn không được mà vui mừng như điên,bởi vì đổi lại cho bọn hắn tìm kiếm,dùng bốn ngày như vậy,muốn tìm được hai nghìn viên Vẫn Lạc Nguyên Đan chính là người điên nằm mộng.
-Mục Trần đối với việc này cũng tương đối thỏa mãn,bởi vì khi thời điểm bọn hắn phát hiện một ít di tích,cũng khó tránh khỏi chạm trán với các thế lực khác,bất quá các thế lực này nhìn thấy đội ngũ cường hãn của bọn hắn như thế,cũng đành ngậm ngùi mà buông bỏ,tất nhiên đội hình Năm vị Lục phẩm chí tôn kèm theo Năm chi quân đội tinh nhuệ,cho dù là Thất Phẩm Chí Tôn cũng khiếp sợ mà đi đường vòng.
-Ngoài ra,bên trong một ít di tích,nguy hiểm luôn nguy cơ trùng trùng,nhớ lần lúc bọn hắn tìm được một di tích Nhị cấp,phát hiện mười vị cường giả viễn cổ vẫn lạc bởi vì nguyên nhân đặc thù mà thân thể chưa bị mục nát,bên trong bọn chúng có đến bốn vị đạt tới Lục Phẩm Chí Tôn.
-Mà tòa di tích Nhị cấp này,mang đến phiền toái thật sự không nhỏ,thậm chí thương vong cũng không tránh khỏi,mà đây là nhớ có bọn người Liệt Sơn Vương đi cùng,chứ nếu không chỉ bằng Cửu U Điện xông vào nơi đây chẵng khác nào là đi tìm chết.
-Cho nên,Mục Trần cảm thấy vô cùng hài lòng với quyết định mời bọn người Liệt Sơn Vương đi cùng.
-Mục Trần đang ngồi xếp bằng bên trên một tòa cô phong,hai mắt nhắm nghiền tiến vào trạng thái tĩnh tu,được một lúc đột nhiên hai mắt mở ra,ánh mắt nhìn vè phía dưới,Cửu U Vệ bên trong 5 đạo quân đội cũng đang ngồi xếp bằng,chiến ý bàng bạc bắt đầu khởi động.
-Mục Trần nhìn chằm chằm vào 5 cỗ chiến ý đang bạo phát,con ngươi màu đen như nổi lên một tia tâm tư mãnh liệt,từ sâu bên trong nội tâm huyết khí cuồn cuộn dâng trào.
-Không biết hiện tại ta có thể vừa khống chế chiến ý của Cửu U Vệ đồng thời cũng có thể đem chiến ý của các chi đội khác khống chế trong tay hay không?