-Từ Bá gầm lên,hắn phát giác được,Huyết Ưng Điện đang bị vây trong sơn cốc cũng đang chuẩn bị giết ra,nếu như để cho bọn hắn họp lại với Củu U vệ,thì xem như lần này tiêu rồi.
-Mà hiện tại Viêm Lang chủ cùng Thiên Hùng chủ lại bị ba đạo quân đội của Liệt Sơn Vương đuổi giết,căn bản không thể đến trợ giúp,nên giờ khắc này chỉ có thể dựa vào bản thân và đào tẩu mà thôi.
-Mục Trần khuôn mặt lạnh lùng nhìn Thiên Ngạc Quân liên tục rút lui,cũng không có ý định buông thả,đây chính là cơ hội đánh chó cùng đường,bàn tay lập tức vung lên,Chiến Ý Chi Linh lần nữa giang rộng hai cánh màu đen,chiến ý bàng bạc bắt đầu khởi động,trực tiếp hóa thành vô số đạo chiến ý hắc vũ,dùng thế công như phô thiên cái địa mãnh liệt bắn tới.
-Trên bầu trời,lúc này xuất hiện tràng cảnh một đội quân đang nhanh chóng bỏ chạy,phía sau lại có một đội quân liên tục đuổi giết,mà mỗi một lần chiến ý va chạm với nhau,không gian liền lập tức chấn động,mặt đất bên dưới bị dư ba chấn cho tan nát.
-Mà khi hai đạo chiến ý mạnh mẽ va chạm với nhau,không tránh khỏi cả hai đều bị thương tổn,nhưng với quyết tâm bỏ chạy của Thiên Ngạc Quân đương nhiên bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng,mặc dù về số lượng nhiều hơn không ít,nhưng Cửu U Vệ lại có chiến ý chi linh hỗ trợ,nên chênh lệch lực lượng cũng không kém là mấy.
-Mục Trần nhanh chóng xuất hiện trên đầu chiến ý chi linh,hai mắt nheo lại,nhìn về phía Thiên Ngạc Quân đang nhanh chóng rút lui,dò xét vị trí của Phương Nghị,sau đó ngón tay nhẹ nhàng điểm trên không một cái.
-Ô..n..n..g!
-Hắc vũ chiến ý như phô thiên cái địa,mãnh liệt chuyển hướng,hơn mười đạo hắc vũ tốc độ như bôn lôi nhanh chóng nhằm vào vị trí Phương Nghị mà bắn tới.
-Hiển nhiên,Mục Trần có ý định muốn giết chết tên hỗn đản Phương Nghị này rồi.
-Phương Nghị nhìn thấy hắc vũ bắn tới,sắc mặt lập tức biến đổi,hắn cảm nhận được lực lượng của hắc vũ vô cùng khủng bố.
-Mục Trần hiện tại xem ra còn lợi hại hơn Mục Trần mới vừa rồi giao chiến.
-Oanh!
-Nhưng Phương Nghị cũng không phải dạng người khoanh tay ngồi chờ chết,khẽ quát một tiếng,linh lực lập tức bạo phát ra ngoài,ngưng tụ thành một đạo cự ảnh,Viễn Cổ Tinh Thần Pháp Thân lập tức được triệu hoán.
-Mục Trần nhìn đạo Tinh Thần Pháp Thân vừa xuất hiện,khóe miệng hơi nhếch lên,mang theo vẻ mặt băng lãnh,ngón tay nhẹ nhàng điểm xuống,lập tức hơn mười đạo hắc vũ chiến ý xuyên thủng hư không hung hăng oanh kích vào thân ảnh Tinh Thần Pháp Thân.
-Phanh!
-Linh lực cuồng bạo chấn động tàn sát xung quanh,Tinh Thần Pháp Thân lúc trước khiến cho Mục Trần vô cùng khốn đốn lúc này bị đập nát không còn một mảnh,thân hình Phương Nghị chật vật bắn mạnh ra ngoài,máu tươi điên cuồng phun ra,sắc mặt trắng bệch như sắp chết.
-Chỉ một kích,Phương Nghị thất bại đến thê thảm.
