Trong chiếc điện thoại di động Thẩm Văn Cường lấy ra có một đoạn clip, trong clip đang chiếu lại cảnh trước đó người của Triệu Thị đến tìm ông ta.
Nhìn thấy đoạn clip này, Trương Thác cũng yên tâm, anh cũng không muốn cầm cái chứng cứ này đi tính sổ với nhà họ Triệu, mà là muốn xác định răng sau lưng không còn người nào khác nhúng tay vào chuyện này.
“Anh hai, chuyện này thật sự không thể trách tôi được, nếu như tôi không làm thì cũng sẽ có người khác đi làm, tôi chỉ là hạng cắc ké thôi, chuyện mà Triệu Thị đã giao tôi không thể từ chối được” Thẩm Văn Cường không ngừng van xin.
Trương Thác hừ lạnh một tiếng, hai chân liên tục vào đá vào chỗ cảng chân của Thẩm Văn Cường.
Có thể nghe thấy một chuỗi tiếng “răng rắc” rõ ràng truyền đến từ chỗ cảng chân của Thẩm Văn Cường, còn Thẩm Văn Cường vẫn đứng ở chỗ đó lại phát ra tiếng kêu thảm thiết như mổ heo, quỳ xuống ngay tại chỗ, hai cảng chân của ông ta đều bị Trương Thác mạnh mẽ đá gãy.
Đối với loại người này, Trương Thác tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha, đợi anh đi rồi thì ắt sẽ có người tới chọn chỗ chôn sống Thẩm Văn Cường.
Trương Thác vẩy vẩy tay, không thèm nhìn Thẩm Văn Cường nữa, xoay người đi ra khỏi phòng VỊP.
Lúc đi tới cửa phòng VIP, Trương Thác dừng chân lại nhìn về phía Tôn Lãm: “Phải rồi, em về Châu Xuyên à, muốn đi chung không?”
“Về về về, nó về” Tôn Lãm còn chưa kịp lên tiếng thì mẹ kế của cô ấy đã liên tục trả lời, gương mặt lấy lòng, cũng không còn dáng vẻ coi thường như trước đây nữa, đồng thời cũng không ngừng nháy mắt với Tôn Lãm.
Đây chính là ông xã của tổng giám đốc Nhất Lâm đó, Nhất Lâm là nhà người ta đó, cho dù ôm một cái đùi cũng đủ để mình sống cả đời, mẹ kế của Tôn Lãm chỉ muốn Tôn Lãm nhanh chóng nịnh bợ cái cây to này.
Tôn Lãm nhìn thấy dáng vẻ vội vàng sợ hãi của mẹ kế mình thì ngại ngùng nhìn Trương Thác.
Trương Thác không thèm liếc mắt nhìn mẹ kế của Tôn Lãm cái nào, mở miệng nói: “Nếu về thì đi chung với nhau đi”
Trương Thác nói xong bước ra khỏi phòng VỊP.