Buổi đấu giá đã sắp kết thúc.
Người chủ trì đang nhiệt tình làm sinh động bầu không khí cuối cùng, chờ một vật phẩm cuối cùng.
“… Vậy sau đây là một vật phẩm cuối cùng của chúng tôi, tin rằng không ít người tới vì món đồ này, như vậy tôi cũng sẽ không thừa nước đục thả câu, vật phẩm cuối cùng này chính là…”
Người chủ trì giơ tay lên ánh hào quang trong tay chiếu xuống, bên cạnh hắn có thêm một viên thạch pha lê: “Thần thạch!”
Thần thạch chính là khối đá vụn màu đen hình tròn lớn chừng bàn tay, mặt trên có tô điểm hoa văn màu trắng vừa nhìn là biết không thể ăn.
Người phía dưới thì thầm với nhau, ở trong phòng nhìn không thấy người không biết bối cảnh thế nào.
Người chủ trì giới thiệu thần thạch vô cùng tỉ mỉ.
Chủ yếu là công hiệu của thần thạch.
“Vì thần thạch đặc thù, quy tắc sẽ có thay đổi.” Người chủ trì cho người phía dưới đủ thời gian thảo luận: “Dù là ai cũng có quyền đấu giá, giá quy định năm mươi triệu tiền tinh hệ, thế nhưng mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một triệu tiền tinh hệ.”
Tinh hệ lấy tiền tinh hệ tiền làm đơn vị tiền tệ, không có thực thể, toàn bộ tinh hệ thông dụng.
Một triệu tinh hệ ít nhất phải là một trăm triệu nhân dân tệ.
Kỷ Niên thấy Minh Thù nhìn chằm chằm thần thạch, hắn hỏi: “Cô cũng tới vì thần thạch sao?”
Minh Thù không biết từ đâu móc ra một cây dinh dưỡng: “Nghe nói thần kỳ như vậy, đương nhiên muốn thử xem.”
Minh Thù phát hiện Kỷ Niên nhìn chằm chằm màn hình, nheo mắt hỏi: “Cậu cũng muốn?”
Kỷ Niên cười một cái: “Đồ khiến người khác rung động như vậy, sao có thể không muốn chứ.”
“Cậu mua được sao?”
Kỷ gia cho hắn tiền cũng không nhiều, mới vừa rồi còn bị người Kỷ gia xem thường.
“Mua không nổi.” Kỷ Niên thẳng thắn thành khẩn nói.
Vốn dĩ hắn cũng không có ý định mua, hắn dự định đoạt lấy.
Ngày hôm nay tới nơi này… đoán rằng không ít người đều có mục đích như vậy.
“Hiện tại bắt đầu đấu giá.”
Trong lúc người chủ trì vừa nói xong, trên lầu các đại lão môn đã bắt đầu ra giá.
Người trong phòng chỉ cần nhập số tiền vào, bên ngoài sẽ hiện lên.
Hệ thống sẽ tự động dựa theo trình tự, kim ngạch từ thấp đến cao không ngừng tăng lên.
Đấu giá được một nửa đã không còn nhiều người nữa, trong đó bỗng nhiên người Hải Thụy Tinh ở đó.
Các đại lão môn không ngừng tăng giá, trên màn ảnh lớn tốc độ của những con số cứ nhảy không hề dừng lại.
“Tích!”
Toàn bộ phòng đấu giá không có thông báo rơi vào khoảng tối.
“Ầm ầm…”
Tiếng thủy tinh bể vang lên không chỉ ở một chỗ.
Phía dưới hỗn loạn kinh khủng, tiếng thét chói tai và kêu thảm thiết đồng thời vang lên.
Trong bóng tối giống như có chuyện gì đó xảy ra.
Khiến người ta sợ hãi.
Khiến người ta hoảng hốt.
Minh Thù là người nhảy ra đầu tiên… cũng là người phá cửa sổ ra ngoài.
Thần thạch trong bóng đêm phát ra ánh sáng, khiến người trong bóng đêm cũng có thể nhìn nó.
Vài bóng người đồng thời xuất hiện bên cạnh hộp, những móng vuốt khác nhau hướng về thần thạch, một khắc kia phảng phất như động tác chậm lại.
Hai cái tay đồng thời đè lên hộp, người nào cũng không chịu buông tay đánh nhau là tất nhiên.
Minh Thù đứng ở một nơi xa nhìn bọn họ đánh.
Đợi đến khi mọi người đánh nhau cô mới dang tay về phía món đồ, cô lại phải đối mặt với một cây gậy sắt.
Cô đánh rất chuẩn đối phương kêu một tiếng người mềm nhũn ngã xuống, người đi chung với hắn đỡ được hắn.
Một người khác rống một tiếng, rõ ràng đánh về phía Minh Thù.
Minh Thù giải quyết người này, vừa quay đầu thì có người đang mở cái hộp.
Thế nhưng hiển nhiên hắn mở hộp không thuận lợi, một lúc sau cũng không mở được cái hộp, cuối cùng hắn cầm cả cái hộp đi, dường như muốn nhổ cỏ tận gốc.
“Keng! Bắt đầu đếm ngược thời gian!”
Giọng nói lạnh như băng của cơ giới đột nhiên vang lên.
Giống như một cây châm, đâm vào trái tim quần chúng, lãnh khí tán loạn.
Quái dị không nói lên lời.
“Bịch…”
Đám người đang đánh nhau đều nhìn về phía thần thạch.
Gì vậy?
Chiếc hộp trong suốt biến thành màu đen, ba chữ màu đỏ không ngừng khuếch tán.
Mặc dù không biết đếm ngược thời gian là cái gì, nhưng luôn cảm thấy không phải là điều tốt.
Tất cả mọi người đều ý thức rút lui.
“Hai…”
Lúc mọi người còn ngơ ngác, Minh Thù lấy vật trong tay đập về phía hộp, lồng pha lê bể nát cô lấy thần thạch bên trong chạy ra ngoài.
Minh Thù cầm thần thạch chạy, những người còn lại phản ứng kịp lập tức đuổi theo Minh Thù ra ngoài.
“Một…”