Một cái võ giả dị hóa xương cốt đúng là kì lạ. Nhưng không thể bù lại chênh lệch thực lực tuyệt đối.
Ầm!
Sau tiếng nổ va chạm, gai xương trước ngực Bạch Cốt Vương đồng loạt vỡ nát. Tiếp đó trường thương xoay lại, nện mạnh lên gáy Bạch Cốt Vương.
Giáp xương phòng ngự sau lưng Bạch Cốt Vương vỡ nát như đồ sứ. Xương cổ đã gáy, cổ rách ra như đống thịt nát. Đầu văng ra trăm trượng đụng vào trong đá, mắt vỡ tung.
Lâm Minh xuất hiện cách đó trăm trượng. Cảm nhận tay phải hơi tê dại. Độ cứng của lớp xương kia vượt qua ước đoán của hắn.
Đây đã là trận thứ 3, Tư Đồ Hạo Thiên hai mắt phát lạnh. Thề không tiếc mọi giá tiến hành xa luân chiến tới cùng.
– Xích Huyết Ma, ngươi lên!
Rống!
Một ác ma toàn thân đỏ rực xông lên lôi đài. Những võ giả tu luyện công pháp Ma đạo đường ngang ngõ tắt này, đều không nhìn người hay quỷ.
Nhưng mặc kệ hình thái kẻ địch thế nào, kết quả đều như nhau. Dưới thực lực chênh lệch tuyệt đối không thể vượt qua. Xích Huyết Ma liều mạng dùng chiêu thức cả hai bên cùng bị thương, muốn làm Lâm Minh bị thương. Trường thương mang theo chiến linh Bạch Ngân cùng sấm sét ầm ầm bay ra, như mũi kiếm nhọn xuyên qua thân thể Xích Huyết Ma!
Thân thể Xích Huyết Ma nổ thành mưa máu. Trường thương cắm trên lôi đài nổ thành cái hố sâu mấy chục trượng. Trận pháp gia cố trên lôi đài bị xé ra cả khối lớn, lung lay muốn sụp.
Xích Huyết Ma chết giống như Dạ Xoa Vương.
– Trận thứ 5, Mộng Yểm Vương!
Tư Đồ Bá Nam đã đỏ cả mắt, lại phái ra một cao thủ không tiếc mọi giá.
Ầm!
Mộng Yểm Vương phát ra công kích linh hồn cùng mộng cảnh, trực tiếp bị chiến linh của Lâm Minh xé tan. Chỉ vù một cái, trường thương bay ra,
Mộng Yểm Vương muốn ngăn cản. Nhưng trong trường thương nhập vào ý cảnh Không gian và Thời gian, làm cho quỹ tích có thể đoán trước được, trở nên biến hóa ngàn vạn.
Mộng Yểm Vương mạnh mẽ tránh né yếu hại nơi trái tim. Nhưng vẫn bị thương này xé ra nửa người.
Hắn thả người bay ra sau. Nhưng Lâm Minh bước ra xuyên qua không gian, nháy mắt xuất hiện trước mặt. Một quyền đánh ra-Phấn Thân Toái Cốt Quyền.
Bùm!
Công kích bất ngờ làm cho Mộng Yểm Vương đã bị xé tan nửa người, không thể tránh né được, trực tiếp nổ thành sương máu.
Sau khi Lâm Minh đạp phá Mệnh Vẫn. Tế bào toàn thân hoạt hóa năng lượng, tần suất hít thở đồng nhất, uy lực Luyện lực như tơ tăng lên cảnh giới lớn. Một quyền đánh ra, tảng đá lớn cao mười trượng cũng có thể vỡ thành bụi.
Trận thứ 5. Lại thắng!
Cho đến giờ võ giả xuất trận không một ai chống nổi Lâm Minh.
– Trận thứ 6, Phục Địa Quái!
…
– Trận thứ 7, Hắc Thiết Ma!
…
– Trận thứ 8, Phệ Hồn Quỷ!
…
– Trận thứ 9, Lục Mao Thi Khôi!
…
Tiếng chuông bắt đầu trận đấu lần lượt vang lên. Bởi vì chiến đấu tiến hành quá nhanh. Dư âm tiếng chuông lần trước còn đang vang vọng trong khe núi, tiếng chuông trận tiếp theo đã được gõ vang.
Dần dần, tiếng chuông ngâm ng vang vọng trong trời đất, lại rung động tâm linh mọi người.
