Hai tiểu chính thái thấy tỷ tỷ đi xa, liếc mắt nhìn nhau.
Đông Phương Ái Liên nói:
“Ca ca, mẫu thân không có ở nhà, không cần tỷ tỷ tắm. Ngươi tắm cho ta.”
Dương Ái Húc dùng sức gật đầu:
“Ân. Liên nhi yên tâm, ca ca mang ngươi đi tắm.”
Hai tiểu nhi ‘ý chí chiến đấu sôi sục’, tay trong tay nện bước đi còn chưa ổn định tiến đến phòng tắm.
Trong phòng tắm Dương Bảo Nhi đã chuẩn bị đầy đủ nước ấm, nóng hừng hực, bàn nhỏ bên cạnh còn đặt mấy bộ quần áo.
Hai tiểu nhi ta giúp ngươi, ngươi giúp ta lột sạch quần áo, sau đó đều lộ ra mông nhỏ bóng loáng, cao hứng bừng bừng nhảy xuống bể.
“Oa oa……thật thoái mái……”
“Ha ha ha……thật thoải mái, thật thoải mái…….”
Dương Bảo Nhi đổ nước cho hai đứa không sâu, vừa vặn đến eo bọn chúng, không ngập kín hai ‘người lùn’ nhỏ này.
“Ca ca, gội đầu. Gội đầu a.”
Đông Phương Ái Liên đưa cái đầu nhỏ hình cầu ngả đến trước mặt Dương Ái Húc.
Nhìn mái tóc đen nhánh trước mắt, Dương Ái Húc gãi gãi đầu, cố gắng nhớ lại lúc mẫu thân giúp bọn chúng tắm. Sau đó lấy từ thùng nhỏ bên cạnh một chút sữa tắm, bôi lên đầu Đông Phương Ái Liên, bắt đầu xoa lung tung cho nhóc kia.
“A……mắt đau……mắt đau……”
Đông Phương Ái Liên hừ hừ.
“Nhắm mắt lại, không được mở ra.”
“Ưm……vẫn đau……”
“Phù phù. Ca ca giúp ngươi phù phù.”
Rốt cuộc cũng đem mái tóc lộn xộn gội sạch. Đông Phương Ái Liên cười hì hì nói:
“Ca ca, ta cũng gội đầu cho ngươi.”
“Được.”
Dương Ái Húc ngồi ở trong bồn tắm, đưa đầu tới.
Đông Phương Ái Liên cẩn thận hơn nó, một bên gội một bên giúp nó gãi gãi, chọc cho Dương Ái Húc cười khanh khách không ngừng.
“Ca ca, vì sao tóc ngươi lại màu vàng? Thật là đẹp mắt.”
“Tóc Liên nhi cũng rất đẹp.”
“Hắc hắc, ca ca đẹp. Ca ca không giống ta với tỷ tỷ, cũng không giống phụ thân cùng mẫu thân.”
Đông Phương Ái Liên túm lấy một nắm tóc Dương Ái Húc, vui vẻ cười khanh khách.
Dương Ái Húc cũng ngốc ngốc cười theo nó.
Hai nhóc thật vất vả tắm rửa xong xuôi, đều nhảy ra khỏi bể, cầm khăn vải vụng về lau người. Ngươi giúp ta lau lau, ta giúp ngươi lau lau.
“Ai nha nha, Húc nhi cùng Liên nhi đều thật trắng nõn a.”
Dương Bảo Nhi núp ở bên ngoài phòng tắm, vẫn luôn rình coi hai huynh đệ kia tắm rửa. Khụ, không phải rình coi, là vì đảm bảo an toàn của bọn nó, âm thầm bảo vệ, âm thầm bảo vệ.
Hổ Đầu ghé ở một bên, miệng phát ra tiếng ô ô.
Dương Ái Húc cùng Đông Phương Ái Liên hoàn toàn không biết gì cả. Hai nhóc lau sạch người, chuẩn bị mặc quần áo.
Hai nhóc ngửa đầu, nhìn qua bàn tròn nhỏ quá cao so với thân thể hai đứa kia……
Không có cách nào, tuy rằng trí lực của hai đứa đã bốn năm tuổi, nhưng thân thể vẫn chỉ là một tuổi rưỡi.
Dương Ái Húc vừa bám lấy bàn nhỏ vừa với a với, bàn tay nhỏ đầy thịt với nửa ngày, với không đến.
“Ca ca, ghế ghế.”
Đông Phương Ái Liên ôm cái ghế gỗ tròn nặng bên cạnh, cố gắng kéo sang bên cạnh bàn.
“Để ta.”
Khí lực của Dương Ái Húc hiển nhiên là lớn hơn một chút, hai tay ôm hai bên hoa văn điêu khắc trên ghế, mông nhỏ vểnh lên, hai chân nhỏ béo đạp mạnh.
Cái ghế tròn bằng gỗ kia bị nó kéo đi.
Dương Bảo Nhi ở bên ngoài cửa sổ trố mắt:
“Tiểu tử này trời sinh khí lực thật lớn.”
Bởi vì trải qua việc dạy dỗ con gái, Đông Phương Bất Bại cùng Dương Liên Đình cũng không có dạy hai tiểu nhi võ công từ trong tã lót, ngược lại cực lực bồi dưỡng tinh thần lực của hai đứa. Cho nên Dương Ái húc cùng Đông Phương Ái Liên ngoại trừ trí lực cùng tinh thần lực khác với trẻ con nhân loại bình thường, thân thể lại giống y hệt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Ái Húc đã đỏ bừng, rốt cuộc cũng nhấc được cái ghế đến bên cạnh bàn tròn, sau đó đứng lên ghế, lấy quần áo sạch từ trên bàn tròn xuống.
“Ca ca thật giỏi.”
“Hắc hắc, Liên nhi, đến mặc quần áo.”
“Ca ca, cái này mặc thế nào a?”
“Chắc là như vậy đi……”
“Hình như không đúng……Ha ha ha, ngươi xem bộ dáng của ngươi kìa, thật xấu……”
“Được lắm, ngươi dám giễu cợt ta……Ha ha ha, ngươi nhìn bộ dáng của ngươi đi, cũng thật xấu……”
Hai tiểu nhân nhi dù sao tuổi cũng còn nhỏ, lúc mặc quần áo lại chơi đùa tiếp, ở trong bồn tắm điên cuồng náo loạn một hồi.
Chờ hai nhóc mặc bừa cũng xong quần áo rồi liền hi hi ha ha cầm tay nhau ra khỏi quần áo thì, đã qua gần hai canh giờ rồi.
Sau khi Dương Bảo Nhi đi vào phòng tắm, nhìn thấy khung cảnh giống như cuồng phong quét qua, niềm vui thú lúc rình coi vừa rồi đã không cánh mà bay, sắc mặt không khỏi tái nhợt, ngửa đầu thở dai:
“Phụ thân, mẫu thân, hai người khi nào mới về nhà a a a…….”
Hoàn.