-Xôn xao…
-Các đội ngũ đến từ các thế lực khác cũng vô cùng kinh ngạc,ánh mắt như muốn lồi ra ngoài,hiển nhiên vừa này Mục Trần cùng phương Nghị chiến đấu đến lưỡng bại câu thương,mà giờ phút này chỉ một kích đã khiến cho Phương Nghị bị đánh cho thê thảm.
-Tuy đây không phải là lực lượng của bản thân Mục Trần,mà là của toàn thể Cửu U vệ phát ra,cũng chẵng ai cười nhạo Mục Trần dựa vào ngoại lực hỗ trợ,bởi vì đây chính là chiến trường…cho dù dốc hết mọi thủ đoạn đê tiện chỉ cần có thể giết chết được đối phương thì đó chính là Chiến Thắng.
-Còn về quyết đấu công bằng,chỉ có mấy thằng đầu heo mới nghĩ đến chuyện đó.
-Mục Trần hờ hững nhìn về thân ảnh Phương Nghị vừa bị đánh cho tan tác,hắn cũng không còn nhuệ khí lúc trước giao phong,bởi vì hiện tại hắn so với mình đã không còn cùng một đẳng cấp.
-Hưu..!
-Mục Trần tay áo vung lên,thêm một lần nữa xuất hiện mười đạo hắc vũ đánh thẳng vào Thiên Ngạc Quân,lại nhắm thẳng vào Phương Nghị đang chật vật mà bắn tới,hiển nhiên muốn đem con chó này đuổi cùng giết tận.
-Mà Phương Nghị cảm thấy Mục Trần có sát ý muốn giết chết mình,sắc mặt tái nhợt càng thêm run rẩy,vội vàng bỏ chạy,hiển nhiên hắn hiểu được,Mục Trầm nắm trong tay Cửu U chiến ý,căn bản bản thân mình không có năng lực phản kháng.
-Bất quá Mục Trần cũng không cho hắn cơ hội bỏ chạy,hắc vũ chiến ý điên cuồng thi triển đến tận cùng,như thiểm điện xé nát hư không,sau vài lần hô hấp đã xuất hiện trên đầu Phương Nghị,lấy khí thế như quân lâm thiên hạ ầm ầm đổ xuống.
-Oành!..Oành!!
-Ngay lúc hắc vũ sắp đập nát đầu Phương Nghị,thì thân ảnh Từ Bá giống như tia chớp,xuất hiện bên cạnh,hét một tiếng thật to linh lực cuồng bạo từ trong cơ thể bộc phát ra ngoài.
-Phanh!
-Hắc vũ chiến ý vừa tiếp xúc với Linh lực cuồng bạo,lập tức bị chấn nát bấy.
-“Dám ở trước mặt ta giết người,một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi cũng quá cuồng vọng đi.!”
-Từ Bá vẻ mặt hung tợn nhìn về phía Mục Trần,sau đó nhìn về thống lĩnh Thiên Ngạc Quân lạnh nhạt nói to:”Các ngươi tạm thời rút lui đi,để ta ngăn cản tên tiểu tử cuồng vọng này lại.”
-“Mẹ kiếp..Lục Phẩm Chí Tôn thì giỏi lắm sao? Nếu như ngươi muốn chết,thì ta liền dùng máu của ngươi tế chiến kỳ của Cửu U Vệ vậy!”
-Đối mặt với Từ Bá đang điên cuồng hét to,Mục Trần lãnh đạm cười cười,một tay đột nhiên kết ấn,Cửu U Tước do chiến ý ngưng tụ ngửa mặt lên trời hót một tiếng thật to,chiến ý khủng bố bạo phát quét sạch thiên địa xung quanh.
-Hắc vũ đang bay đầy trời,ầm một tiếng đột ngột chuyển hướng nhắm về phía Từ Bá mãnh liệt bắn tới,sát ý tràn ngập như muốn hủy thiên diệt địa.
-Trong thiên địa,các đội ngũ khác đang đứng xem náo nhiệt cũng hít một hơi khí lạnh,tiểu tử Mục Trần này đúng là trời sinh cuồng vọng mà,hắn dám dùng lực lượng của một đội quân mạnh mẽ đấu cứng với một gã Lục Phẩm Chí Tôn!..Đến cuối cùng..Hươu chết về tay ai cũng không biết.