– Được, lão thân đồng ý với đề nghị của Đỗ sư huynh, đúng là đã lâu rồi chúng ta không tỷ thí. Khổng Nhược Vũ cũng hào hứng.
– Ta thì sao cũng được. Hồng Phương nhún vai.
– Vậy thì cứ làm vậy đi, chao ôi, thương thay cho cái thân già khọm này… Thường Bảo động đậy thân xác mập mạp, kêu ỏm tỏi.
– Chư vị xin mời đi theo ta. Đỗ Vạn cười lớn, trông có vẻ rất vui, vừa nói vừa t bước ra ngoài, mọi người lập tức đi theo.
Dương Khai đưa ra yêu cầu muốn bọn họ luyện chế Thánh đan, hoàn toàn không phải vì cần chính viên đan đó.
Đan dược Thánh cấp, hiện giờ hắn cũng có thể luyện chế, tuy nói luyện chế không hề dễ dàng, dược liệu cũng khó tìm, nhưng trong không gian Hắc Thư Dương Khai cất giữ rất nhiều, giá trị của mấy viên Thánh đan hắn thật sự không mấy coi trọng.
Cái hắn muốn chính là những tri thức, thủ pháp mấy vị luyện đan đại sư này dùng trong quá trình luyện đan, tham khảo và tiếp thu kinh nghiệm từ đó.
Chư vị đại sư cũng đều biết rõ, cho nên cũng không từ chối, chẳng những vui vẻ đồng ý, còn định bụng đợi tí nữa luyện đan nhất định phải thi triển ra những thủ pháp tinh diệu nhất của bản thân.
Trong đan phường của hiệp hội đan sư, mấy vị đại nhân tự tìm một vị trí tốt, lấy ra lò đan và dược liệu của mình đặt trên bàn.
Những dược liệu đó đều mang linh khí bức người, óng ánh sáng ngời, rõ ràng đều là thiên tài địa bảo Thánh cấp.
Bên trong đan phường, Dương Khai, Diệp Hùng và Mễ Na đứng một bên quan sát.
Có cơ hội cực tốt này, Đỗ Vạn tất sẽ gọi Diệp Hùng và Mễ Na đến.
Về phần tiểu cô nương Vũ Nhi, tuổi còn quá nhỏ, hơn nữa kinh nghiệm chưa đủ, có gọi đến cũng không nhìn ra được bao nhiêu điều, nên không có thông báo cho nàng.
Mễ Na kích động đến mức sắc mặt ửng hồng, khoanh chân ngồi bên cạnh Dương Khai, căng thẳng hỏi: – Sao các vị đại sư lại đột nhiên muốn tỷ thí thuật luyện đan vậy? Hơn nữa còn là luyện chế Thánh đan?
– Đúng vậy, lâu lắm rồi ta không thấy Đỗ lão ra tay luyện đan, hơn nữa lần này còn có thêm bốn vị, cảnh tượng này thật đúng là nhiều năm khó gặp! Diệp Hùng cũng khá kích động, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào phía trước, trầm giọng dặn dò: – Mễ Na, lát nữa con phải mở to hai mắt ra mà nhìn, chớ để lỡ một chi tiết nhỏ nào, sẽ rất có ích cho sự tiến bộ của con.
– Con biết rồi sư phụ. Mễ Na gật đầu, thần sắc chuyên chú tới cực điểm.
– Mấy vị chuẩn bị xong chưa? Đỗ Vạn cười mỉm nhìn khắp bốn phía, cao giọng hỏi.
Tất cả mọi người gật đầu, tỏ ý tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng.
– Vậy thì trước hết hãy giới thiệu mình muốn luyện chế đan dược gì đã. Đỗ Vạn mỉm cười, nói: – Đỗ mỗ sẽ luyện chế Huyền Băng Tạo Hóa Đan Loại đan dành riêng cho người tu luyện công pháp và võ kỹ hệ băng hàn, uống vào có thể tạo ra môi trường giá rét, có lợi cho việc ngưng luyện chân nguyên và tăng tiến tu vi. Ừm, nguyên liệu cần dùng là Huyền Băng Ngọc Tinh Hoa, Vô Sắc Thổ, Bích Huyết Thảo, nội đan của yêu thú cấp bảy Băng Ngọc Mãng
Đỗ Vạn vừa nói, lời nói vừa truyền vào trong tai ba người đứng ngoài quan sát, khiến cho đám người Dương Khai lộ ra thần sắc đăm chiêu.
Một vị luyện đan sư điều cần chú ý của riêng mình trong lúc luyện đan, từ những dược liệu mà lão chọn, cũng có thể thấy được một ít đầu mối, những dược liệu này phải dung hợp như thế nào, tôi luyện ra sao, đều có thủ pháp đặc biệt của riêng nó.
Đỗ Vạn rõ ràng là muốn cho ba người Dương Khai học được nhiêu hơn, mới cẩn thận giảng giải như vậy.
