Bất luận chiến đoàn nào cũng là cấp bậc Phá Hư Cảnh, bởi vậy ngay cả Thiên Nhân Cảnh cũng không có tư cách gia nhập, chỉ có thể ở phía xa nhìn, trừ phi bọn họ cũng có thể kết thành trận thế.
Nhưng Mã Đa Bảo và đám người Ngũ Cao Nguyên chiến đấu mới là tính quyết định, ai thắng, vậy thì chính là tàn sát không có chút hồi hộp nào!
Bởi vậy tuy hai chiến đoàn khác chiến kịch liệt, nhưng đều đem một bộ phận chú ý phóng tới ác chiến trên cùng, đến cùng là Mã Đa Bảo lực ép chư hùng, hay bị đàn sói phệ hổ.
– Tu La Ma Đế còn không hiện thân!
Trong chiến đoàn thứ hai, Yêu Xà Vương lớn tiếng quát.
Tu La Ma Đế!
Trong lòng Lăng Hàn rùng mình, đây chính là Phá Hư mười lăm tinh, rất có thể thay đổi thiên bình ở chiến trường thứ hai.
– Thực sự là mũi chó, bản tọa lẩn xa như vậy, ngươi còn có thể ngửi ra!
Tu La Ma Đế hiện thân, hắn vẫn bám thân ở trong cơ thể một đại hán, cả người có ma khí màu đen lượn lờ, vừa nhìn liền khác biệt người bình thường rất lớn.
– Còn có một vị, muốn xem cuộc vui tới khi nào?
Kiếm Vương cũng nói, đánh ra một đạo kiếm khí về nơi cực xa.
– Khà khà!
Bên kia bay ra một người mang áo khoác.
Đệ Tam Sát Trận!
Một người, trời sinh ngưng tụ trận pháp, vừa xuất thế chính là tồn tại mạnh nhất thế gian, có thể giết Phá Hư.
Ánh mắt của Lăng Hàn đảo qua, trong lòng không khỏi cả kinh, trước đây gặp người này một lần, nhưng khi đó đối phương cho hắn một loại cảm giác suy yếu. Tuy mạnh mẽ, nhưng bản thân cực kỳ yếu đuối.
Nhưng hiện tại, cái cảm giác này không còn.
Trước đó đối phương ra tay thay Thiên Thi Tông, được báo lại phỏng chừng có liên quan tới chuyện này, bù đắp một nhược điểm của hắn.
Như vậy Đệ Tam Sát Trận mạnh bao nhiêu?
Chín sát trận lớn đều có thể giết Phá Hư Cảnh, cụ thể mà nói, Lăng Hàn chỉ gặp qua Đệ Tứ Sát Trận. Hơn nữa còn không phải thiên nhiên hình thành, mà là Thiên Thi Tông bày ra khuyết trận, bị Phong Phá Vân dễ dàng phá vỡ.
Nhưng Đệ Tam Sát Trận bù đắp xong nhược điểm sẽ mạnh bao nhiêu?
Có thể giết Phá Hư Cảnh mười tinh, hay mười lăm tinh?
– Lão hủ được người nhờ vã, chỉ ra một lần tay, chém một người liền đi!
Đệ Tam Sát Trận nói, ánh mắt của hắn chăm chú vào trên người Bát Vương.
Chém một người này, xem ra muốn chém là Bát Vương a! Có Tu La Ma Đế gia nhập, kỳ thực Bát Vương đã không chiếm thượng phong. Đệ Tam Sát Trận thật có thể tàn sát một người trong đó.
Như vậy chỗ hổng vừa mở, bảy Vương còn lại khẳng định sẽ liên tục bại lui. Hoặc là trốn, hoặc chết trận ở nơi này.
Phá Hư Cảnh khó chết, không có nghĩa là giết không chết.
Lăng Hàn muốn ra tay ngăn Đệ Tam Sát Trận, tuy sức chiến đấu của hắn không mạnh, nhưng sức phòng ngự quá đáng sợ, dùng để làm bao cát là không thể tốt hơn
– Ngươi vẫn ngoan ngoãn lưu lại nơi này đi!
Từ Tu Nhiên cười gằn, liên thủ với Lôi Đình Chi Tử, ngăn cản Lăng Hàn làm cây gậy quấy phân.
Tuyệt Đao và Sơn Hà Phủ cùng chuyển động, nếu không thể lưu lại Lăng Hàn liền kỳ quái.
– Hừ!
Giữa bầu trời truyền đến tiếng hừ lạnh của Mã Đa Bảo.
– Xem ở… mặt mũi, tha cho ngươi một mạng, mau cút!
Đệ Tam Sát Trận không khỏi cười gằn, cái khẩu khí này thật lớn, lại dám bảo hắn cút! Hắn ngẩng đầu nhìn, đầu tiên là không để ý, nhưng lập tức dung sắc đại biến, tuy tất cả mọi người không nhìn thấy vẻ mặt, nhưng có thể rõ ràng phát hiện thân thể của hắn đang run rẩy.
—————