Mấy ý niệm đó xuất hiện trong đầu của Huyền Thiên chỉ trong nháy mắt, thập phương kiếm càn khôn trận của Kinh Thế Quang trong nháy mắt đã bị phá, còn Đại Tứ Cực Kiếm Trận của Huyền Thiên thì cũng là khí thế cái thiên, kiếm cương tứ tượng thần thú sau khi đánh tan thập phương càn khôn kiếm trận, trong nháy mắt liền lấy khí thế phô thiên cái địa chém thẳng về phía đại hoàng tử Kinh Thế Quang.
Thập kiếm trận cùng với thập lục kiếm trận, tuy rằng chỉ kém nhau có mười chuôi linh kiếm, nhưng đây cũng là hai kiếm trận không cùng một cấp bậc, cho nên uy lực của Đại Tứ Cực Kiếm Trận cường đại hơn rất nhiều.
Kiếm trận sư sở dĩ vô cùng lợi hại chính là dựa vào uy lực của kiếm trận, kiếm trận vừa bị phá thì kiếm trận sư cũng chẳng khác gì với võ giả bình thường, thực lực của bản thân cũng không phải là phi thường cường đại gì cả.
Bây giờ thập phương kiếm càn khôn trận đã bị phá, Kinh Thế Quang chính là một vị cường giả Thiên Giai tứ trọng, sao có thể chống đỡ nổi công kích cường đại của kiếm cương tứ tượng thần thú của Đại Tứ Cực Kiếm Trận cơ chứ?
Kinh Thế Quang trong nháy mắt đã vọt về phía sau, thế nhưng, tốc độ của kiếm cương tứ tượng thần thú so với tốc độ của bản thân hắn còn nhanh hơn gấp mấy lần, trong chớp mắt đã đuổi kịp rồi.
Phốc phốc phốc phốc…
Trong hư không máu tươi bắn ra khắp nơi, thịt vụn bay tung tóe.
Trong nháy mắt Kinh Thế Quang đã bị đánh thành từng mảnh vụn, đi đời nhà ma.
Huyền Thiên có thể nói là ngoại lệ trong kiếm trận sư, thực lực bản thân hắn cũng đã thập phần cường đại rồi, dù là kiếm trận có bị phá đi nữa cũng có thể lấy thực lực của mình để đấu một trận với kẻ thù, còn kiếm trận sư bình thường thì một khi kiếm trận bị phá rồi, thực lực giảm mạnh không chỉ mười lần, hoàn toàn chỉ còn mỗi một con đường chết.
Kinh Thế Quang chết rồi, kiếm cương tứ tượng thần thú trong nháy mắt liền thu hồi, hóa thành bốn đoàn kiếm quang, bên trong mỗi một đoàn kiếm quang có bốn chuôi Linh Kiếm Thiên Cấp trung phẩm, trong nháy mắt liền bay trở lại vào bên trong cơ thể của Huyền Thiên.
Huyền Thiên vươn tay ra, cương nguyên đại thủ chộp lấy mười chuôi linh kiếm cùng với không gian giới chỉ của Kinh Thế Quang vào trong tay.
Rồi sau đó, hắn lại vận chuyển cương nguyên hét lớn lên một tiếng:
– Đại hoàng tử Kinh Thế Quang của các ngươi đã bị bản thiếu gia giết chết rồi, còn có ai dám đi ra chịu chết!
Thời gian giao chiến của Huyền Thiên cùng với Kinh Thế Quang vô cùng nhanh chóng, Kinh Thế Quang bày ra thập phương kiếm càn khôn trận vây hãm muốn giết chết Huyền Thiên, Huyền Thiên trong nháy mắt liền dùng Đại Tứ Cực Kiếm Trận để phá tan thập phương kiếm càn khôn trận, sau đó lại giết chết Kinh Thế Quang, thời gian trước sau còn chưa tới mười giây.
Kinh Thế Quang chính là thập kiếm kiếm trận sư Thiên Giai tứ trọng, thực lực so với thất kiếm kiếm trận sư Kinh Thế Nghĩa không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, thế nhưng, ở trên tay Huyền Thiên lại bị giết chết nhanh tới mức đó.
Lúc này đây, nhận thức của tất cả mọi người đều bị phá vỡ sạch sẽ: Có lộn hay không đây? Từ khi nào mà kiếm trận sư lại thành ra dễ giết như vậy chứ?
Cho tới bây giờ chỉ mới nghe nói qua kiếm trận sư vượt cấp giết địch thôi, chưa bao giờ nghe nói qua chuyện kiếm trận sư lại bị vượt cấp giết chết cả! Một trận chiến này, xem như làm cho tất cả những cường giả được tận mắt chứng kiến này tăng thêm chút kiến thức, biết được là kiếm trận sư cũng không phải là vô địch, có đôi khi cũng sẽ bị người ta giết chết hệt như gọt dưa thái rau thôi.
Đương nhiên, có thể giết chết được kiếm trận sư tuyệt đối không phải người bình thường, chúng cường giả nghe nói hay thấy qua tới giờ cũng chỉ mới có mỗi một mình vị thiên thiếu của Huyền gia này mà thôi.
Mà bản thân của Huyền Thiên cũng là một kiếm trận sư, hơn nữa lại còn là một kiếm trận sư thập lục kiếm nữa kia!
Thiết Quan Thành lại bộc phát ra tiếng hoan hô vô cùng kịch liệt lần nữa, thanh âm vang dội tới mức khiến cho đất trời cũng phải rung động.