-“Mà người đưa bọn hắn lâm vào khốn đốn,chính là Thần Các Ngạc Sơn chi chủ,suất lĩnh Thiên Ngạc Quân.”
-“Ngạc Sơn chi chủ à..”Mục Trần lông mày nhíu nhíu lại,hắn hôm nay ở Bắc giới cũng có chút kiến thức,những thế lực đỉnh tiêm hắn nắm rõ như lòng bàn tay,mà bên trong Thần Các kia,đứng đầu Thần Các chính là Chúa Tể,dưới trướng có bốn vị Các chủ phân biệt chiếm lĩnh Đông Tây Nam Bắc,cấp bậc được xem là ngang hàng với Tam Hoàng của Đại La Thiên Vực,dưới trướng là Thập Sơn chi chủ,mười ngọn núi này đều dùng tên mãnh thú phi cầm mà vi danh,ví dụ chính là Ngạc Sơn chi chủ,…
-“Lần này lại gặp ngay kẻ thù xưa,đúng là oan gia ngõ hẹp mà.”Mục Trần nhìn về phương xa,cười khổ một tiếng,bởi vì cường giả bên trong Thần Các ra tay với Huyết Ưng Điện,không chỉ có Ngạc Sơn chi chủ,mà còn có một người quen cũ,…chính là Thần Các Phương Nghị kia,hắn chính là tên bị Thải Tiêu làm cho khốn đốn bỏ chạy bên trong Long Phượng Thiên,mặc dù vậy hắn vẫn là Đệ Nhất mãnh nhân đứng đầu Long Phượng Lục.
-Mục Trần cùng Thải Tiêu quan hệ lại tốt,nàng thì rời đi rồi,hơn nữa thân phận nàng chính là Nữ nhi của Viêm Đế đại nhân,chỉ sợ cho Phươg Nghị thêm mười lá gan hắn cũng không dám chạy tới Hỏa Vực tìm phiền phức,cho nên hiện tại chính là cơ hội tốt cho hắn giận chó đánh mèo đây,Mục Trần có thể tưởng tượng,..nếu như hiện tại hắn gặp mình chắc chắn sẽ ăn tươi nuốt sống mình ngay lập tức.
-Đến lúc đó,đại chiến ắt hẳn sẽ không thể nào tránh khỏi rồi.
-Mặc dù hiện tại Mục Trần cũng đã đột phá đến Tứ Phẩm Chí Tôn,so với trước kia mạnh hơn không ít nhưng vẫn không chắc chắn có thể đối đầu với đệ nhất thiên tài đứng đầu Long Phượng Lục nhiều năm như vậy.
-Bởi vì hắn rõ ràng,Phương Nghị không phải loại người đơn giản,cho nên thời điểm mình tiến bộ,đương nhiên tên kia cũng không phải dậm chân tại chỗ,nội tình của Thần Các hùng hậu như vậy,hắn ta lại là thiếu các chủ,hiển nhiên tốc độ tu luyện phải nói là nhanh đến phi thường.
-Dù sao Mục Trần cũng không phải là Thải Tiêu,có siêu cấp thế lực yêu nghiệt chống lưng cho nàng.
-“Hiện tại Huyết Ưng Điện đã bị dồn ép lui vào một tòa thâm sơn cách đây trăm dặm,xung quanh hoàn toàn bị phong tỏa,chuyện này đã lan truyền ra khắp khu vực,dù sao cũng là đỉnh tiêm thế lực quyết chiến,hấp dẫn không ít các thế lực đến xem kịch.”Cửu U nhẹ nhàng nhún vai nói,hiện tại bên trong Đại Thú Liệp Chiến,các thế lực đã bắt đầu tiến hành chinh phạt,mà Đại La Thiên Vực cùng Thần Các đối đầu,tin tức truyền ra khiến cho nhiều thế lực khác cũng nhân cơ hội này mà mượn gió bẻ măng.
-“Nguy hiểm gặp phải lần này lại là tên Huyết Ưng Vương hỗn đản,vậy chúng ta có tiếp tục đi cứu viện nữa không?”Cửu U có chút buồn bực hỏi ý Mục Trần,bên cạnh bọn người Khâu Sơn cũng đang đợi quyết định của Mục Trần.
-“Lần này thiệt sự là nan giải à..!”
-Mục Trần vuốt vuốt cái trán,nhịn không được mắng một tiếng,hiển nhiên đối với tình trạng này có chút khó giải quyết,dù sao quan hệ của Cửu U Cung và Huyết Ưng Điện không được tốt cho lắm.
-Nếu như là các Vương khác,hắn sẽ không chút do dự mà đi cầu cứu,nhưng lúc này lại là tên hỗn đản Huyết Ưng Vương,thật khiến cho người ta đau đầu mà.
-“Mặc dù tên này ta xem rất không vừa mắt,nhưng dù sao hắn cũng là một thành viên của Đại La Thiên Vực,nếu như cứ làm ngơ để cho Thần Các tiêu diệt,đối với chúng ta cũng không phải là chuyện tốt.”Mục Trần cuối cùng cũng hít sâu một hơi,lý trí áp chế thành kiến đối với Huyết Ưng Vương,trầm trọng nói.
-“Chúng ta mặc dù có ân oán với bọn hắn,nhưng cũng phải dựa vào bản thân mình mà giải quyết,chứ không phải dựa vào bọn ngoại lai Thần Các đối phó,nếu lần này cứu được hắn,sau này còn dám phách lối,lúc đó chúng ta ra tay thu thập cũng chưa muộn.”
