“Thì ra là nàng, khó trách.” An thị bớt đi vài phần xem nhẹ Tiên Y, lại tiếc nuối nói: “Năm đó Hạ thị cũng là quý nữ nổi danh ở kinh thành, nhưng lại không ngờ rằng được gả tới Tưởng gia.”
“Tưởng gia cũng không phải không tốt, nói gì đi nữa cũng là cháu đích tôn của Công chúa, tuy rằng trong nhà không có người làm quan trong triều, nhưng ai dám gây khó dễ cho nhà họ, vị cô nãi nãi kia năm đó là dạng gì ai không biết. Tưởng lão thái gia chính là người dám đoạt lại công chúa lên làm phò mã.” Tứ Vương phi nhớ tới Tứ Hoàng tử đã từng nói qua đoạn chuyện cũ này, lúc đó sắc mặt của Tứ Hoàng tử rất khó coi, thật muốn cười.
“Còn không phải sao, cũng là do di huấn của vị Công chúa kia, không cho hậu duệ vào triều làm quan, có thể làm thương, có thể làm nông, lại không thể làm sĩ.” An thị tiếc hận nói: “Vị tiên sinh Tưởng gia kia học vấn tốt như vậy, lại không ra làm quan.”
“Người ta nói là không thích làm quan kia mà.” Tứ Vương phi nhàn nhạt, người khác đều nói Tưởng thái thái ngớ ngẩn, vị trí Hoàng hậu tốt đẹp không làm, lại muốn gả cho Tưởng tiên sinh, nhưng nàng có thể hiểu được tâm tư của Tưởng thái thái. Hiện giờ trong phủ Tứ Hoàng tử tuy rằng không đến nỗi oanh oanh yến yến như phủ Đại Hoàng tử, nhưng cũng không thiếu thiếp thất, càng miễn bàn đến hậu viện hoàng cung sẽ có bao nhiêu nữ nhân, nếu là nàng thực ra cũng sẽ không muốn vào hoàng gia, nhìn nhà Tưởng tiên sinh chỉ có một mình Tưởng thái thái, trẻ con cũng không thiếu, ngày tháng như vậy mới là thứ nữ nhân đều mơ tới. Chỉ tiếc Hạ thị có một nhà mẹ đẻ tốt, còn nhà nàng lại…
Nói chuyện trong chốc lát, khách nhân đã lục tục tới hết, có người Quách gia, cũng có người bên họ Trần gia, còn có một ít tôn tức của Công chúa, các nàng không phải chỉ tới một mình mà còn mang theo một ít thân thích hoặc bằng hữu, dù sao đây cũng là phân phó lúc trước của Tứ Vương phi, có thể mang thêm một hai người đồng hành.
Kim Xảo Linh vừa vào cửa liền thấy Tiên Y, tuy rằng ả nhịn không được nghĩ đến đồ trên người Tiên Y hẳn là của Kim gia, nhưng ả chỉ có thể nhẫn, cũng hiểu được nhẫn thế nào, hiện tại ả chỉ có thể dựa vào Kim Phong Hoa, ả nhất định phải có quan hệ tốt với Tiên Y, ả còn đang muốn sinh thêm một đứa con nữa. Từ khi Kim Phong Hoa thông qua thi Đình, được khâm điểm thứ cát sĩ, nhà chồng giống như bị gió xoáy cuốn qua, thái độ của mọi người đối với ả đều thay đổi, trượng phu cho dù không thích ả, nhưng cũng sẽ tìm thời gian ở cùng ả và nhi tử, bà bà lại cả ngày hỏi han ân cần với ả, cho dù có lúc không nhẫn nhịn được chế nhạo ả một chút, công công cũng sẽ ra mặt quát bà ta, trước đó hai ngày công công còn tự mình đem bán hai thiếp thất vẫn luôn tác quái trong phòng phu quân, cuối cùng sẽ không ai dám để cho ả bị ấm ức, giống như lúc phụ thân còn ở trên quan trường, hoặc là càng sâu hơn. Kim Xảo Linh hiểu rõ hơn bất kì kẻ nào, con đường tương lai Kim Phong Hoa sẽ đi, bất luận là công công hay phụ thân ả dù nhảy cóc cũng chỉ có thể ngước mắt lên nhìn hắn.
“Đệ muội.” Kim Xảo Linh nói với bà bà một tiếng, rồi đi tới, thật khách sáo cười nói.
Tiên Y không kiên nhẫn, nhưng tâm lý đã sớm có chuẩn bị, tất cũng đối đãi giống như người thường, cười nói: “Quách Đại thiếu nãi nãi.”
Kim Xảo Linh âm thầm tự véo mình một cái, rồi đi đến bên cạnh Tiên Y ngồi xuống noi: “Cho dù trên gia phả không tính là thân nhân, nhưng chúng ta đều là huyết mạnh tương liên, trong lòng tỷ tỷ đều biết.”