Đây rõ ràng là một trận giết chóc. Bất kể những con rối Ma đạo này có chiêu thức quỷ dị thế nào, Lâm Minh đều có thể giải quyết chiến đấu trong vòng 3 hơi thở.
Trong đó, Lâm Minh cũng không tránh khỏi va chạm trực diện với những cường giả này. Theo lý thì va chạm như thế, dù không tới mức làm Lâm Minh bị thương. Nhưng cũng phải tạo thành chân nguyên hỗn loạn, hoặc là khí tức không ổn. Nhưng Lâm Minh một đường đánh tới như không biết mỏi mệt. Ít nhất, nhìn bề ngoài không thấy hắn có vẻ gì là không thể tiếp tục.
Trận 11, trận 12, trận 13… Trận 18!
Trên lôi đài, Lâm Minh đã đánh ra tới hung hãn. Hắn lúc này như Chân Long tỉnh giấc. Thân thể mạnh mẽ đánh đâu thắng đó. Công kích không gì cản nổi, xé nát tất cả kẻ địch, quét ngang tất cả không ai chống đỡ.
Võ giả chung quanh xem mà kinh hồn vỡ mật. Những võ giả chết trên tay Lâm Minh không phải rau cải trắng, mà thấp nhất là cường giả Mệnh Vẫn tầng năm, thậm chí tầng sáu. Một hai ngàn năm trước, bọn họ đều là nhân vật xếp hạng Thiên Mệnh Bảng. Có những người còn có thể xếp hơn trăm hạng đầu Thiên Mệnh Bảng.
Chính những người như vậy nay lại bị Lâm Minh chém giết như xắt rau, lăn qua lộn lại. Lâm Minh chỉ dùng có mấy chiêu, nhưng chính những chiêu thức này lại không ai trốn được.
Mỗi một chiêu đều truyền vào lực lượng mạnh mẽ, tiêu hao không ít. Võ giả bình thường dù có thực lực mạnh mẽ. Nhưng đánh ra mười mấy lần công kích như vậy cũng phải hụt hơi, phải dùng linh dược bổ sung. Chỉ là linh dược có tốt mấy, bổ sung chân nguyên cũng sẽ có sự khác biệt rất nhỏ với thuộc tính chân nguyên của bản thân. Không kịp luyện hóa sẽ làm năng lượng trong người không tinh khiết, sức chiến đấu giảm mạnh.
Nhưng Lâm Minh đánh tới giờ cũng chưa bổ sung một viên linh dược nào. Còn nhìn dáng vẻ của hắn lại vẫn không hề có chút khí tức hỗn loạn. Kẻ này còn là người sao?
Trận thứ 20…
Ầm!
Sát Lục Khôi Lỗi Ma đạo ra sân bị Lâm Minh một thương nổ đầu. Óc trắng đỏ phun ra nháy mắt bị lôi đình lực đốt cháy. Thi thể không đầu của võ
Giả Ma đạo này ngã ầm xuống.
Ngoài lôi đài vang lên tiếng hít hà. Cũng chỉ có Sát Lục Khôi Lỗi biết rõ mình phải chết. Nếu là người thường cũng không dám lên sân, muốn chịu chết cũng không phải đi tống mạng như thế.
Thực tế, ngay cả Sát Lục Khôi Lỗi cũng bị Lâm Minh đánh sợ. Sau khi liên tục giết 20 người, trên người Lâm Minh đã xuất hiện một cỗ hung tính như hung thú thái cổ. Sát khí tích lũy tạo ra trường năng lượng quanh người hắn. Chỉ cần đến gần liền có cảm giác áp lực đè nén, khó mà thở nổi.
Ngay cả Tư Đồ hạo Thiên cũng bị khí thế của Lâm Minh chấn nhiếp đến chột dạ. Mỗi một Sát Lục Khôi Lỗi phái ra đều là dùng Nguyên linh thạch đắp thành.
Phái ra những Sát Lục Khôi Lỗi này, rốt cuộc có tiêu hao được thể lực của Lâm Minh hay không?
Nhìn trên lôi đài, hơi thở của Lâm Minh không chút rối loạn. Trong lòng Tư Đồ Hạo Thiên không chắc chắn. Hắn chuyển mắt rơi vào đồng tử mặc áo đỏ trong đại sảnh.
– Huyền quốc sư! Trận tiếp theo tới ngươi lên.
– A?
Trái tim đồng tử áo đỏ co thắt. Mồ hôi lạnh toát ra.