” Tam muội đã đánh cược thì phải chịu ” Đông Phương Thành từ đằng sau đi đến lên tiếng.
” Xin lỗi ” Đông Phương Dung nhìn Võ Thiến nói một câu xin lỗi sau đó quay người rời đi.
Nếu không phải tứ hoàng huynh bắt nàng xin lỗi thì còn lâu bổn công chúa mới lên tiếng xin lỗi cho ngươi hai từ xin lỗi là tốt lắm rồi.
” Bổn vương thay mặt tam muội xin lỗi Võ quận chúa ” Đông Phương Thành thấy Đông Phương Dung nói ra hai từ xin lỗi sau đó đi mất cho nên nhanh chóng lên tiếng hắn còn không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn.
” Thành vương khách khí rồi tam công nghệ đã lên tiếng xin lỗi vậy thần nữ xin phép đi trước ” Tư Đồ Thiên Tuyết hành lễ với Đông Phương Thành sau đó cùng Võ Thiến rời đi.
Thành vương đây là đang tính toán gì đây nàng còn đang tín nếu Đông Phương Dung không chịu xin lỗi mà rời đi thì sẽ cố ý cho người chuyền chuyện này ra bên ngoài. Nhưng lại không ngờ Thành vương lại nhúng tay vào.
Thôi vậy lần này nàng bỏ qua nhưng nàng còn phải tìm một Mai Sơn Tùng một chuyền.
*
Về đến Lam tuyết viện Tư Đồ Thiên Tuyết đi về phòng ngủ vừa bước chân vào nàng đã thấy một bóng dáng nam tử đứng ở cửa số đang xoay lưng vè phía nàng.
Tư Đồ Thiên Tuyết đi đến vòng tay ôm lấy Đông Phương Huyền Phong từ phía sau.
” Phong chàng đến từ lúc nào “.
Đông Phương Huyền Phong quay người lại ôm Tư Đồ Thiên Tuyết vào trong lòng nói.
” Không lâu chỉ mới đến, Tuyết Nhi ta giúp nàng thay băng “.
” Được ” Thì ra Phong vẫn còn bận tâm đến vết thương của nàng trong lòng Tư Đồ Thiên Tuyết dân lên một cổ ấm áp.
Đông Phương Huyền Phong đưa tay bế lên Tư Đồ Thiên Tuyết đi vào phòng ngủ trong đặt nàng lên giường đi lại tủ lấy cuộn vải mỏng đến cùng thuốc.
Sau khi giúp Tư Đồ Thiên Tuyết băng bó xong Đông Phương Huyền Phong đi rửa tay khi quay lại đã thấy Tư Đồ Thiên Tuyết dựa đầu vào cạnh giường ngủ rồi, trên mặt hắn hiện lên sự ôn nhu sủng nịnh đi đến bên cạnh nàng giúp nàng cởi đi lớp áo ngoài treo lên rồi nhẹ nhàng đỡ nàng nằm xuống giường.
Đông Phương Huyền Phong sờ khuôn mặt đang ngủ say của Tư Đồ Thiên Tuyết.
” Tuyết Nhi nàng biết không hôm nay ta rất sợ rất sợ nàng xảy ra chuyện nhưng may mắn nàng không sao ” Hắn nhẹ giọng nói rồi đặt một nụ hôn lên trán nàng đứng dậy rời đi.
Ngay lúc Đông Phương Huyền Phong đi ra khỏi phòng Tư Đồ Thiên Tuyết mở mắt ra.
Phong vẫn bận tâm nàng biết nàng làm cho hắn sợ rồi làm cho hắn nhớ lại đêm hôm đó nàng bị thương. Lúc nãy nàng thật sự mệt quá nên dựa vào cạnh giường nhắm mắt đợi hắn nhưng lại không hiểu ngủ rồi.
Nhưng lúc Phong cởi đi áo khoác ngoài của nàng thì nàng đã tỉnh lại để mặt cho hắn đỡ nàng xuống gối lúc đó nàng định mở mắt ra thì phát hiện trên má ấm áp cho nên nàng không mở mắt ra nữa không ngờ lại nghe được những lời nói đó.
Nhưng ở lúc bước ra cửa phòng Đông Phương Huyền Phong trên môi nở nụ cười rời đi Lam tuyết viện.