Đường Bách Khiêm biết dưới tình huống này thì tuyệt đối không thể để Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy hai đứa nhỏ, lúc này Vũ Kỳ vẫn luôn gọi mẹ, nếu đến lúc đó Nguyễn Hạo Thần hỏi mẹ Vũ Kỳ là ai.
Vũ Kỳ chắc chắn sẽ trả lời, đến lúc đó không thể giấu giếm được nữa.
Hiện tại Nguyễn Hạo Thần đã theo đuổi Tô Khiết không bỏ, nếu để Nguyễn Hạo Thần biết Tô Khiết còn sinh hai đứa bé cho anh thì đến lúc đó…
Cho nên anh ta cần phải ngăn cản…
Người của Nguyễn Hạo Thần cũng nhanh chóng lấy súng ra, cục diện lập tức trở nên căng thẳng.
Trên mặt Nguyễn Hạo Thần không có chút nào khác thường nào, khi anh nhìn vê phía Đường Bách Khiêm thì con ngươi có một tia cười: “Đường Bách Khiêm, anh cho rằng có thể cản được tôi sao?”
“Anh có thể thử xem.” Đường Bách Khiêm cũng cười lạnh, tuy rằng tình huống thay đổi nhưng kế hoạch của anh ta cũng không thay đổi, lúc này anh ta đã sắp xếp người giả dạng Tô Khiết, Tống Vân đưa người rời đi từ cửa sau.
Anh ta nghĩ Nguyễn Hạo Thần sẽ nhanh chóng nhận được tin tức.
Nhưng Đường Bách Khiêm muốn ngăn cản Nguyễn Hạo Thần đi lên lầu nên cười cười, đột nhiên nói: “Nguyễn Hạo Thần, anh đến tìm Tô Khiết à, tôi có thể nói với anh, Tô Khiết đã về nước rồi, về thành phố A.”
Đường Bách Khiêm nói là thật, nhưng anh ta biết rõ lúc này mình nói như vậy thì Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ không tin, vào lúc này anh ta nói như vậy, Nguyễn Hạo Thần càng không tin tưởng.
Nguyễn Hạo Thần không tin Tô Khiết đã về thành phố A.
Nguyễn Hạo Thần nghi ngờ lời anh nói, đợi lát nữa cho dù Nguyễn Hạo Thần điều tra được tin tức Tô Khiết về thành phố A cũng sẽ nghi ngờ, nghi ngờ anh ta cố ý thả tin tức ra ngoài.
Đường Bách Khiêm muốn kết quả như vậy.
Nguyễn Hạo Thần nghe Đường Bách Khiêm nói thì bước chân đột nhiên dừng lại, đôi mắt anh nhìn vào Đường Bách Khiêm, lông mày hơi nhíu lại, sau đó đột nhiên lấy điện thoại gọi cho một dãy số: “Điều tra xem Tô Khiết đã vê thành phố A hay chưa?”