“Chẳng lẽ họ không đáng để con nghỉ ngờ sao chứ?”
Long Phi hừ một tiếng: “Cái người đàn ông ở thuộc địa Đông Hải kia cũng họ Giang, con không tin cậu ta không có quan hệ gì vơi người nhà họ Giang.
“Nhưng Linh Nhi nói…”
“Lần cuối cùng Linh Nhi nhìn thấy cậu ta là mười lăm năm trước rồi, sau đó cậu ta bị đuổi khỏi nhà họ Giang, làm sao.
Linh Nhi còn nhớ rõ được cơ chứ?”
Ánh mắt Long Phi ngày càng trầm xuống: “Ba à, ba đừng quên năm đó là ba đã phản bội nhà họ Giang, mới khiến cho…”
Không nên nhắc lại “Câm miệng!”