Đây là muốn mạnh mẽ dán lên? Tiên Y thầm than da mặt người này thật là dày, rõ ràng nàng đã muốn kéo giãn quan hệ ra với Kim Xảo Linh, nhưng ả lại biến thành sau khi làm con nuôi không dám lui tới thân thiết với thân tỷ?
Tiên Y chỉ cười, vừa không nói lời thừa, cũng không phản bác, dù sao giờ nói cái gì cũng là sau, quả thật ả có quan hệ huyết thống với Kim Phong Hoa, chi bằng lấy tĩnh chế động, xem coi ả còn nói được cái gì.
Kim Xảo Linh lại lải nhải nói chút chuyện khi Kim Phong Hoa còn nhỏ, Tiên Y dù sao cũng không chú ý quá, cũng không biết là nói thật hay nói giả.
“Đệ muội luôn ngồi như vậy có chút không ổn, người tới nơi này đều là trưởng bối, chúng ta cũng nên đi hành lễ.” Đôi mắt Kim Xảo Linh vừa động, lấy tư thái trưởng tỷ ra nói.
Tiên Y cũng cảm thấy không sao cả, nàng biết mục đích của Kim Xảo Linh, Kim Phong Hoa đã sớm nói qua với nàng cô ả Kim Xảo Linh này sống ở nhà chồng không quá tốt, muốn cùng mình đi hành lễ đơn giản chỉ là muốn nói cho mẹ chồng ả biết quan hệ của hai người không phải là giả. Chỉ là, nàng đúng thật là không thể từ chối, cũng không muốn từ chối, nếu Kim Xảo Linh đã lợi dụng nàng, nàng vì sao lại không lợi dụng lại. Trong vòng tròn quan hệ này nàng không có người quen, có người hiểu công việc mang theo nàng đi một vòng, có được một mặt thành thục, tương lai còn có rất nhiều trường hợp như vậy, nàng cũng sẽ không thể ngồi làm người câm.
Hai người đều mang tâm tư đi hành lễ với trưởng bối các nhà, trừ một vài người tính tình cao ngạo nhàn nhạt đuổi các nàng đi, còn lại đều đối xử với Tiên Y rất thân thiết, đặc biệt là bà bà của Kim Xảo Linh, lúc thì là nắm tay, lúc lại lôi kéo nói chuyện, giống như Quách gia mới là nhà mẹ đẻ của Tiên Y.
Tiên Y đang nói chuyện cùng một vị bá phu nhân, lần này tới phần nhiều là có cấp bậc này, bọn họ gả cho nam nhân không phải mang họ Tư Đồ, nhưng bản thân bọn họ đều là thân thích của Tư Đồ hoàng gia, nhà không có thực quyền, nhưng đúng là hoàng thân.
“Thúy Nương, ngươi lại đây.” Bên cạnh có một nha đầu đột nhiên hô lên.
Tiên Y theo bản năng ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thân mình liền cứng đờ, Kim Xảo Linh hiển nhiên cũng nhìn thấy, sắc mặt cũng không được tốt lắm.
Thiếu phụ tên Thuý Nương kia chậm rãi đi tới, giống như là không phát hiện ra Tiên Y cùng Kim Xảo Linh, người đi vào nói với nha đầu kêu lên: “Nhiều người như vậy, ngươi đừng gọi như thế.”
“Ta thấy ngươi ngồi ngẩn ra ở đó, ta sợ nhỏ giọng ngươi không nghe thấy.” Nha đầu kia hiển nhiên là một người tính tình hoạt bát, kéo tay Thuý Nương nói.
Thúy Nương nhàn nhạt cười, dẫn theo nha đầu trở về.
“Thật là, loại người sa cơ thất thế gì cũng tới.” Tiểu thư hầu phủ bên cạnh khinh thường nói.
“Còn không phải sao, thật đúng là vẫn cho mình là hoàng thân cơ đấy, chúng ta còn có thể gọi tiên đế là tằng* ngoại tổ, nàng thì có thể gọi là gì? Cho dù tính ra lão tổ tông của các nàng là tỷ tỷ của nhà tiên đế, nhưng người đã đi bao nhiêu năm, như vậy một chút long huyết sớm đã hao phí hết rồi.” Một thiếu phụ nhân ăn mặc quý khí cũng nói.
“Thương hộ, đúng là nhục nhã hoàng gia.” Vị bá phu nhân kia cũng lôi kéo Tiên Y thở dài nói.
Tiên Y và Kim Xảo Linh liếc nhìn nhau, hai người hiển nhiên đều nhận ra nữ tử tên Thúy Nương, đúng là năm đó từ Kim gia được cữu cữu chuộc ra ngoài Đông Cảnh, vốn tên là Thúy Châu.
Tác giả có lời muốn nói: Tất cả mọi người đều hoá trang lên sân khấu ~~ hiện tại Tứ Tâm hẳn là ở Thẩm Dương đi, ta vui sướng cất giữ bản thảo ~~