Huyền Thiên vận chuyển cương nguyên, hét lớn một tiếng.
Lời vừa nói ra, không chỉ thần sắc của mỗi mình Kinh Thế Quang cả kinh, mà ngay cả chúng cường giả Đại Kinh Thiên Triều ở bên trong thành cũng lập tức nhốn nháo, tức giận ầm ầm cả lên.
Giết chết Kinh Hoàng? Loại cuồng ngôn cỡ này mà cũng dám mở miệng nói ra, đối với Đại Kinh Thiên Triều mà nói thì đúng thật là đại nghịch bất đạo.
Ở Đại Kinh Thiên Triều thì Kinh Hoàng là sự tồn tại chí cao vô thượng, ngay cả khi nhắc tới cái tên của Kinh Hoàng cũng đều phải ôm quyền khom người hành lễ mới được, lúc nhìn thấy người thật lại còn phải quỳ xuống dập đầu nữa kia.
Bất quá, đối với Huyền Thiên mà nói thì Kinh Hoàng cũng chỉ là một vị cường giả Thiên Giai mà thôi, mặc dù ở Đại Kinh Thiên Triều được thần thánh hóa lên vô cùng, nhưng cũng chỉ ở trong Đại Kinh Thiên Triều mà thôi, rời khỏi khu vực hoang ngôn phúc cái của hắn thì chả là cái gì cả.
Kinh Thế Quang sau khi cả kinh thì chính là giận dữ, quát lên một cái:
– Dám nhục mạ phụ hoàng của ta, tội thêm một bậc, nghịch tặc, mau chịu chết đi… thập phương kiếm càn khôn trận!
Đang lúc nói chuyện, trong cơ thể của Kinh Thế Quang trong nháy mắt đã bắn ra hơn mười đạo kiếm quang.
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Mười chuôi Linh Kiếm Thiên Cấp bắn vọt ra ngoài nhanh như chớp, bắn tới phía trước của Kinh Thế Quang, đồng thời, thân ảnh của Kinh Thế Quang cũng nhanh chóng bắn lên phía trước.
Mười chuôi Linh Kiếm Thiên Cấp này cũng không phải trực tiếp bắn thẳng về chỗ thân thể của Huyền Thiên mà là bắn về phía Huyền Thiên từ bốn phía.
Thân ảnh của Kinh Thế Quang chính là dừng lại ở phía trước cách Huyền Thiên hai ngàn mét, còn Linh Kiếm Thiên Cấp chính là trực tiếp bắn về phía cách Huyền Thiên trăm thước, bao vây Huyền Thiên ở bên trong.
Mười chuôi Linh Kiếm Thiên Cấp tạo thành một vòng tròn, bao vây Huyền Thiên ở bên trong, trong nháy mắt, Huyền Thiên liền cảm giác được hư không ở bốn phía thay đổi, hắn xuất hiện ở bên trong một không gian khác, bốn phía một mảnh hư vô.
Thập phương kiếm càn khôn trận, là một trong những kiếm trận có uy lực mạnh nhất trong những kiếm trận từ mười kiếm trở xuống, thập kiếm bày trận thì tự thành càn khôn, giết địch trong vô hình.
Cái kiếm trận này vừa mới đánh ra thì cho dù là cường giả Thiên Giai lục trọng cũng sẽ bị vây khốn bên trong kiếm trận, trừ phi là người có chiến lực cực kỳ nghịch thiên, hầu như có thể vượt cấp khiêu chiến mới có thể phá trận mà ra, bằng không thì cho dù là cường giả vô địch trong Thiên Giai lục trọng cũng sẽ đi đời nhà ma.
Tu vi của Huyền Thiên chỉ mới là Thiên Giai tam trọng, lại bị thập phương càn khôn kiếm trận bao vây bên trong, lý nào lại có khả năng chạy thoát được? trên mặt của Kinh Thế Quang lại xuất hiện vẻ tươi cười.
Trong nháy mắt Huyền Thiên thân bị nhốt bên trong một hư không khác, bốn phía liền hiện ra hơn mười chuôi kiếm phát ra quang mang lóng lánh, bổ ra kiếm cương dài tới không biết bao nhiêu dặm, từ nơi mà tầm mắt không thể nào nhìn tới trong nháy mắt đã chém tới chỗ Huyền Thiên.
Quả thật đúng là có kiếm cương bổ tới thật, nhưng mấy đạo kiếm cương dài tới mức không thể nhìn thấy điểm cuối kiểu này, rõ ràng là cũng có ảo giác, bên trong kiếm trận tự thành càn khôn, Huyền Thiên nhìn qua vô cùng lớn, nhưng trên thực tế cũng rất nhỏ, cho nên, một trọng kiếm cương thoạt nhìn ngắn ngủn, ở bên trong trận cũng dài vô hạn, khiến cho người ta trong lòng sinh ra nỗi sợ, trong đầu hầu như không thể sinh ra nổi ý niệm ngăn cản,
Bất quá, Huyền Thiên ngoại trừ tu luyện Đại Tứ Cực Kiếm Trận ra thì thứ hắn xem trọng nhất chính là thập phương càn khôn kiếm trận, tương đối quen thuộc với kiếm trận này, cho nên cũng không thấy lạ lẫm gì với thủ trọng công kích của kiếm này.
Huyền Thiên nhắm mắt lại, trong nháy mắt liền vận chuyển Địa Nhãn Thần Đồng, ảo giác liền biến mất hết.
Đồng thời, kiếm quang trong cơ thể hắn lóe lên, có bốn đạo kiếm quang trong nháy mắt bắn ra từ bên trong cơ thể hắn ra bốn phương tám hướng chung quanh.
Trong mỗi một đoàn kiếm quang đều có bốn thanh linh kiếm, tất cả đều là Linh Kiếm Thiên Cấp trung phẩm, bốn chuôi linh kiếm mang theo quang mang đại thịnh, sau khi rời khỏi cơ thể của Huyền Thiên, ở bên trong kiếm cương mà linh kiếm bắn ra xuất hiện thân ảnh của tứ tượng thần thú thanh long, chu tước, bạch hổ, huyền vũ.