Đợi lão nói xong, Khổng Nhược Vũ mỉm cười, cất giọng nói: – Lão thân sẽ luyện chế Li Tổn đan, có công hiệu che chở thần hồn, nếu thần hồn bị thương, dùng đan này sẽ bảo vệ thần hồn không bị tiêu tan, còn có tác dụng chữa thương nhất định. Nguyên liệu cần dùng là Tu La Cốt, Vô Hồn Quỷ Liểm Hoa, Cố Thần Thạch Duẩn, Bách Kiếp Ngưng Ngọc Lộ…
Mấy vị đại sư thay phiên nhau nêu tên Thánh đan và các thiên tài địa bảo cần dùng mà bản thân họ sắp sửa luyện chế.
Mễ Na và Diệp Hùng ở một bên nghe mà líu lưỡi không thôi, riêng những dược liệu này, mỗi một thứ đều cực kỳ khó tìm, nhiều thiên tài địa bảo thế này hội tụ một chỗ, đúng là việc hiếm có.
Trong lòng phấn chấn, máu nóng trong người đều chảy nhanh hơn hẳn.
Một lát sau, năm vị đại sư liếc nhìn nhau, Đỗ Vạn nói: – Vậy thì chúng ta bắt đầu luyện chế thôi!
Bốn người kia đồng loạt gật đầu.
Ngay sau đó, chân nguyên tinh thuần liền bùng phát từ nội thể năm người họ, trong chốc lát nhiệt độ trong cả đan phường tăng lên không ít.
Ba người chỗ Dương Khai nhìn không chớp mắt, chỉ thấy năm người đó chân nguyên sôi trào, tạo nên linh trần dùng trong luyện đan trong lò đan trước mặt mình.
Lúc tạo linh trận, hình như họ cố ý muốn cho phía Dương Khai thấy được rõ ràng, mỗi một luồng chân nguyên đều để lại dấu vết, đợi đến khi linh trận đồ hoàn tất, bất luận là Dương Khai hay là Diệp Hùng, Mễ Na, đều nhìn được rõ ràng linh trận của họ có hình dạng gì.
Từng cây thiên tài địa bảo được đưa vào trong lò đan, năm vị đại sư làm việc như mây trôi nước chảy, những dược liệu đó được tôi luyện thành dược dịch trong lò đan, chân nguyên dẫn động, đặt sang một bên.
Mễ Na thấy vậy kêu lên kinh ngạc, không khỏi đưa tay bưng kín miệng, sợ mình gây ồn quấy rầy các vị đại sư.
Dương Khai cũng cảm thấy hoa mắt, tuy hiện tại trình độ luyện đan của hắn đã tương đương với mấy vị đại sư này, nhưng vẫn còn rất nhiều điều cần học hỏi, nhất là những thủ pháp luyện đan, những chi tiết cần chú ý trong quá trình xử lý dược dịch của họ.
Lĩnh ngộ được những điểm này, vô cùng hữu dụng cho thuật luyện đan của hắn.
Từng vị đại sư, hai tay lả lướt như bươm bướm bay lượn, luyện đan đối với bọn họ mà nói, quả thực là một nghệ thuật, trên đôi tay linh động của họ, tinh túy của thuật luyện đan như được thăng hoa.
Dương Khai càng xem càng say mê, cả tâm hồn như đắm chìm vào trong đó, vừa quan sát, vừa tương tương nếu là mình luyện chế, thì sẽ trông như thế nào, hắn tự so sánh bản thân với năm vị đại sư, từ đó tìm kiếm điểm thiếu sót của mình, thầm ghi nhớ trong đầu.
Thời gian dần qua, Dương Khai đã quên đi hết thảy, hắn như đưa mình vào trong thế giới luyện đan, không cách nào tự kiềm chế được.
Mễ Na và Diệp Hùng cũng giống như thế, lãng quên luôn dòng chảy thời gian.
Mồ hôi đổ như mưa, chân nguyên sôi sục trong đan phòng, linh trận trong lò đan cũng lần lượt được khắc họa lại. Trong lúc luyện đan, một vị luyện đan sư xuất sắc không chỉ dùng một bộ linh trận, tùy vào thời cơ và sức lửa khác nhau, sẽ thay thế bằng linh trận khác bất cứ lúc nào, nhằm đạt tới hiệu quả hoàn mỹ nhất.
Về điểm này, Dương Khai đã lĩnh ngộ được rất nhiều, trước kia khi luyện đan, hắn đều dùng một bộ linh trận từ đầu đến cuối, nhưng giờ xem ra, nếu như có thể đan xen nhiều linh trận, sử dụng linh trận khác nhau trong những thời cơ khác nhau, hiệu quả có thể sẽ tốt hơn.
Từng làn hương thơm bay lượn lờ, lò đan trước mắt mỗi một vị luyện đan đại sư đều tản ra sương mù mờ ảo.
Các đại sư tỏ ra vô cùng nghiêm trang, đến cuối cùng, họ cũng không dám có chút qua loa chủ quan, hơi sơ sẩy một thôi cũng có thể khiến mọi nỗ lực trước đó tan thành bọt biển.