-Khâu Sơn nhìn qua lời nói bá đạo của Mục Trần,ánh mắt không nhịn được cảm thấy cuồng nhiệt,bọn hắn hiểu rõ,Cửu U vệ từ ngày được Mục Trần huấn luyện,thực lực đã vượt qua Huyết Ưng vệ,cho nên Mục Trần đương nhiên có năng lực nói những lời này.
-“Đi nào..!”
-Mục Trần nhìn về phía Cửu U,nàng cũng nhẹ nhàng gật đầu,sau đó hắn không chút do dự,thân hình đột ngột từ mặt đất phóng lên trời,dẫn đầu thẳng tiến.
…….
-Đây chính là một tòa sơn cốc cự đại,bao trùm bởi một màu đỏ thẫm,giống như màu của máu tươi tạo cảm giác thật rợn người.
-Mà lúc này,có rất nhiều nhân mã đang hiện diện,toàn thân mặc huyết giáp,ánh mắt đều trở nên lăng lệ ác liệt,bất quá chiến ý bàng bạc ngưng tụ vào lúc này cũng trở nên hỗn loạn,hiển nhiên đều đã bị trọng thương.
-Mà ở vị trí trung tâm của quân đội,Huyết Ưng Vương toàn thân huyết giáp,sắc mặt âm trầm ngưng trọng nhìn về phía bên ngoài sơn cốc,trên bầu trời mơ hồ có thể nhìn thấy vô số đạo quang ảnh đang lơ lửng,một cỗ chiến ý cường đại đang bao trùm phong tỏa toàn bộ sơn cốc,làm cho bọn hắn không cách nào thoái lui được.
-“Đại nhân…Huyết Ưng vệ của chúng ta..hiện tại tổn thất hơn một ngàn…”Bên cạnh Huyết Ưng Vương,Ngô Thiên người đầy vết máu thấp giọng nói,khuôn mặt kiêu ngạo lúc này cũng tràn đầy hổ thẹn và đau lòng.
-Huyết Ưng Vương nghe xong,thân thể cũng cảm thấy run rẩy,..hajz..một ngàn Huyết Ưng vệ…xem như là tổn thất một phần năm lực lượng rồi,không biết đã tốn biết bao nhiêu tài lực và thời gian mới bồi dưỡng được,mà bây giờ,chỉ chưa đầy ba canh giờ đã hoàn toàn biến mất.
-“Hiện tại Thiên Ngạc quân đã hoàn toàn bao vây nơi này…Đại nhân…thuộc hạ sẽ suất lĩnh Huyết Ưng vệ tử chiến…mở ra một con đường máu…ngài mau chóng nhân cơ hội này mà thoát ly.!”Ngô Thiên quẹt vết máu trên khuôn mặt,trầm trọng nói.
-Huyết Ưng Vương bạo nộ quát to:”Muốn bổn vương chạy như chó nhà có tang sao..?Sau này bổn vương còn mặt mũi nào tồn tại ở Đại La Thiên Vực?Nếu như bọn chúng muốn chúng ta chết..Hừ..!Được thôi..Chết thì chết..Sợ mọe gì..!Chút nữa ngươi cùng ta xông ra ngoài,gặp tên nào giết tên đó..Ta phải cho chúng biết,Huyết Ưng Điện chúng ta không phải quả hồng mềm,muốn ăn chúng ta..cũng phải rụng vài cái răng đi..Móa Chúng nó!
-Huyết Ưng Vương trên khuôn mặt tràn đầy hung lệ,toàn bộ sát ý đều bị hắn bộc lộ ra bên ngoài hết rồi.
-“Đại nhân không cần lo lắng,chúng ta đã phát tín hiệu cầu cứu,chỉ cần có gắng kéo dài thêm chút thời gian,tất nhiên sẽ có viện quân đến cứu chúng ta.!”Ngô Thiên nhìn thấy Huyết Ưng Vương có ý liều chết,liền khuyên nhủ.
-“Không còn kịp nữa rồi!”Huyết Ưng Vương lắc đầu,ánh mắt âm lệ nhìn bên ngoài sơn cốc,chiến ý bàng bạc đang nhắm hướng của mình mà tiến tới,hiển nhiên Thiên Ngạc quân chuẩn bị tiến công rồi.
-Lúc này,trong sơn cốc,Huyết Ưng vệ đều tràn ngập chiến ý cuồng bạo,tay nắm chặt trường kích,chuẩn bị tử chiến.
-Huyết Ưng Vương hít sâu một hơi,bàn tay nắm chặt lại,một thanh Huyết hồng trường kích liền xuất hiện,linh lực cường đại trong cơ thể ào ạt tuôn ra.
-Bất quá.ngay lúc Huyết Ưng Vương chuẩn bị tử chiến,ánh mắt đột nhiên ngưng tụ,bởi vì hắn nhìn thấy,bên ngoài sơn cốc kia,chiến ý của Thiên Ngạc Quân đang có dấu hiệu hỗn loạn.
-“Đại nhân..viện quân của chúng ta đã đến rồi!”Ngô Thiên nhìn thấy một màn này,lập tức kinh hỷ,hắn nhận ra cỗ chiến ý cường đại khác,không thuộc về Thiên Ngạc quân.
-“Không biết là vị Vương nào đến cứu chúng ta?”
-Huyết Ưng Vương ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào phương xa,chợt sắc mặt hắn có chút phức tạp,thoáng trầm mặc,khẽ nói:
-“Chính là Cửu U Vương cùng với Mục Vương…!”